Lâm Vũ Tịnh ngực phập phồng, thiếu chút nữa cho y một đấm: “ Không, về nhà phải đánh anh một trận không bò dậy được thì thôi.”
Dư Tội chép miệng: “ À ... Chưa phải nghiêm trọng, dù sao cũng bị đánh quen rồi.”
“ Anh cố ý chọc giận em đấy à?” Lâm Vũ Tịnh đã thực sự tức giận:
“ Là em vô cớ sinh sự thì có, anh tới đây có nguyên do, đừng ghen tuông vớ vẩn ... Anh đang nghi ngờ nhà đầu tư này có vấn đề.”
“ Có mà anh là người nghèo không chịu nổi nhà giàu phát tài, người ta đầu tư, liên quan gì tới anh?”
“ Nhầm rồi, anh mà muốn phát tài thì chưa bao giờ khó ... Cứ mở to mắt ra nhìn đi bọn chúng có vấn đề, đừng nói em chị thấy soái ca, ngoài ra không thấy gì khác nữa.”
Lâm Vũ Tịnh muốn ra tay, chỉ là chỗ đông người, cô giữ chút thể diện cho chồng, lúc này An Gia Lộ và một nam tử khác được mời lên sân khấu đang cho tay vào hòm rút quả cầu nhỏ, hai trợ lý nhận quả cầu, ghi số, tuyên bố khách trúng thưởng.
Dư Tội đột nhiên nói:” Mã Cương Lô.”
Tiếp đó mỹ nữ cao ráo tuyên bộ:” Vị khách thứ ba trúng thưởng ... Số 38, ông Mã Cương Lô.”
“ Sở Thanh Vân.” Dư Tội lại nói:
Như có ma làm, mỹ nữ lại tuyên bố:” Vị khách thúng thưởng thứ tư, số 69 Sở Thanh Vân.”
Đoán trúng liền bốn người, Dư Tội quay đầu lại nhìn vợ: “ Sao, còn nghĩ anh tới đây vì mỹ nữ không?”
Lâm Vũ Tịnh sững sờ, đi lên một bước, mắt nhìn chằm chằm sân khấu: “ Chuyện gì thế?”
“ Mã Cương Lô gần như là chi đội trưởng lưu manh ở Đại Nguyên, không cho lão rút trúng khó làm ăn. Sở Thanh Vân ở ủy ban giám sát ngân hàng, Dương Phi là con gái chi đội trưởng trị an ... Còn người kia, Vương Phượng Thành thuộc thương hội Chiết Giang ... Cô trợ lý đó từng làm trộm, tay rất nhanh.” Dư Tội nhỏ giọng giải thích:
“ Làm cách nào, hình như là rút ngẫu nhiên.” Lâm Vũ Tịnh không nhìn ra vấn đề:
“ Đúng là quả cầu trong bể thủy tinh trong suốt ... Nhưng tay cô ta, nhìn ống tay áo, găng tay ...” Dư Tội chỉ cô gái mặc váy cầu kỳ: “ Người rút thăm là ngẫu nhiên, song số trúng thưởng trong tay cô ta, cô ta đánh tráo.”
“ Đừng nghĩ anh là trộm thì ai cũng là trộm.” Lâm Vũ Tịnh mỉa mai, song khẳng định có điều gian trá, nếu không chẳng giải thích được tài tiên tri của Dư Tội:
Rút khách trúng thưởng xong, trợ lý cười hỏi khoản dư trong tài khoản mấy vị khách, khi con số báo ra, trợ lý nói sai rồi, mấy vị kia không hiểu kiểm tra lại trên di động, tức thì kinh ngạc vì có thêm 9999, hoặc 8888 nghìn.
“ Đây chính là món quà thần bí của Tinh Hải chúng tôi ...” Mỹ nữ trợ lý dài giọng hô lên, phía dưới reo hò không ngớt, không khí lên tới cao trào, trợ lý lại nói:” Chúng tôi còn tin vui nữa cho tất cả mọi người, nền tảng cho vay trên mạng mở cửa với tất cả khách hàng, không giới hạn kim ngạch, trong vòng ba tuần lợi nhuận không khấu trừ hoa hồng hoàn tiền ...”
Không khí sục sôi, đây là thế giới nhà giàu, người nghèo không hiểu, Lâm Vũ Tịnh cũng không hiểu chỗ điên rồ này là sao:” Chuyện này có gì lạ, bây giờ quảng cáo trúng thưởng đều không phải người nội bộ được à?”
“ Đến chuyện này cũng giở trò làm sao trong sạch được, tên này càng nhìn càng thấy giống lừa đảo.”
“ Lo thừa, bây giờ có mấy nhà kinh doanh nào sạch sẽ, vay vốn dân gian đang nở rộ, hai bên tình nguyện, không phải quá bình thường à, không trả nổi mới là lừa đảo, còn trước đó người ta hợp pháp. Với lại nhà ta làm gì có tiền mà quan tâm.”
Dư Tội quay đầu nhìn vợ:” Nói đúng lắm, không có tiền cũng có cái hay đỡ lo.”
Lâm Vũ Tịnh nhớ ra rồi, tóm lấy Dư Tội:” Nói thật đi, có phải vừa rồi anh lấy trộm cái gì của người ta khong?”
“ Em nhìn thấy à? Đoán bừa ...” Dư Tội lấy ra cái một cái lọ nhỏ, hất hàm về phía Qua Chiến Kỳ:
Lâm Vũ Tịnh có chút kiến thức hóa học, xem thành phần lẩm bẩm:” Đây là thuốc trị chứng lo lắng, tác dụng phụ rất lớn, khả năng gây nghiện, song không cấu thành tội sử dụng ma túy.”
“ Còn cái này nữa.” Dư Tội đưa tang vật ra:
Lâm Vũ Tịnh nhìn thấy mấy cái bao cao su, cô nâng gối huých Dư Tội, Dư Tội né ngay, nghiến răng: “ Cút, anh có tình cũ, em có niềm vui mới, hôm nay em xinh đẹp thế này, không tin không có người tán thưởng.”
“ Hừ, tán thưởng vợ anh, hắn chưa biết hậu quả nghiêm trọng thế nào thôi.” Dư Tội ghen lồng lộn:
Lâm Vũ Tịnh tìm được chút cảm giác tồn tại, song lại lo lắng: “ Anh không lấy trộm cái gì của soái ca đó chứ?”
“ Không trộm.” Dư Tội lắc đầu: “ Nhưng hậu quả tệ hơn bị trộm.”
Lâm Vũ Tịnh ngạc nhiên nhìn, không lâu sau phát hiện ra, xung quanh soái ca kia cứ có người cười mãi, đám đông tụ tập mỗi lúc một đông, tiếng cười thu hút cả trên sân khấu, có người tốt bụng nhắc, soái ca tức hộc máu, ôm mông chạy.
Quần của hắn không biết làm sao rách một mảng, lộ ra cái mông trắng hếu.
“ Anh quá đáng lắm rồi, anh ta chỉ nhảy với em vài điệu, chưa kịp tán tỉnh.” Lâm Vũ Tịnh đánh giá thấp cơn ghen của chồng, lòng hết sức náy náy:
“ Đề phòng vẫn hơn, anh nghèo như thế, vợ chạy theo người khác không kiếm nổi người thứ hai.” Dư Tội rít lên nho nhỏ:
Ghen thật rồi, ai bảo mình không còn sức hút chứ, Lâm Vũ Tịnh đột nhiên đưa tay ra, ôm láy tay của người chồng thấp hơn nửa cái đầu, giống khoe khoang nhìn về phía An Gia Lộ, không cần biết bao nhiêu người đang đợi để có được một nụ cười của cô gái đó, Lâm Vũ Tịnh lúc này chẳng hề hâm mộ, thì thầm với chồng: “ Này, em thấy tuy nhà ta không có tiền đầu tư, dù sao hôm nay lãi rồi, ăn miễn phí ngon hơn cả ở nhà ăn, đi tranh thủ ăn hơn một chút.”
Hạnh phúc đơn giản bao phủ Dư Tội, cuộc sống không có nhiều thứ đặc sắc, nhưng khi nó tới, có thể làm mỗi trái tim đập mạnh.
Dư Tội và Lâm Vũ Tịnh cũng thế, cuộc gặp gỡ tình cờ phảng phất làm quay lại lãng mạn ngày đầu quen nhau ..
Khi Qua Chiến Kỳ đi về phía mẹ con An Gia Lộ, An Gia Lộ nhìn thấy dáng vẻ triền miên của Dư Tội và Lâm Vũ Tịnh, hai người đó đang đút hoa quả cho nhau, thế là cô tiếp nhận lời mời của hắn, lấy thân phận bạn gái tháp tùng hắn đi đáp tạ khách khứa.
Bao vây trong lời tán dương, ánh mắt hâm mộ, An Gia Lộ hưởng thụ cảm giác đã lâu không có này, cảm giác được người ta xúm quanh, coi như nữ thần.
Mỗi cá nhân đều có đặc sắc riêng, ví như Thử Tiêu, mỹ nữ kia vì trẹo chân, đi lại không tiện, dựa vào cửa sổ, coi Thử Tiêu làm chỗ dựa duy nhất.
Mỹ nữ nghe nói Tinh Hải mỗi tháng thu loại mấy nghìn vạn, hết sức hâm mộ, Thử Tiêu khinh thường, mấy nghìn vạn mà cũng khoe.
“ Tôi chưa thỉnh giáo anh kinh doanh gì, nói sau này tôi còn dựa vào anh giúp đỡ.”
“ Tôi ...” Thử Tiêu được Thú Y truyền nghề, liên tục ra vào chỗ giải trí, học được không ít, cười tự tin ám muội: “ Tôi nằm mơ không được à?”
Mỹ nữ cười khúc khích không thôi, song không phân biệt được đây là nói đùa hay thật.
Chân tướng là, phép tắc tán gái số một, phải giữ sự thần bí, đừng để nữ nhân nhìn thấu, vì thế Thử Tiêu như vô tình xoay chìa khóa Land Rover, duỗi tay xem đồng hồ, nới cúc cổ khoe chuỗi vòng.
Em gái sờ vòng thiên châu: “ Đây là vòng Thiên Châu trong truyền thuyết à?”
“ Chắc thế, một người bạn thời nhỏ tặng đấy, hắn muốn vài cân trà Phổ Nhị.” Thử Tiêu hời hợt nói:
“ Phổ Nhị?”
“ À, thứ thời trước cách mạng văn hóa, ông cụ nhà anh thích sưu tầm, đen xì xì, uống chả ra sao, coi như châu báu.” Thử Tiêu giải thích, thứ này người thường không hiểu, dễ lừa: