Dư Tình Khả Đãi

Chương 146

Có một điều cứ canh cánh mãi trong lòng Cảnh meo meo, là về sinh nhật năm ấy, việc cô Quý đến trễ hoàn toàn không phải cố tình.

Hôm đó thời tiết bỗng dưng trở lạnh, nhiệt độ đột ngột hạ xuống rất thấp, thông báo mới đầu sắp xếp một cảnh quay rơi xuống nước vào ban đêm, trước đó đạo diễn còn bàn với cô, bảo rằng nếu quá lạnh thì phải cân nhắc an toàn, khả năng sẽ hoãn lại cảnh quay này. Cô còn nghĩ mình sẽ chớp cơ hội về khách sạn sớm để tổ chức sinh nhật cùng Cảnh Tú, cho Cảnh Tú bất ngờ.

Kết quả đúng hôm đó lại có một nữ diễn viên thâm niên là bạn của đạo diễn đến ghé thăm trường quay.

Nữ diễn viên đã kết hôn, mấy năm gần đây chuyển sang đứng phía sau màn ảnh, làm nhà đầu tư kiêm đạo diễn. Nữ diễn viên sớm âm thầm mạnh ai nấy lo với chồng, còn có quan hệ mờ ám với nam diễn viên bấy giờ Quý Hựu Ngôn đang hợp tác tạo scandal. Không ngờ nam diễn viên kém tuổi ấy lại khiến nữ diễn viên thực sự rung động.

Có điều anh chàng chán rồi, đang tính kế thoát thân.

Nữ diễn viên hoài nghi nam diễn viên có gì đó với Quý Hựu Ngôn, cả hai đi đâu cũng có đôi có cặp, nhỡ đâu phim giả tình thật nên nổi cơn ghen, cố tình muốn đánh đòn phủ đầu lên Quý Hựu Ngôn.

Đạo diễn với nữ diễn viên đã quen nhau từ lâu, cộng thêm việc lúc ấy Quý Hựu Ngôn còn thấp cổ bé họng, thế là thuận nước đẩy thuyền. Mùa đông khắc nghiệt, giá buốt thấu xương, cảnh quay rơi xuống nước không chỉ không trì hoãn, mà còn bắt làm đi làm lại mãi không qua. Quý Hựu Ngôn phải xuống nước nhiều lần, ngâm mình trong nước đá suốt thời gian dài, để đến khi tứ chi cô cứng đờ, bờ môi tím tái, lồng ngực thắt lại co ro trong làn nước không sao động đậy, bấy giờ đạo diễn sợ xảy ra mệnh hệ gì gánh không nổi trách nhiệm mới kêu dừng.

Khi cô ra khỏi mặt nước đã mất hết tri giác, còn không thể tự mình đứng lên, nhân viên công tác cuống cuồng lao tới, gọi theo cả nhân viên y tế, lấy cáng cứu thương khiêng cô tới phòng có thiết bị sưởi ấm, mãi hồi lâu cô mới từ từ bình phục lại.

Vừa tỉnh táo chút cô đã lập tức hỏi mấy giờ rồi, đã hơn mười một giờ, cô muốn đi về nhưng nhân viên công tác không yên tâm để cô rời đi, nói bây giờ sắc mặt cô tệ lắm. Cô còn run rẩy mất kiểm soát, trợ lí thấy cô cố chấp bèn chụp ảnh cho cô tự xem, trên màn hình điện thoại, gương mặt cô lúc ấy chẳng khác quỷ chút nào.

Bây giờ mà về, e rằng không phải đem đến cho Cảnh Tú bất ngờ mà sẽ chỉ còn là kinh hãi.

Trợ lí đề xuất đến bệnh viện, vừa dứt lời nhân viên đoàn làm phim đã tỏ ra sốt sắng, Quý Hựu Ngôn thấy vậy bèn từ chối. Đợi thêm một lát, tới khi đã không còn run rẩy quá rõ ràng nữa, cô kiên trì nhờ chuyên viên make up trang điểm cho cô rồi quay về khách sạn.

Đáng tiếc đã qua 0 giờ.

Không phải cô không nhận ra sự thất vọng của Cảnh Tú, nhưng cô không thể giải thích.

Một phần vì không muốn để Cảnh Tú phải lo, không muốn dựa dẫm Cảnh Tú, không muốn Cảnh Tú phải ra mặt thay mình. Cũng không muốn đắc tội đạo diễn, đắc tội nữ diễn viên kia, sợ tương lai mai này sẽ bị họ ngáng chân, bị họ chơi xấu, bị đóng băng, bị cướp tài nguyên. Chỉ cần nghĩ rằng nữ diễn viên đang xả giận, biến chuyện to thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hoá thinh không, bụng bảo dạ cắn răng nuốt ấm ức xuống.

Một phần vì nguyên nhân cô bị chơi lần này quá lúng túng, bảo cô kể với bạn gái mình do scandal tình ái với bạn trai người khác nên mới bị chỉnh sao được, chút tự trọng trong cô không cho phép cô thốt nên lời.

Tất cả đều do cô hám lợi, gieo gió thì phải gặt bão, cô đáng đời mà. Cảnh Tú không cần phải biết về những mối quan hệ, những thứ ô uế bẩn thỉu ấy, tốt nhất đừng bao giờ hay biết. Càng không cần biết, mình - Quý Hựu Ngôn thân yêu mà Cảnh Tú vẫn luôn cho rằng là độc nhất vô nhị - đã hãm sâu dưới lớp bùn lầy tăm tối, chẳng có gì khác biệt so với những kẻ truy đuổi hư danh khó ưa nhan nhản khắp giới giải trí. Cô sợ Cảnh Tú thất vọng, thậm chí sợ Cảnh Tú sẽ căm ghét, sẽ vứt bỏ mình.

Có điều, trừ những hiểu lầm trí mạng ra, việc Lão Quý tránh hiềm nghi đã vô tình khiến Cảnh meo meo đau lòng rất nhiều lần. Băng dày ba thước đâu phải chỉ bởi một ngày giá lạnh.

May mà bọn họ vẫn còn cơ hội để quay về bên nhau thêm một lần nữa.
Bình Luận (0)
Comment