Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 575 - Q5 - Chương 058: Đâm Đầu Vào Tường. (2)

Q5 - Chương 058: Đâm đầu vào tường. (2) Q5 - Chương 058: Đâm đầu vào tường. (2)

“ Mẹ tôi ơi, đây là biện pháp ai nghĩ ra thế, không phải là tìm người mà là hại người thì có.” Lý Mân thở ngắn than dài đấm lưng, hôm qua ngủ có ba tiếng, dùng nhân lực nơi này và đơn vị cũ, tổng cộng 50 kỹ thuật viên, không ăn không ngủ làm việc 10 tiếng mà vẫn ngụp lặn trong biển người:

“ Biện pháp gì thế Chị Béo?” Thử Tiêu ăn rất nhiệt tình, quan tâm một câu:

“ Úi, cậu ngủ thoái mái quá nhỉ.” Lý Mân ghen tị kể với Thử Tiêu nội dung phân tích hôm qua, tra các khách sạn, chung cư cao cấp ở Đại Nguyên, cùng sân bay ga tàu ở Đại Đồng, tra bằng tên thì dễ lắm, nhưng lại chỉ có hai khuôn mặt phục hồi, sơ sơ có tới nghìn người:

“ Em biết là chủ ý xấu của ai đấy.” Thử Tiêu nhỏ giọng nói:

Hắn vừa nói tới đó Dư Tội khẽ ho một cái, Thử Tiêu chuyển giọng: “ Là mỹ nữ kia phải không?”

Đúng là thế, song Lý Mân không còn quá ác cảm với Tiêu Mộng Kỳ nữa, vừa ăn vừa nói:” Cô ấy cũng vất vả lắm, tôi qua thức cùng chúng tôi cả đêm, chợp mắt trên ghế một chút. Này, các cậu ngủ ở đâu?”

“ Có phòng nghỉ ngơi mà, họ cũng phân phối cho chị đấy thôi.” Dư Tội nói thé chứ cũng hiểu, bị ma nhập rồi, ngủ không nổi: “ Lão Tào, anh thấy thế nào?”

“ Không dễ chơi, xe là manh mối mà bọn chúng bỏ lại dù tìm được cũng không giá trị mấy. Hình ảnh khôi phục thì cậu hiểu hơn tôi, độ chuẩn xác tới mức nào thì ai dám đảm bảo.” Tào Á Kiệt ăn cháo quẩy, nhìn là biết chẳng thiết tha gì chuyện ăn uống:

“ Đúng đấy, tôi xem băng ghi hình lời khai của nạn nhân, hình như khi tra hỏi, bọn chúng dán lớp gì đó lên mặt làm người bị hại nhìn thấy đã sợ hãi.” Lý Mân ngáp một cái:

Du Phong cũng lắc đầu:” Tôi đang ý đồ phân tích địa chỉ IP chuyển khoản của chúng, mọi người biết chúng rút tiền thế nào không?”

“ Thế nào?” Mấy người khác đồng loạt hỏi:

“ Mở một tài khoản, sau đó liên kết với tài khoản kinh doanh, gây án quẹt thẻ trực tiếp vào tài khoản kinh doanh, sau đó tự động qua ngân hàng tới tài khoản chi tiêu, sau đó chuyển ra nước ngoài với phương thức tiền hàng ... Toán bộ quá trình chỉ cần một cái điện thoại hoặc máy tính kết nối mạng.” Du Phong thở dài:” Tức là trên đường rút lui thì chúng cũng chuyển khoản xong.”

“ Thương mại điện tử, nhanh hơn cả xe mà.” Tào Á Kiệt than:” Mở nhiều tài khoản thế thì có manh mối.”

“ Anh không hiểu, ngân hàng nam bắc khác nhau, ở chỗ chúng ta thẩm hạch tương đối nghiêm, phương nam kinh tế phát triển, có cò mồi bàn tài liệu người gửi tiền, thẻ trắng, tài khoản trắng, chúng bán cho anh cả nghìn tài khoản một lúc cũng có.” Du Phong rất hiểu phương diện này:

“ Có tiền xui khiến được ma quỷ mà, huống hồ là ngân hàng.” Thử Tiêu nhìn thấy Tiêu Mộng Kỳ bê khay cơm liền vội vàng nhường chỗ:

Tiêu Mộng Kỳ đã ăn xong, bê một khay táo tới, chia cho mọi người, hỏi đang thảo luận gì, Lý Mân nhanh mồm than phiền cả đống, còn chỉ mặt thức đêm uống cà phê nổi mụn, Tiêu Mộng Kỳ cười nói ý tưởng sáng lóa này từ nội bộ họ, không phải cô.

Lý Mân chưa kịp hỏi ai phát hiện có chỗ trống, Dư Tội biến mất rồi.

“ Cái thằng chết tiệt, tôi bảo cô này, lãnh đạo ... Cô đừng tin cậu ta, bình thường tôi không cách nào phân biệt được cậu ta nói thật hay nói dối, bốc phét cái gì mà sơ hở ở trên xe, giờ còn chưa tìm ra ... Mọi người mệt sống mệt chết, còn hai cái thằng lười sống thật tiêu sái ...” Lý Mân tiếp tục trút ra một đống bất mãn, hôm qua cô uống không biết cà phê sữa:

May là Tiêu Mộng Kỳ không lợi dụng cơ hội, rất có phong thái lãnh đạo nói một câu: “ Bọn họ cũng đang tìm kiếm, chẳng qua là phân công khác nhau thôi ..”

Ăn xong bữa sáng, người của tổng đội hình sự tới, lại thêm vài khuôn mặt xa lạ, hai bên tổ chức cuộc họp, sau đó phân thành mấy tiểu tổ, rời đội không biết đi đâu ... Tiêu Mộng Kỳ rời phòng hội nghị vội vã xuống lầu, tới tầng một nơi an bài chỗ nghỉ ngơi tiểu tổ chi viện, vừa đẩy cửa đã tức giận.

Dư Tội đang dạy Thử Tiêu chơi đồng xu, là cái loại vỗ một cái liền biến mất.

“ Đơn giản như thế mà tôi nghĩ không ra.” Thử Tiêu hét lên, sau đó vỗ bốp bốp bốp, đồng xu biến mất, rồi lại xuất hiện ... A, lộ tẩy rồi, từ lòng bàn tay hắn rơi xuống:

“ Làm thế nào vậy?” Tiêu Mộng Kỳ tạm gác chuyện sang bên, tò mò hỏi:

“ Lòng bàn tay dán băng dính hai mặt, chỉ dạy chiêu này mà lấy tiền của tôi ... Không được, quả đơn giản, trả đây ...” Thử Tiêu hối hận kéo Dư Tội:

Dư Tội giơ hai ngón tay ra, dọa:” Anh chắc chắn là muốn lấy lại chứ?”

“ Thôi, thôi ..” Thử Tiêu vội vàng nhảy ra sau, tay giữ lấy ví tiền:

“ Này này hai vị, hôm nay có việc đấy ... Đi thôi.” Tiêu Mộng Kỳ gọi một tiếng, hai tên một trái một phải theo sau, cô vừa đi vừa nói:” Tôi nói này sơ hở trên xe tới giờ chưa phát hiện ra đấy, hôm nay làm gì đây?”

“ Hay là lãnh đạo cứ ở nhà, chúng tôi lo chạy cho là được?” Thử Tiêu dò hỏi:

“ Không được, khoa trưởng Sử nói hai người không có tính kỷ luật, tôi phải trông coi chặt một chút, lỡ hai người kiếm chỗ lăn ra ngủ thì sao.” Tiêu Mộng Kỳ nói xong không thấy hai người kia nói gì, rất có vấn đề:

Lên xe, cô để Nghiêm Đức Tiêu lái xe, lại như mọi khi, trước tiên xem tiến triển của vụ án qua điện thoại, quay đầu thì Dư Tội đang chơi với đồng xu, khẽ nhíu mày: “ Có vẻ anh không chú tâm tới vụ án lắm thì phải.”

“ Cô sốt ruột cái gì? Nếu sốt ruột, bỏ ăn bỏ ngủ mà phá án được thì tôi sẽ sốt ruột cùng cô.” Dư Tội nói với giọng điệu làm người ta á khẩu:

Tiêu Mộng Kỳ quay đầu đi, với cô gái xinh đẹp luôn có cảm giác ưu việt với người khác giới như cô, nói chuyện với Dư Tội khiến cô thấy rất thất bại, chợt nhận ra hướng đi không đúng, hỏi:” Có phải nhầm đường không thế.”

“ Không nhầm, chúng ta đi tới chỗ rửa xe.”

Đó là nơi không cung cấp camera giám sát, Tiêu Mộng Kỳ nghĩ chỉ vô ích thôi, nếu thực sự ra tay ở đó thì cũng làm gì để lại chứng cứ nữa.

Trên đường đi, một chơi đồng xu, một nghe nhạc, Thử Tiêu bật rock metal, vừa nghe vừa ngoáy mông. Dư Tội không chịu nổi, muốn nghe nhạc dân gian, cả hai tranh nhau, cuối cùng Tiêu Mộng Kỳ tắt đi, không cho ai nghe hết, nói là ảnh hưởng tới sự tập trung.

Dùng thân phận áp chế hai người này hiệu quả chưa bao giờ cao, Tiêu Mộng Kỳ cũng để ý cảm thụ của họ, quay sang thảo luận tiến triển vụ án, nhưng cả hai đều không mấy hứng thú.

Cô thực sự không hiểu vấn đề của hai người này là cái gì, thử tháo gỡ tâm lý cho họ, nhưng bị họ vặn lại thiếu chút nữa bản thân thành có vấn đề, đành từ bỏ.

Chẳng bao lâu tới nơi rửa xe, đây là chỗ mà người bị hại đã qua bốn ngày trước khi xảy ra vụ án, đội thực địa kiểm tra rồi, không có gì khác thường.

Rửa xe tự động, diện tích khá rộng, xe đi vào hai bên phun nước, thêm vào nước cọ rửa, rửa bọt một phen, nếu vẻn vẹn rửa bên ngoài thì lái xe qua là có thể đi ngay, muốn rửa kỹ hơn thì bốn năm người sẽ tới, rửa đệm, trang trí trong xe, cả động cơ ... Nhìn thấy có xe mở nắp trước, công nhân cầm vòi phun rửa, bụi bốc lên, Tiêu Mộng Kỳ nhíu mày.

Với người lành nghề, mở nắp ra một cái, vài chục giây đã làm được đủ trò, cô lấy di động ra chụp lại cảnh này.

Hai người kia nói chuyện với ông chủ trở về, Tiêu Mộng Kỳ nói ngay:” Các đồng chí, nơi này thực sự có khả năng đấy.”

“ Sai, không phải nơi này.” Dư Tội khẳng định:

“ Không phải, anh chắc chắn thế, không nghi ngờ gì sao?”

Thử Tiêu cũng nói:” Thực sự không phải, theo như ông chủ nói trừ khi chủ xe yêu cầu, nếu không sẽ không ai dám tùy tiện mở nắp xe ra, công việc này có hiệu chuyên môn, chủ xe không tin người ngoài, đặc biệt là xe đắt tiền ... Bây giờ mang máy điện thoại đi sửa còn sợ bị luộc đồ, huống hồ xe, chủ xe đắt tiền không tùy tiện như vậy, bọn họ cầu kỳ lắm.”

Cũng có lý, Tiêu Mộng Kỳ nhụt chí:” Vậy đường này tắc rồi.”

“ Không đâu, còn một chỗ đáng nghi nữa.”

“ Anh nói cửa hiệu chuyên môn kia à, thời gian trước điều tra, họ đã cung cấp ghi hình giám sát từ đầu tới cuối rồi.” Tiêu Mộng Kỳ phủ định:

“ Cô chắc ống kính đủ ghi lại mọi động tác của thợ chứ?” Thử Tiêu căn bản không coi camera giám sát ra gì, thời đi học ở trường cảnh sát bọn họ đã có trăm trò né tránh thứ này, đã biết có camera, có ý định gây án còn để bị nó ghi lại sao:

Tiêu Mộng Kỳ bĩu môi, không so đo vụn vặt với hắn, đoán chừng đây là khả năng cuối cùng rồi.

Bình Luận (0)
Comment