Dư Tội chào thua, đám đồng đội này chả có tinh thần tập thể gì, toàn ăn trong rào ngoài, chỉ Tiêu Mộng Kỳ: “ Cô ấy bỏ sót một vụ án.”
“ Thế à?” Ánh mắt Tiêu Mộng Kỳ rất hoang mang:
“ Cô nói thử xem ...” Dư Tội nhếch môi:
“ Anh chắc chứ ...” Tiêu Mộng Kỳ nhíu mày nghi hoặc chỉ nhận được nụ cười nhẹ của Dư Tội, đột nhiên bật cười, thái độ thay đổi hẳn:” Ok, còn thiếu vụ án nữa, mọi người đoán xem.”
Thử Tiêu nhảy dựng lên như sợ bị người khác cướp cơ hội thể hiện: “ Đúng rồi, nhất định phải còn vụ án ở tỉnh ta nữa, nếu không làm sao tốn công chuẩn bị tài liệu vụ án tỉ mỉ thế này, phải bảo mật chứ.”
“ Đúng rồi, vụ cuối cùng là thế này ...” Tiêu Mộng Kỳ chúm chim môi cười tán thưởng Thử Tiêu lờ Dư Tội đi, gõ bàn phím, vụ án cuối cùng lộ ra:
Hình ảnh vẫn là đường cao tốc, một nữ nhân lái chiếc Audi nhập khẩu, cướp trên đường tới tỉnh thành, sau khi bị ép hỏi ra mật mã, sau đó ném ra nơi thu mua phế liệu ở ngoại thành. Nạn nhân được phát hiện chưa đầy 4 tiếng sau vụ án, nhưng mất 3 ngày mới tỉnh lại, đợi xác nhận thân phận thù tài khoản ngân hàng mất trăm vạn. Hình ảnh lấy lời khai chiếu ra, là cô gái cực kỳ xinh đẹp, tuổi trên 20, mắt đờ đẫn, nắm chăn bệnh viện lên run lẩy bẩy, hết sức tội nghiệp.
Những cô gái xinh đẹp dễ khơi lên thương xót và chính nghĩa của người khác giới, Tào Á Kiệt tức giận chửi bới:” Một đám súc sinh, nếu phát hiện muộn một chút thôi là chuyện liên quan tới mạng người rồi.”
“ Con mẹ nó, em gái xinh đẹp như vậy mà chúng cũng ra tay được à? Có còn là con người không? Thử Tiêu đau lòng cho mỹ nữ, nói tới đó chợt hỏi: “ Thế có tên nào thuận tay cướp sắc không?”
Ai nấy đang phẫn nộ đều phí cười, Lý Mân tức tối nhéo tay Thử Tiêu:” Đang thảo luận vụ án, có phải thảo luận gian tình đâu, nói linh tinh.”
“ Không có dấu vết bị xâm hại, đã xác nhận rồi.” Tiêu Mộng Kỳ nhìn quanh: “ Các vị, cho mọi người 5 phút, sắp vén màn rồi, bọn chúng có một sơ hở lớn, cuối cùng bị chúng ta tóm được, sơ hở này ở đâu?”
“ Hình ảnh phác thảo khả năng đại khái trùng khớp với kho thông tin tội phạm, có thể lấy phạm nhân các vụ cướp các vùng ra so sánh?” Lý Mân suy đoán:
“ Vậy thì lượng công tác rất lớn, tôi nghĩ tới chuyển khoản qua mạng, nếu xác định được địa chỉ IP, khả năng tìm được ra kẻ đằng sau.” Du Phong tự nói tự phủ định: “ Không được, vượt tỉnh rất khó khăn.”
“ Tìm nguồn gốc xe gây án, hướng đi sau khi gây án, qua nhiều lần như thế nào cũng để lại sơ hở gì chứ? Chẳng lẽ không tìm được bất kỳ phương tiện gây án nào?” Tào Á Kiệt vẫn không rời lĩnh vực chuyên môn của mình:
“ Ừm, không tệ, song đều thiếu một chút.” Tiêu Mộng Kỳ lại quay sang Dư Tội, hơi chút trêu chọc:” Còn anh, lần này đã hiểu chưa?”
“ Tôi hiểu rồi, chỉ sợ cô chưa hiểu mà thôi.” Dư Tội mỉm cười:
Không ngờ tới câu trả lời thế này, ánh mắt khó lường của Dư Tội làm Tiêu Mộng Kỳ chột dạ:” Tôi chưa hiểu cái chứ?”
“ Đừng vòng vo nữa, cô nên nói với mọi người, không phải là cô đang kiểm tra chúng tôi, hay nói rõ hơn là trước chúng tôi, ở văn phòng này có người gặp khó ở vụ án này đúng không?”
Tiêu Mộng Kỳ mở to mắt, sững người tại chỗ.
“ Cái vụ án cuối cùng xảy ra ở tỉnh ta chắc là chưa lâu phải không, tôi thấy cảnh sát trong đó mặc trang phục mùa hè.” Dư Tội chỉ ra thêm phát hiện của mình, mắt nheo lại làm mặt y trông hơi lạnh:” Cô không có lời giải, mà cô định ăn cắp ý tưởng của chúng tôi, đáng tiếc, lời chúng tôi nói, các cô đều đã thử rồi, nên cô thất vọng lắm phải không?”
Mọi người nhìn chằm chằm đợi câu trả lời, Tiêu Mộng Kỳ thở hắn ra một hơi, hết sức cẩn thận để y không nhìn ra sơ hở rồi, vậy mà lần nữa bị y nhìn thấu, người này thực sự quá thần kỳ, cứ như không ai có thể nói dối được y vậy:” Đúng thế … có điều vẫn làm tôi thất vọng, tôi có thể nói cho mọi người biết, vụ án này đã kinh động tới bộ rồi, cho nên đặc cảnh và tổng bộ hình cảnh phải bắt tay hợp tác.”
“ Đặc cảnh hết người rồi à, vì sao lại đẩy một nữ đồng chí ra gánh trách nhiệm thế?” Thử Tiêu phản cảm nói:
“ Không phải hết người mà toàn bộ đang đào xới manh mối.”
“ Đừng tưởng tôi không nhìn ra, nữ nhân bị tập kích kia có lai lịch không đơn giản, cho nên mới coi trọng cao độ thế chứ gì?” Dư Tội còn tỏ ra phản cảm hơn cả Thử Tiêu:” Nói thẳng ra nhé, con người tôi có tính thù nhà giàu, ở mức độ nào đó mà nói, tôi còn thấy bọn cướp đó làm khoan khoái lòng người lắm.”
“ Anh ...” Tiêu Mộng Kỳ chỉ mặt Dư Tội, nếu là người bình thường ăn nói càn rỡ như thế có thể hiểu, nhưng từ một cảnh sát nói ra, cô không chấp nhận được:
“ Làm bộ làm tịch, nếu nạn nhân là người thường thì các người chẳng thèm tích cực đúng không, sớm đùn đẩy vụ án cho tỉnh khác rồi. Tôi chướng mắt nên tôi lười hợp tác với đặc cảnh các người.” Dư Tội khoanh tay trước ngực cười khẩy, y hợp tác với đặc cảnh một lần, chẳng có chút thiện cảm nào, trong đều chợt nhớ cảnh đám đặc cảnh hùng hổ xông vào nhà, phá cửa, dí súng vào đầu ông già sắp chết không có sức chống trả, vệnh mà vênh váo như làm chuyện gì vĩ đại lắm, cái bộ dạng nghênh ngang của Duẫn Nam Phi làm y khó chịu cho tới giờ:
Điều thứ hai khiến y càng ghét hơn, đó là bị đám lãnh đạo lợi dụng, hơn nữa còn là lợi dụng đi hầu hạ đám nhà giàu à, xì, y thà đi tra vụ án một công nhân bị cướp ví còn hơn. Đám nhà giàu mất tiền, mất xe chẳng là gì, chúng mất được, chịu được tổn thất …
Bầu không khí thoắt cái thay đổi, mấy đội viên còn lại nhìn Dư Tội, không ngờ tên này nóng tính như thế, lại nhìn Tiêu Mộng Kỳ, định giảng hòa mà không biết nói từ đâu, không hiểu vì sao y lại khó chịu như thế.
Tiêu Mộng Kỳ thở liền mấy hơi mới áp ức được lửa giận, trầm giọng nói:” Xin lỗi mọi người ... Nếu như mọi người thấy tôi che dấu làm mọi người không vui, tôi xin lỗi. Đúng, vụ án này kéo rất nhiều chuyên gia nghiên cứu tội phạm vào, tới giờ vẫn chưa có kết quả ... Đáng lẽ chúng ta sớm phải gặp mặt, nhưng vì bị chuyện này trì hoãn, nói một câu không dễ nghe, tôi không trông mong gì, nhưng thảo luận với mọi người, tôi nhận ra, mọi người không thua kém bất kỳ đội ngũ nào.”
Lời này nói rất chân thành, có lẽ là lời từ đáy lòng Tiêu Mộng Kỳ, nói tới đó mà vẻ mặt Dư Tội vẫn không có chút biển đổi nào, cô thở dài:” Cám ơn mọi người hôm nay đã tới đây, tôi này tôi mời mọi người ăn hải sản.”
“ Chuyện này ... Chậc, thôi đi, ngại lắm.” Thử Tiêu lắc đầu, một câu nói xoay chuyển tình thế, làm mọi sự đồng tình chuyển về phía Dư Tội, quay đầu trừng mắt với Dư Tội:
Lý Mân thẳng tuột, nói thay lời Tiêu Mộng Kỳ:” Này Dư Tội, cậu vênh váo cái gì chứ? Nói cứ như là cậu biết cái gì ấy.”
“ Đương nhiên là tôi biết.” Dư Tội nhìn Tiêu Mộng Kỳ, Tiêu Mộng Kỳ đáp lại bằng vẻ đắc ý thách thức, cô nàng này làm bộ đáng thương một chút đã thành công lôi kéo hết đồng đội của mình rồi:” Mọi người chắc chắn muốn giúp cô ấy chứ, nếu là chúng ta đúng, đặc cảnh họ vênh váo, nếu là sai, chúng ta biến thành lũ ngốc đấy.”
“ Bao nhiêu người bị hại như thế, cậu còn bận tâm tới cái này à?” Lý Mân mắng:
“ Cậu sao lại không phân rõ thù chung với oán riêng như thế, dù có thành kiến cũng không thể trút lên đồng nghiệp của chúng ta. Chúng ta là cảnh sát, bên kia là tội phạm, cậu không rõ lập trường à?” Tào Á Kiệt khuyên nhủ:
“ Đúng thế, sao lại có cái nhìn hạn hẹp thế, chúng ta là một nhà mà.” Thử Tiêu nói xong không quên cười lấy lòng Tiêu Mộng Kỳ:
Du Phong như mọi khi, hắn không lên tiếng, kiên định đứng về phía Tiêu Mộng Kỳ.