Dựa Vào Ăn Dưa Trở Thành Chính Cung

Chương 42

Chương 41: 

Bị kéo tay lại, Từ Thanh Dã một lần nữa ngồi xuống, đồng thời dùng sức rút tay mình về. Thẩm Tinh tuy nhỏ nhắn, gầy gò nhưng sức lực lại khá lớn.

“Sau khi quay xong bộ phim hiện tại, có thể tham gia một chương trình thực tế dưới hình thức du lịch hoặc dạng tổng hợp nhẹ nhàng, chọn một chương trình có thể thể hiện được cá tính của em. Sau đó tôi đề nghị em hãy xây dựng hình ảnh cá nhân trên mạng xã hội, giống như những người bạn trong giới kinh doanh, càng nhiều càng tốt để thể hiện rõ đặc điểm và tính cách riêng của em.”

Từ Thanh Dã trình bày ngắn gọn đề xuất của mình. Dĩ nhiên khi chính thức hợp tác sẽ có thêm một số hoạt động truyền thông, nhưng những chuyện đó để sau hãy nói.

Thẩm Tinh nghe xong lời đề nghị của Từ Thanh Dã thì suy nghĩ một lúc, vẫn thấy hơi khó hiểu, giống như học sinh ngoan, cô rụt rè giơ tay lên.

“Thầy Từ, em có một vấn đề.”

“Nói đi.”

Thái độ của Từ Thanh Dã rất tốt. Với những điều khách hàng chưa hiểu, anh tất nhiên phải giải thích rõ ràng, vì phương án anh đề xuất đều cần có sự hợp tác nghiêm túc từ khách hàng thì mới có thể thực hiện được. Cho nên bản thân khách hàng cần phải đồng thuận với phương án của anh thì mới ổn.

“Khi em mới vào nghề, có tiền bối từng nói với em, diễn viên nên giữ một chút cảm giác thần bí, ngoài vai diễn ra thì không nên lộ diện quá nhiều. Bằng không khi diễn sẽ rất dễ khiến khán giả không nhập tâm được. Vì vậy mấy năm nay em rất ít khi tham gia gameshow, cũng là để giữ sự thần bí đó. Nhưng anh lại đề nghị điều ngược lại, cho nên em muốn hỏi một chút, vì sao anh lại đưa ra phương án như vậy ạ? Dĩ nhiên em không phải nghi ngờ gì đâu, chỉ là hơi thắc mắc một chút thôi.”

Thẩm Tinh hỏi rất cẩn thận, mấy năm nay cô thật sự không phát triển được gì nổi bật, đến mức khiến bản thân cô cũng mất đi chút tự tin.

“Cách nghĩ của em không sai, tôi cũng rất tán thành. Nhưng mỗi người có một tình huống khác nhau, cho dù là chân lý đi nữa cũng chưa chắc phù hợp với tất cả. Tình huống hiện tại của em là đang bị một vai diễn trói buộc, mọi người nghĩ đến em là chỉ nghĩ đến vai phản diện. Điều em cần làm bây giờ là phá vỡ ấn tượng cũ đó. Trong trường hợp này, việc thể hiện bản thân rõ ràng, để mọi người nhìn thấy con người thật của em là một cách rất tốt.”

“Tuy tôi không tiếp xúc với em nhiều, nhưng qua vòng bạn bè của em cũng như lần trò chuyện ngắn này, tôi cảm thấy tính cách thật của em rất dễ thương, rất thu hút người khác. Em có thể thông qua gameshow và mạng xã hội để cho khán giả, đạo diễn, nhà sản xuất... thấy một khía cạnh khác của em. Dĩ nhiên, tôi cũng sẽ giúp em sắp xếp một số hoạt động. Khoảng nửa năm, tôi sẽ giúp em xây dựng lại một hình tượng mới. Còn nhân vật cụ thể thì tạm thời chưa thể xác định, tôi không thích nghệ sĩ xây dựng hình tượng quá xa với bản thân. Tôi muốn chờ đến khi em tham gia chương trình tổng hợp rồi dựa vào phản hồi từ khán giả để tìm ra một hình tượng phù hợp nhất, sau đó mới làm nổi bật nó lên.”

Từ Thanh Dã phân tích sơ qua lợi và hại. Thẩm Tinh nghe hiểu được một phần, nhưng lại cảm thấy rất có lý.

“Vậy thì thử xem sao?”

“Vấn đề của em không lớn đâu, chi phí cũng không quá cao. Nếu em không yên tâm thì có thể chờ đến khi thấy hiệu quả rồi mới thanh toán. Nửa năm sau, nếu em có được một hình tượng khác với trước đây, thì chỉ cần trả cho tôi một lần 300 ngàn làm thù lao. Còn nếu không có bất kỳ thay đổi nào thì không cần trả gì hết. Mọi điều kiện tôi đều có thể đưa vào hợp đồng, em thấy thế nào?”

Từ Thanh Dã rất tự tin, bản hợp đồng này gần như là một kiểu cá cược. Thẩm Tinh giơ ngón cái với anh.

“Đây chính là cảm giác của sự tự tin đúng không ạ? Em thấy mình cũng được truyền động lực rồi. Yên tâm, em nhất định sẽ khiến thầy Từ kiếm được số tiền này, em sẽ cố gắng hết sức để làm theo những gì anh nói.”

Nói chuyện xong với Thẩm Tinh, Từ Thanh Dã kéo theo Tô Tử Du cùng nhau ra ngoài, còn chuyện hợp đồng thì đợi lát nữa ký cũng được.

Ra khỏi cửa, Từ Thanh Dã nghiêm túc quay sang nhìn Tô Tử Du.

“Cậu biết hôm nay mình phạm bao nhiêu lỗi không?”

“A? Em á? Em làm gì cơ?”

Tô Tử Du không ngờ vừa ra khỏi cửa đã bị giáo huấn. Không chắc chắn, duỗi tay chỉ vào chính mình, nghi ngờ Từ Thanh Dã nhận nhầm người.

“Đương nhiên là cậu. Ở chung phòng với nữ diễn viên trong khách sạn mấy tiếng đồng hồ, bị chụp hình thì căn bản không có cách nào giải thích. Không có người đại diện, cũng không có trợ lý đi cùng, đối phương cũng vậy. Cậu nghĩ sẽ có ai tin là chỉ đơn thuần hợp tác? Hơn nữa lại còn là ở khách sạn khu phim trường, nơi mà paparazzi lén theo dõi nhiều nhất. Mới vừa nhập đoàn đã muốn làm đại minh tinh rồi sao? Cũng may là cậu còn coi như may mắn, chưa bị chụp được cảnh gì nhạy cảm.”

Từ Thanh Dã bỗng cảm thấy Mã Na vất vả thật, Tô Tử Du đúng là có loại ngốc nghếch đến mức khiến người khác bất lực.

“Em đâu có thích con gái đâu, nếu bị chụp thì cùng lắm em công khai xu hướng tính dục của mình thôi.”

“Cậu nghĩ người ta sẽ tin chắc? Đừng ngây thơ như thế. Hơn nữa, kể cả người ta tin, cũng không thể ngăn cản được những lời công kích. Biết đâu lại bị nói là thích con trai nhưng vẫn không tha cho con gái.”

“Cũng đâu đến mức đó… Có một tiếng đồng hồ chưa tới mà…”

Tô Tử Du hơi chột dạ, tưởng tượng cảnh mình bị chụp ảnh rồi lên hot search, đến lúc đó thiên hạ lời ra tiếng vào, căn bản không có cách nào giải thích. 

Mà điều quan trọng nhất là Giang Bác Tề cũng sẽ nhìn thấy. Tuy bản thân đã báo trước với  Giang Bác Tề rồi, nhưng nếu thật sự bị chụp, lại bị mấy tài khoản marketing thêm mắm dặm muối, thì Tô Tử Du cũng không dám chắc trong lòng Giang Bác Tề sẽ nghĩ gì. 

“Một tiếng đủ để làm rất nhiều chuyện rồi. Cậu mau tỉnh táo lại đi.”

Từ Thanh Dã vỗ vỗ vai Tô Tử Du, Tô Tử Du lập tức đứng thẳng lưng.

“Anh nói đúng, là em quá bất cẩn. Sau này em nhất định sẽ chú ý.”

“Cậu cứ lo công việc đi, tôi về chuẩn bị hợp đồng. Lần này cảm ơn cậu, tôi miễn phí cắt cho cậu một đoạn video ngắn tổng hợp mấy lời khen. Cậu muốn được khen ở khía cạnh nào? Khen diễn xuất tốt, khen đẹp trai, hay là hài hước thú vị?”

“Nếu buộc phải khen, thì khen em đẹp trai đi, mấy cái còn lại nghe có vẻ gượng gạo quá.”

Tô Tử Du ngượng ngùng cười cười, có đôi khi Tô Tử Du cũng rất thích đọc lời khen của fan.

“Ok, về sẽ phát liền.”

Nói xong với Tô Tử Du, Từ Thanh Dã gọi xe về chỗ ở. Phương án của Thẩm Tinh vẫn cần trau chuốt thêm một chút, anh định xem sơ qua toàn bộ các vai diễn của cô.

Từ Thanh Dã xem rất chăm chú. Sau khi debut, Thẩm Tinh đã đóng không ít vai, gần như đều là các nhân vật nữ phản diện, mà mỗi vai lại có một kiểu khác nhau. 

Từ đáng ghét đến mưu mô, gần như bao trọn mọi mặt. Từ Thanh Dã bỗng nhiên hiểu vì sao lại có người nhập tâm đến mức đi công kích Thẩm Tinh. 

Diễn xuất của cô thật sự rất khá, đến mức khiến người ta tin là thật, đúng nghĩa “diễn mà như không diễn”.

Sau khi xem qua một vài phân đoạn, lại nhớ tới lúc trò chuyện ngắn ngủi hôm nay với Thẩm Tinh, anh bỗng có cảm giác như tua ngược hình ảnh ngoài đời của cô. 

Cô nàng đơn thuần hơn, có phần phóng khoáng quá mức, đến điện thoại cũng dám tùy tiện đưa cho người khác xem, nói chuyện thì thẳng thắn, không hề che đậy gì.

Thật thà đúng là một điểm marketing tốt. Đến lúc đó có thể dựa vào phản hồi của khán giả để điều chỉnh và tận dụng.

Khi Từ Thanh Dã đang nghiêm túc làm việc, điện thoại của anh đột ngột hiện thông báo có hai tin mới tới. Ban đầu anh không định xem, nhưng liếc mắt thấy có tên Thẩm Xác, anh lập tức mở ra.

Tin tức từ một tài khoản có ID là “Tôi đúng là không thể sụp phòng được luôn đó”. Người này vừa đăng một đoạn video mình đang chờ Thẩm Xác tan làm.

Tôi đúng là không thể sụp phòng được luôn đó: Ai hiểu được một người mới tốt đẹp thế này. Chỉ mới ngồi xổm một lát, được ăn cơm no nê, Thẩm Xác còn mua cà phê với bánh ngọt cho tụi mình, lại còn gọi xe đưa tụi mình về nhà sớm. Quan trọng nhất là, anh còn tháo khẩu trang để chụp ảnh chung với tụi mình nữa. Thật sự là một ngày tràn đầy hạnh phúc luôn đó! Anh ấy thật sự siêu cấp đẹp trai!!!

Chủ phòng còn đăng một đoạn thí nghiệm cầu vồng, lồng với cảnh trong video: Thẩm Xác vốn đã lên xe, mấy nữ sinh đuổi theo phía sau, vậy mà anh liền trực tiếp mở cửa bước xuống xe, còn tháo luôn khẩu trang trên mặt, cực kỳ thân thiện chào hỏi tất cả fan.

Nghe nói họ đã đợi ở đó gần hai tiếng đồng hồ, Thẩm Xác lập tức bảo trợ lý gọi cà phê và đồ ăn vặt. Trong lúc đợi mang đồ đến, anh liền trò chuyện cùng fan, tuy không nói quá nhiều, nhưng rất đỗi thân thiết.

Video chủ phòng chỉ quay một đoạn ngắn, hình ảnh Thẩm Xác tháo khẩu trang lúc xuống xe thật sự làm người xem cảm động.

Từ Thanh Dã xem đi xem lại đoạn video, nhất là khúc xuống xe, kéo lại không biết bao nhiêu lần.

“Đây là tuyển thủ thiên tài à, ngay cả cách tương tác với fan cũng ưu tú đến vậy.”

Từ Thanh Dã không nhịn được cảm thán. Rõ ràng trước đó còn chẳng biết rải cơm là gì, vậy mà chỉ nhờ một video rải cơm đã lên thẳng hot search.

Anh tắt video, sau đó tự tìm tên Thẩm Xác, kéo xem những từ khóa liên quan. Đa phần đều là bình luận tích cực, nhưng ở phần gần cuối có xuất hiện một từ khóa đáng chú ý: “Tài nguyên già”.

Từ Thanh Dã nhíu mày, ấn vào xem thử, phát hiện từ khóa này đang khá nóng, có vài tài khoản marketing quen mặt đang đăng tải nội dung liên quan.

Toàn năng giáo phụ: Nam diễn viên này thăng tiến có hơi nhanh quá không? Người mới ra mắt chưa bao lâu đã được diễn vai nam chính, kinh nghiệm diễn xuất gần như bằng không. Không biết lại là con nhà tư bản nào nữa đây.

Giới giải trí người qua đường: Từ “quần chúng” lên làm nam chính, chỉ trong chưa đầy nửa năm, nhờ một phân đoạn diễn nổi bật mà được nâng đỡ. Nếu ai nói chỗ này không có tư bản nhúng tay, tôi ăn luôn tài khoản này!

······

Phần lớn nội dung đều linh tinh, đại ý là Thẩm Xác nổi quá nhanh, bắt đầu có người muốn "phòng bạo" anh.

Từ Thanh Dã mở mục bình luận. Ban đầu tưởng sẽ thấy một loạt chỉ trích, không ngờ phong cách bên trong lại cực kỳ ôn hòa.

Xem TV làm sao vậy: Người khác diễn thì tôi tin là con ông cháu cha, nhưng biên kịch Lục dùng ai tôi cũng không thấy kỳ lạ. Ông ấy thích dùng người mới, miễn là cảm thấy hợp vai thì ai cũng có thể mời đóng. Cho nên tôi tin Thẩm Xác diễn vai nam chính là do hợp vai mà thôi.

Nhu nhược Giang Giang: Ha ha ha ha ha, mấy tài khoản marketing cũng biết anh ấy đẹp trai. Người khác là con nhà tư bản xấu tính, còn Thẩm Xác là con nhà tư bản dễ thương, ha ha ha ha, cười chết mất.

Cẩm Lý đại vương: Nhìn ngoài lề thôi cũng thấy tuyệt. Cho dù thật sự là con nhà tư bản, tôi cũng chỉ muốn nói một câu: thiếu gia, ngài vất vả rồi ~~~

······

Từ Thanh Dã vừa xem bình luận vừa vui vẻ đến bật cười, hoàn toàn không để ý có người đã bước vào phòng.

Thẩm Xác vừa về đến, thấy trong phòng còn sáng đèn thì không nhịn được nở nụ cười. Anh đẩy cửa bước vào, liền thấy Từ Thanh Dã nửa nằm trên sô pha, cầm điện thoại mà cười khúc khích, không biết đang xem gì, nhìn đến mức mê mẩn, đến nỗi Thẩm Xác đứng trước mặt mà anh cũng không hay biết.

“Anh đang xem gì vậy? Còn cười vui vẻ thế?”

Thẩm Xác nghiêng đầu định nhìn thử Từ Thanh Dã đang xem gì, ai ngờ anh bị bất ngờ nên giật mình, theo phản xạ liền ném điện thoại ra. Thẩm Xác nhanh tay chụp được, màn hình vẫn sáng. Anh liếc nhìn nội dung rồi khựng lại, biểu cảm có chút khó tả.

Bình Luận (0)
Comment