Chương 89:
Quán bar không lớn lắm, nhưng cách trang trí lại khá ổn. Bên trong có nhiều nguyên tố ma pháp, bartender là bạn của Lê Vi.
Lê Vi và Từ Thanh Dã cùng ngồi ở quầy bar.
Chủ quán mang lên hai ly rượu, cô cũng tò mò ngồi xuống một bên.
Lê Vi rất ít khi mời người khác uống rượu.Hơn nữa lần này còn là một người đàn ông còn rất đẹp trai.
“Văn Thành nhanh như vậy đã bị nàng đá à? Lại có tình mới rồi? Không nói đến chuyện khác, nhưng người này lớn lên đúng là đẹp trai hơn thật.”
Bạn của Lê Vi nói thẳng một câu.Đồng thời không kìm được mà đánh giá Từ Thanh Dã từ trên xuống dưới.
Nhìn không rõ tuổi, khuôn mặt trẻ trung, có vẻ còn khá nhỏ. Dù vậy, Lê Vi vốn không hay nhắc đến chuyện tình chị em.
“Đừng nói linh tinh, đây là ân nhân cứu mạng của mình. Nếu không có anh ấy, sợ rằng mình tiêu đời đến hai lần rồi.”
Lê Vi xua tay, giới thiệu sơ qua về Từ Thanh Dã. Cô không nói quá chi tiết, phần vì bản thân cũng chưa thật sự hiểu rõ anh.
“Không đến mức là ân nhân đâu.Anh chỉ làm chút việc nhỏ thôi.”
“Phải phải, nhưng em vẫn rất cảm kích. Sau này chúng ta hợp tác thêm đi. Đề nghị lần trước của anh, em đã suy nghĩ kỹ cảm thấy rất khả thi.”
“Lần tới chúng ta bàn lại.Lần này em phải kể cho hai người nghe về hành động ‘vĩ đại’ của em hôm nay mới được.”
Lê Vi uống một ngụm rượu lớn rồi bắt đầu. Cô có khả năng kể chuyện rất tốt, giọng điệu sinh động.
Nội dung lại thú vị vì chính cô là người trong cuộc.Nên cảm xúc chân thật và đầy sức cuốn hút.
Từ Thanh Dã cùng bạn của Lê Vi hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng này.
Nghe đến mức cả hai đều ngây ra, còn Lê Vi thì dường như có hơi quá mức hăng hái.Thật không ngờ cô lại dám trực tiếp tìm “tới cửa” như vậy.
Từ Thanh Dã đưa tấm ảnh cho cô, thật ra cũng chẳng thể chứng minh giữa hai người kia có gì.
Nhỡ đâu bọn họ thật sự chẳng có quan hệ thì sao? Anh không dám nghĩ đến cảnh tượng đó.
“Nàng cứ thế mà đến à? Lỡ như mọi chuyện không giống như nàng nghĩ thì sao?”
Người bạn bên cạnh không nhịn được hỏi.
“Cái đồ trà xanh đó nhìn thế nào cũng không phải người tốt. Không giống thì thôi.Mình đi là để đuổi cậu ta. Nếu cách này không hiệu quả, mình mắng cho cậu ta cút cũng được.”
Lê Vi chẳng buồn bận tâm. Mục đích của cô vốn chỉ là muốn đuổi người kia đi thôi.
Dù sao có ảnh trong tay, bất kể họ có thật sự là tình nhân hay không?
Thì cậu ta chắc chắn cũng có liên quan!
“Nàng đúng là gặp may thật đấy.”
Người bạn giơ ngón tay cái lên.Nổi điên kiểu đó mà vẫn giải quyết xong chuyện được.
“Cũng không hẳn là may mắn,” Lê Vi nhấp một ngụm rượu, giọng có phần khó chịu.
“Văn Thành bên kia cũng tạo áp lực cho Phương Đường. Nói thật cũng hơi phiền. Sao cứ phải xen vào công việc của mình? Chúng mình có thân thiết đến thế đâu.” (Edit: ê nha…)
Từ Thanh Dã nghe vậy thì khựng lại. Vừa mới nói là không thân?
Từ “không thân” còn được dùng như thế này à?
“Haha…ngại quá, em quên mất còn có thầy Từ ở đây. Em là kiểu người coi trọng cảm giác, thấy hợp thì nói thôi. Nhưng cũng vì vậy mà từng vấp hố không ít lần rồi.”
Lê Vi rót thêm cho anh một ly rượu.Rồi cả hai lại trò chuyện thêm một lúc. Hôm nay cô chủ yếu muốn gặp mặt trực tiếp để cảm ơn anh.
“Muốn thử bói bài Tarot không? Cô ấy bói chuẩn lắm đấy.”
Uống thêm vài ly, Lê Vi chống cằm nhìn Từ Thanh Dã mỉm cười.
Người bạn bên cạnh cô là Tarot reader, bình thường vẫn giúp người khác xem vận mệnh.
“Không cần đâu, anh chẳng có gì muốn xem cả.”
Từ Thanh Dã khẽ lắc đầu, khẽ cười. Anh không quá tò mò về vận mệnh.Nói đúng hơn, anh thích tự mình nắm lấy nó hơn.
“Anh ở tuổi này, mà không có chút phiền não về chuyện tình cảm à? ‘Cô ấy có yêu tôi không’, kiểu vậy?”
Lê Vi tò mò hỏi. Ở độ tuổi của Từ Thanh Dã, đáng lẽ phải là thời điểm yêu đương nồng nhiệt nhất.