Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 3 - Q1 - Chương 003: Tất Cả Đều Nhảy Vào Hố.

Q1 - Chương 003: Tất cả đều nhảy vào hố. Q1 - Chương 003: Tất cả đều nhảy vào hố.

Hứa Bình Thu không ngờ màn cổ động lần nào ăn lần đấy của mình không được hưởng ứng, ông ta lại chẳng đi guốc vào bụng đám chim non này, tâm tư xoay chuyển, đổi giọng:” Tôi biết giá trị quan bây giờ khác với chúng tôi trước kia, đáng lẽ tôi giải thích điều kiện tuyển dụng trước nhỉ, đó là người trúng tuyển sẽ được ở lại tỉnh thành công tác, không cần thực tập mà chuyển chính thức ngay, giải quyết cả hộ khẩu và nhà ở. Dù sao cũng là tinh anh mà, điều kiện đãi ngộ chỉ cao chứ không có thấp, cho tôi biết lần nữa, có lòng tin không?”

“ Có!” Một đám học muội học đệ mắt sáng khác thường, như thấy đèn pha trong đêm, như giữa biển khơi thấy hải đăng, tiếng hô cực khí thế làm ban lãnh đạo trường nhìn nhau cười khổ.

Thời này trường cảnh sát cũng mở rộng diện chiêu sinh, hậu quả trực tiếp là phân phối cũng thành vấn đề, đừng nghĩ tốt nghiệp trường cảnh sát là xong, đại đa số vẫn phải đối diện với đủ kỳ thi tuyển lựa chọn mới có thể từ học viên thành cảnh sát, bởi thế nên người ta mới cao hứng như vậy.

“ Dư Nhi, Dư Nhi, điều kiện khá đấy.” Bánh Đậu hưng phấn như uống thuốc kích thích, ngay cả mấy tên chẳng cầu tiến phía trước vốn uể oải nằm bò ra bàn cũng ngồi dậy nhao nhao bàn tán:

“ Mẹ nó chứ! Anh ngu đấy à?” Dư Tội liếc mắt nhìn Chu Văn Quyên ngồi bàn số bảy từ trên xuống, một cô gái tóc ngắn gọn gàng che qua tai, vài sợi tóc hơi lòa xòa, giống như sáng sớm ngủ dậy vội vàng chưa kịp chải đầu vậy. Ào bông hai màu trắng đỏ bạc màu, kiểu dáng bị thải loại từ thế kỳ trước, ánh mắt đầu tiên thôi ai cũng biết cô gái nghèo ở quê lên, gương mặt nhỏ gày gò xanh xao thiếu dinh dưỡng bừng lên hi vọng hướng về Hứa Bình Thu. Điều này khiến Dư Tội càng thêm khó chịu, chửi luôn cả Bánh Đậu: “ Khi nhập cảnh tịch thì hộ khẩu do cảnh sát phải lo là tất nhiên, còn cần giải quyết à? Nói là giải quyết nhà ở thì càng vớ vẩn, KTX tập thể chứ cái mẹ gì đâu, trước giờ đều thế cả.”

Lại bị dội nước lạnh, Bánh Đậu hậm hức đau khổ rên rỉ: “ Người anh em à, tàm tạm thôi là được rồi, đừng yêu cầu quá cao, bằng vào xuất thân của chúng ta ra ngoài kia, hai vấn đề này không giải quyết nổi, không thể hi vọng tổ chức phát luôn cả bạn gái cho chứ, cậu yêu cầu cao quá.”

Dư Tội cười khẩy, bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của chỉ đạo viên, vội vàng thu lại nụ cười, người ngả ra sau hơi rụt xuống bàn, như mấy đứa học sinh lười ẩn dấu bản thân để tránh bị gọi lên bảng.

“ Tốt, tôi thích đội ngũ khí thế bừng bừng như vậy.” Hứa Bình Thu trên bục giảng đi vài bước, nhìn những đôi mắt đại biểu cho tâm thái khác nhau, có khát vọng, hưng phấn, vui mừng, tất nhiên cũng có nghi hoặc và khó hiểu. Vừa rồi cũng nói chuyện với hiệu trưởng Vương Lam, không khỏi lo lắng về tố chất khóa này, trường mở rộng chiêu sinh, càng mở rộng thì tính thuần khiết của đội ngũ càng thấp. Trong lòng nghĩ nên nói gì để đả kích nhiệt tình ở lại tỉnh thành quá cao của đám hậu bối, giọng trầm xuống: “ Chuyện phải làm rất đơn giản, hôm nay điền đơn đăng ký, mai kiểm tra thể năng, học viên được tuyển chọn sẽ tới các thành phố khác nhau trong toàn quốc thực tập nửa năm.”

Lời này khiến một đám đại cô nương vẫn còn đơn thuần lãng mạn mắt càng sáng, chưa ra trường đã chu du toàn quốc, nghĩ mà xem, mặc cảnh phục phẳng phiu đi trên đường phố được người ta nhìn với ảnh mắt hâm mộ, thích lắm đây.

“ Trước khi điền đơn đăng ký, tôi cùng mọi người chơi một trò, làm không khí sôi động, cũng để chúng ta hiểu nhau hơn nhé.” Hứa Bình Thu cười càng thêm hiền hòa thân cận, tiết lộ nội dung trò chơi: “ Đó là chơi trò suy luận, thế nào hả? Đây là kỹ năng cơ bản của hình cảnh, mọi người chắc là không sợ đâu nhỉ?”

Tức thì không ít học viên ngồi thẳng người, vẻ mặt tập trung, chuẩn bị thể hiện một phen, bình thường lớp học cũng có nội dung này, lâu dần suy luận các vụ án muôn hình muôn vẻ thành một trong số trò chơi của đám học viên, nơi chơi thứ này thì đều là người trong nghề rồi.

Không ai dị nghị hết, té ra là Lỗ Ban đi khảo nghiệm thợ mộc, Hứa Bình Thu cười làm nếp nhăn trên mặt díu lại với nhau:” Nghe kỹ các điều kiện nhé, một hôm tôi bắt được mấy nghi phạm ăn trộm, trong quá trình triệu tập lấy lời khai, A nói B làm, B nói D làm, C nói không phải tôi làm, D nói B nói dối. Về sau chứng minh được là nghi phạm gây án độc lập không phải theo nhóm, hơn nữa chỉ một người là nói thật ...

Phòng học im phăng phắc tới nghe được tiếng kim rơi, những đôi mắt linh động ánh lên khá nhiều, như nghĩ ra đáp án rồi, câu hỏi này độ khó vừa phải, có điều mỗi khuôn mặt vui mừng lộ hay vò đầu suy nghĩ tâm trạng thể hiện rõ ra ngoài đều bị Hứa Bình Thu loại bỏ.

Quét mắt qua nhìn thấy học viên nãy giờ thì thầm với bạn ở bàn cuối cùng, chàng trai này lông mày dài không rậm, mũi không cao, miệng không rộng, da chẳng đen chẳng trắng. Hứa Bình Thu bất giác nhìn thêm lần nữa, đó là khuôn mặt gần như không thấy có chút đặc sắc nào, bằng vào mắt trong nghề lại đi khắp nam bắc của ông ta thậm chí chẳng nhận ra chàng trai này người vùng nào.

Nhưng có đặc điểm rõ ràng là hình như chàng trai này căn bản không thèm nghe câu hỏi của mình, bộ dạng dửng dưng.

Đây là thằng nhãi thành tinh rồi, Hứa Bình Thu cũng phát hiện chỉ đạo viên mấy lần trừng mắt về phía đó trấn áp, xem ra thuộc loại quậy phá trong tập thể. Vừa suy nghĩ ông vừa đi lên bục giảng, hô lên cổ động: “ Ai trả lời được, đứng dậy.”

Xoạt một phát có mười hai học viên đứng lên, đều là người đang nóng lòng thể hiện năng lực trước tiền bối. Hứa Bình Thu chú ý người đứng lên xung quanh nữ sinh xinh đẹp kia là nhiều nhất, tận năm anh chàng, rõ ràng là muốn khoe khoang trước mặt mỹ nữ.

Không khí nói chung là tốt, đạt được mục đích như dự định, Hứa Bình Thu nhếch môi cười giảo hoạt.

“ Dư Nhi, có phải là C không vậy?” Bánh Đậu nhỏ giọng hỏi đáp án Dư Tội, hắn chưa hiểu ra thì đã nghe thấy hàng trên thảo luận đáp án:

“ Không phải!” Dư Tôi nói đúng hai chữ là thôi, như thể nói thêm một chữ cũng thấy phiền:

“ Ra vẻ cái mẹ gì, cứ làm như là cậu biết đáp án ấy. Thế hung thủ là ai?” Bánh Đậu đợi không nghe được kết quả thì chửi luôn:

“ Tôi không nói đáp án.” Dư Tội ghé tai Bánh Đậu thì thầm: “ Cái tôi đang nói là dù sao cũng là người tổ chức phái tới, lại còn nói là lựa chọn tinh anh, nếu như để loại trí tuệ cỡ anh đoán ra thì trình độ kém quá, còn gọi là tinh anh cái quái gì. Bởi thế kết quả anh đoán ra chắc chắn là sai rồi.”

Bị nói móc, Bánh Đậu lên máu, mắt trợn lên lòng trắng nhiều hơn đen, rít lên: “ Thằng chó!”

“ Tiện nhân!” Dư Tội chửi lại không thua lấy một miếng:

Khi cả hai đang thậm thụt với nhau thì Hứa Bình Thu đã đứng trước mặt mười hai người kia, cổ vũ:” Dũng khí đáng khen, các bạn có thể đồng thời trả lời câu hỏi của tôi. Câu hỏi của tôi là ....”

Cố ý dừng lại cho kịch tính, khi mọi người đều nghĩ tới một đáp án nào đó thì Hứa Bình Thu mới nói: “ Vừa rồi điều kiện giới hạn tôi đưa ra có mấy cái? Thời gian ba giây, trả lời.”

Bình Luận (0)
Comment