Dựa Vào Không Gian Mở Quán Ăn Bán Nông Sản

Chương 98

“À, này thì không được, cậu đi một mình đi.”

Tô Cảnh Đồng giữ chặt em gái: “Ngồi xe nhà mình.”

Lâm Hoài Hạ nháy mắt với Lục Nghiễn, xin lỗi!

Buông tay anh ra, Lâm Hoài Hạ lên xe anh cả, ngồi ở ghế sau cùng mẹ Tô.

Tô Viễn Thần cười hê hê không ngừng, nhảy lên ghế phụ, kiêu ngạo vẫy tay với Lục Nghiễn: “Tổng giám đốc Lục, bái bai nhé!”

Lục Nghiễn hừ nhẹ một tiếng: “Thằng nhóc thối!”

Trong phòng tiệc lớn nhất của khách sạn Vân Đỉnh, Tô Quốc Bình đã có mặt để đón khách từ lâu, ông cụ Tô và nhà họ Lâm đang ngồi trò chuyện vui vẻ với nhau. Có bạn bè thân thiết tới, ông cụ còn nhiệt tình giới thiệu cho người ta.

Hina

Chậc chậc, nhìn qua khá hài hòa, hoàn toàn không có người ngoài nói nhà họ Tô gia coi thường nhà họ Lâm nghèo khó, rõ ràng thái độ của nhà họ Tô rất tốt.

Người nhà họ Lâm cảm nhận được thái độ của nhà họ Tô, trên mặt tươi cười không thôi.

Khi đến khách sạn, Lâm Hoài Hạ một tay khoác cánh tay anh cả Tô Cảnh Đồng, tay kia nắm tay mẹ Tô, thân mật đi sát nhau.

Về phần Lục Nghiễn, anh chỉ có thể đi theo phía sau cô, thỉnh thoảng lại bị tên nhóc quá tuổi Tô Viễn Thần mắng mỏ.

Đúng là bực mình!

Nếu không phải hoàn cảnh không cho phép, anh thật sự muốn tìm một cơ hội đánh anh ấy một trận.

Tô Viễn Thần: “Sao anh đi nhanh thế, cẩn thận giẫm phải váy Lâm Hoài Hạ.”

“Có phải anh định giẫm lên váy con bé rồi giả vờ làm anh hùng cứu mỹ nhân không?”

“Tôi nói cho anh biết, anh ở đấy mà mơ đi.”

Lục Nghiễn cười liếc anh ấy một cái, nhàn nhạt phun ra hai chữ: “Ồn ào!”

“Á à, anh mắng tôi đúng không, tôi…”

Tô Cảnh Đồng: “Đừng làm loạn, đến nơi rồi!”

Người gác cửa mở cửa lớn ra, tất cả mọi người trong phòng tiệc đều nhìn ra ngoài cửa.

Tô Quốc Bình đứng giữa phòng tiệc cười nói: “Mọi người, đây là công chúa của nhà họ Lâm và nhà họ Tô chúng tôi, Lâm Hoài Hạ!”

Tô Quốc Bình dẫn đầu vỗ tay, lập tức cả phòng tiệc vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.

Lâm Hoài Hạ đặt một tay lên ngực, giữ lại cổ váy, mỉm cười gật đầu với mọi người.

Nhân cơ hội này, Lục Nghiễn tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Tô Cảnh Đồng, lúc Lâm Hoài Hạ đưa tay ra, anh liền chủ động nắm lấy.

Tô Cảnh Đồng: “...”

Nhóm người nổi tiếng trong phòng tiệc lập tức kinh ngạc.

Công tử nhà họ Lục chủ động nắm tay con gái nhà họ Tô, đây là...

Một tổng giám đốc có quan hệ tốt với Lục Nghiễn lớn tiếng hỏi: “Tổng giám đốc Lục, sao anh không giới thiệu một chút?”

“Lâm Hoài Hạ, bạn gái và vợ tương lai của tôi.”

Tô Viễn Thần nhảy ra: “Vợ cái gì, anh đã hỏi chúng tôi chưa?”

Đám người bày ra biểu cảm ăn dưa: Ô, có chuyện gì thế, mau nói cho chúng tôi nghe?

“Viễn Thần, đừng làm loạn!”

Tô Cảnh Đồng gọi một tiếng em gái, Lâm Hoài Hạ quay đầu lại. Một ly sâm panh được đưa tới trước mặt cô, cô vô thức buông tay Lục Nghiễn, nhận lấy ly sâm panh.

“Cảm ơn!”

“Không có gì!” Nói xong Tô Cảnh Đồng liếc nhìn Lục Nghiễn.

Lục Nghiễn âm thầm nghiến răng, trên mặt vẫn giữ nụ cười.

Bữa tiệc bắt đầu, Lâm Hoài Hạ bị kéo vào giao lưu. Một số người hiểu biết, biết rằng cô hiện đang sở hữu chuỗi siêu thị thực phẩm tươi sống nhà họ Tô, thậm chí còn là chủ nông trường Bé tươi xanh rất nổi tiếng hiện nay, mọi người khách sáo tươi cười, vô cùng nhiệt tình.

Khỏi phải nói, đều là những người đang móc nối quan hệ để mua gạo tơ vàng và thịt.

Lâm Hoài Hạ chỉ cười mà không trả lời. Người có tiền xã giao cũng cần giản dị khiêm tốn.

Xử lý xong những người này, Lâm Hoài Hạ mới đi tìm Điền Thanh.

“A, Lâm đại tiểu thư, xong rồi à.”

Lâm Hoài Hạ thở dài: “Uống cả bụng sâm panh.”

“Ha ha ha, làm người giàu không dễ thế đâu.”

Hôm nay, nhà họ Điền không chỉ có một mình Điền Thanh tới mà cả nhà họ Điền đều tới, Lâm Hoài Hạ mời cha mẹ Tô tới, trịnh trọng giới thiệu người nhà họ Điền với bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment