Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 835

Thanh Lạc đột nhiên bắt lấy cổ tay của Tống Anh, dùng sức cực kỳ lớn.



Nàng ta nhìn chằm chằm Tống Anh: "Nếu ngươi chịu gật đầu nhượng bộ mà hòa li thì bổn cung sẽ cho ngươi ngàn lượng vàng.

Nếu ca ca ngươi thi không đậu, bổn cung cũng có thể lợi dụng quan hệ cho hắn một chức quan nhỏ.

Ngươi còn muốn thứ gì khác, bổn cung đều sẽ thực hiện giúp ngươi!"

Tống Anh cười tủm tỉm, nhẹ nhàng gỡ tay Thanh Lạc công chúa ra.

 

Sắc mặt của công chúa thay đổi, nàng ta cảm thấy ngón tay mình giống như bị bẻ gãy.

 

"Tiền, ta sẽ tự mình kiếm.

Nếu ngươi thích nam nhân này thì hãy tự theo đuổi.

 

Nếu hắn và ngươi tình đầu ý hợp, ta sẽ không ngăn cản con đường của ngươi.

Nhưng nếu ngươi phải tìm đến ta thì e rằng ngươi hoàn toàn không lọt vào mắt Hoắc Triệu Uyên.

Thanh Lạc công chúa, lúc nói chuyện không nên động tay đâu, ta không thích người khác chạm vào người ta." Tống Anh nói xong thì hất cổ tay mảnh khảnh kia sang một bên rồi xoa xoa cổ tay hơi hồng của mình.

 

Trên mặt Thanh Lạc hiện lên mấy phần khó chịu.

 

"Xem ra ngươi không đồng ý." Thanh Lạc lạnh nhạt nói.

 

"Con người ta không thích bị người khác ép bức, càng không thích bị người khác tính kế.

Nếu ngươi đã hạ thuốc với ta thì ta càng không cho ngươi thứ ngươi muốn.

Sau khi trở về, ta sẽ nói với Hoắc Triệu Uyên rằng ngươi ngược đãi ta, ngươi tâm địa ác độc, làm người ngang ngược.

Với tính tình của Vương gia nhà ta..." Tống Anh nghĩ nghĩ, "Có lẽ ngày mai sẽ tiến cung tìm Hoàng thượng làm chủ cho ta?" 

Biểu cảm nghiêm túc của Tống Anh không giống như đang nói đùa.

 

Đi một hồi lâu, con đường nhỏ trước mắt càng sâu hơn, trông có vẻ âm u tĩnh mịch.

 

"Ngươi biết cũng không ít nhỉ, còn biết bổn cung hạ thuốc với ngươi? Như vậy mà ngươi vẫn không sợ sao?" Thanh Lạc công chúa lạnh nhạt nói.

 

"Sợ cái gì? Chẳng lẽ công chúa còn định gi.ết ch.ết ta? Dù ngươi có tà tâm này thì cũng không có gan làm." Tống Anh cười cười.

 

"Đúng vậy, bổn cung sẽ giữ mạng cho ngươi.

Nhưng nếu ngươi thật sự muốn đối nghịch với bổn cung thì đừng trách bổn cung không khách khí!" Thanh Lạc công chúa lạnh mặt, "Nhìn thấy cung điện đằng trước không? Trong đó có một cái giếng, bên trong có không biết bao nhiêu hài cốt.

Nếu bổn công chúa nhốt ngươi vào trong đó một đêm, ngươi đoán sẽ thế nào?"

"Bổn cung thủ tiết tới nay, ngày ngày đều lấy nước mắt rửa mặt, mẫu hậu đã sớm không đành lòng.

Bây giờ ta nói mình vừa gặp ngươi mà đã thân thiết, giữ ngươi ở lại trong cung mấy ngày, ai có thể ngăn cản!? Chỉ cần ngươi ở trong cung một ngày, bổn công chúa có thể tra tấn ngươi một ngày.

 

Tên tuổi Hoắc Vương phi của ngươi hữu dụng với người khác nhưng không là gì với bổn cung đâu!"

Hoắc Vương phi? Chỉ là một danh xưng mà thôi.

Cho dù sau này thật sự xảy ra chuyện gì thì người ngoài cũng sẽ cho rằng phụ nhân dưới quê này không hiểu chuyện, đi lầm đường hoặc phạm sai lầm trong cung!

Tống Anh nhìn cung điện đằng trước, giật mình.

 

Khí tức rất quen thuộc.

 

"Nơi này đã có không ít người chết?" Tống Anh nỉ non một tiếng, "Vậy làm phiền công chúa đưa ta đến xem."

"???"Thanh Lạc công chúa sửng sốt.

 

Nãy giờ nàng ta nói cả buổi trời mà những lời đó không hề lọt vào tai nàng chữ nào sao?!

Tống Anh bước đi rất nhanh, đoàn người của Thanh Lạc công chúa cũng hơi không theo kịp.

 

"Công chúa, đây là nàng tự đi... Nếu bị dọa cho đổ bệnh... thì không liên quan gì tới người." Ma ma bên cạnh vội vàng nói.

 

Thanh Lạc công chúa siết chặt tay: "Ngươi nói rất đúng."

Vốn dĩ nàng ta chỉ muốn hù dọa nàng để nàng biết khó mà lui thôi, không ngờ người này dầu muối không ăn.

Vậy thì cũng thôi đi, bây giờ còn muốn chạy đến cung điện kia?

Đó là chỗ còn lạnh hơn lãnh cung.

Nghe nói tiền triều từng có một ít cung nữ hạ đẳng sống ở đó, những năm cuối tiền triều, cung nữ trong cung chết rất nhiều, sau khi chết bị bỏ xuống cái giếng bên trong.

Đến triều này, chỗ đó đã bị niêm phong lại.

 

Bình Luận (0)
Comment