Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 23

Khi Cố Diên có ý thức lần nữa là bị chọc tỉnh, cô cảm thấy hơi lạnh, vừa mở mắt đã phát hiện cả người trần trụi treo trên người Phong Hi Niên.

Cố diều lại lần nữa có ý thức là bị đỉnh lộng tỉnh, nàng cảm giác được có một tia hơi lạnh, vừa mở mắt phát hiện chính mình chính cả người trần trụi đến treo ở phong hi năm trên người.

Cả người bọc bởi một tấm vải lụa trắng, mông vểnh được thiếu niên nâng lên, hai chân mở rộng quấn lấy hông anh, gậy th*t cứng rắn chọc vào trong huyệt, theo từng bước đi của anh, dương v*t kia lại nhảy lên thọc vào rút ra một cái.

Khác với lần phá thân đó, ít nhất thì lần đó còn ở trong phòng, không gian kín mít chỉ có mình cô và anh, lần này lại ở bên ngoài.

Cố Diên lập tức khôi phục lại sự tỉnh táo, theo bản năng cảm thấy khẩn trương. Cảm xúc của thiếu nữ khiến huyệt nhỏ phản ứng, lúc cô hôn mê, vách tường sẽ bất giác mút gậy th*t vào trong, giờ phút này lại vì khẩn trương mà bắt đầu co rút.

“Shh… âm h* dâm đãng của Diên Nhi kẹp anh chặt quá.”

Phong Hi Niên chỉ cảm thấy gậy th*t chôn trong huyệt nhỏ của cô bị quấn chặt, đường đi ướt nóng như có vô số miệng nhỏ mút lấy anh khiến anh sướng tới mức tê dại cả da đầu.

“Ưm… em không…” Cố Diên đang định phủ nhận lại nghe thấy tiếng người nói chuyện cách đó không xa.

“Cậu nói xem Tiểu Diên Nhi đi đâu rồi?” Người nói chuyện là Tạ Yến Yến, Cố Diên đột nhiên biến mất với màn ảo thuật, cô ấy đã chụp đủ ảnh đẹp, cơm no rượu say, giờ mới ra ngoài tìm xem thấy cô ở đâu không.

“Đúng vậy, vai chính hôm nay lại còn biến mất. Nhưng mà căn biệt thự này cũng xa hoa quá rồi đó.” Người nói chuyện là một bạn học khác của Cố Diên, Hồ Sướng Sướng, cũng được mời tới tham gia tiệc sinh nhật của cô.

Hai người bọn họ đi dạo quanh hoa viên, cậu một lời tớ một lời, sau đó nhìn xem có tìm được Cố Diên hay không.

Nghe hai giọng nói này, Cố Diên càng sợ tới mức nín thở.

Đương nhiên Phong Hi Niên cũng cảm nhận được thiếu nữ còn khẩn trương hơn vừa rồi, suýt chút nữa anh đã bị kẹp bắn ra rồi. Bàn tay anh khẽ nhéo cánh mông mềm mại của cô, dùng sức thúc sâu vào trong âm h*. Vừa sợ bị người ta phát hiện, nhưng cơ thể vẫn giao hợp sâu hơn, khoái cảm gia tăng gấp bội kích thích cơ thể hai người trẻ tuổi.

Cố Diên cắn môi không dám lên tiếng, toàn bộ hóa thành âm thanh nức nở.

Lúc này, lưng cô dựa vào gốc cây đại thụ, bóng cây lắc lư, dưới ánh trăng trở nên lay động.

Tựa như cô vừa bị anh chơi huyệt, vừa bị hôn môi, trong miệng là lưỡi lớn lưỡi nhỏ triền miên không dứt, nước bọt dung hợp, trong huyệt nhỏ là gậy th*t lớn chà đạp khiến môi âm h* căng ra, chạm tới đỉnh hoa tâm.

Cố Diên chỉ thấy huyệt nhỏ vừa nhức lại vừa trướng, không biết đêm nay cô đã ra bao nhiêu lần, cao trào bao nhiêu lần, thể lực thiếu niên vô cùng đáng sợ, gậy th*t kia đứng lên hết lần này tới lần khác bên trong cơ thể cô.

Tối nay cô đã uống chút rượu, giờ phút này ý muốn đi tiểu bỗng xuất hiện, nhưng thứ to lớn trong cơ thể lại không hề có ý định dừng lại.

“Anh Hi Niên… Diên Nhi muốn đi tiểu…” Cô nghe thấy Tạ Yến Yến đã đi xa dần mới nhỏ giọng nói chuyện.

Đáp lại cô là một tiếng vang rõ ràng. Bốp —-

Anh lại tát mông cô!

Trên cái mông trắng tròn trịa của cô lập tức xuất hiện năm vệt đỏ, thế mà lại sinh ra cảm giác xinh đẹp lạ thường.

Buông đôi môi đã bị hôn sưng đỏ của cô ra, cả người quấn vải để lộ ra bả vai tinh tế góc cạnh, thiếu niên tựa như ma cà rồng trong đêm tối hút máu, cắn lên thịt non vùng cổ, lộ rõ dấu răng.

“Ưm…” Phần cổ Cố Diên cũng cực kỳ mẫn cảm, ba nơi bị kích thích đồng thời khiến tiếng rên rỉ của cô càng thêm dâm đãng.

Không được rồi, lại muốn ra rồi, là khoái cảm cao trào quen thuộc.

Bên này, Phong Hi Niên vừa rút gậy th*t nóng bỏng cứng rắn mang theo những sợi chỉ bạc kéo dài không ngừng, dưới ánh trăng sáng tỏ, có thể thấy được cửa huyệt kiều diễm của thiếu nữ đã không thể khép kín lại nữa, mật dịch và tinh d*ch quấn lấy nhau, cô xinh đẹp như thiên sứ hạ phàm, nhưng chính dấu vết hoan ái rõ ràng trên người là phản ánh sự thật rằng, thiên sứ thuần khiết đã bị người ta chiếm hữu.

Chỉ trong chốc lát, cao trào và ý muốn đi tiểu đồng thời đánh úp, mật dịch và nước tiểu từ trong huyệt nhỏ phun trào ra ngoài.

“A… A a…”

Cố Diên hoàn toàn hỏng luôn rồi, đôi mắt thất thần, cả người vô lực, trong mắt chứa đầy nước mắt.

Bởi vì mất khống chế, trong lòng Cố Diên không khỏi buồn bực xấu hổ, sao anh Hi Niên có thể bắt nạt cô như vậy chứ.

Mà khi Phong Hi Niên ôm cô đi vào thang máy tư nhân, mãi cho tới khi lên lầu ba, Cố Diên nhìn thấy con quái vật vẫn có tinh thần như cũ, cô đã biết, đêm nay vẫn chưa kết thúc.
Bình Luận (0)
Comment