Nếu nói thật thì cũng hơi xấu hổ, cô gái buộc tóc đuôi ngựa chẳng những không gặp xui xẻo gì mà trái lại còn có một hệ thần kinh hơi thô, gần như không bị ảnh hưởng gì cả.
Cô ấy không tận mắt nhìn thấy quỷ xuất hiện trong ký túc xá, khi giường ngủ của bạn cùng phòng rung lắc thì cô ấy chỉ bị đánh thức vì tiếng động quá lớn. Còn lúc bạn cùng phòng nói nghe thấy tiếng bước chân trong phòng thì cô ấy đang ngủ say…
Quả thật, cô ấy không hợp đàn lắm trong ký túc xá đầy chuyện ma quái này.
Cố Chi Tang tiếp tục nói:
“Năm nay, bạn hai mươi mốt tuổi, là sinh viên năm ba. Nhưng mà, ở mép tóc gần hai bên Thái Dương của bạn có mọc thêm nhiều tóc con. Nơi đó là Cung Thiên Di, chứng tỏ gần đây bạn đã có một sự thay đổi lớn, đã chuyển sang một địa chỉ khác.”
“Không phải là đổi nơi ở từ nhà đến trường mà là hoàn toàn đi đến một nơi khác mà bạn chưa từng đặt chân đến. Trong tương lai, bạn sẽ ở lại chỗ này một thời gian dài.”
Vẻ mặt của cô gái buộc tóc đuôi ngựa thể hiện sự khâm phục với cô:
“Chị à, đến chuyện này mà chị cũng tính ra được sao. Ở trường chúng tôi, các sinh viên trong hai năm đầu sẽ học ở các phân khu riêng. Sau khi trở thành sinh viên năm ba thì chúng tôi sẽ chuyển đến cơ sở mới, quả thật là mới đến đây cách đây không lâu.”
Cố Chi Tang: “Nhìn từ tướng mạo của bạn thì tôi thấy ánh mắt của bạn rất trong sáng, đường nét khuôn mặt cũng có góc cạnh rõ ràng, chứng tỏ bạn là một người có tính cách sáng sủa và được nhiều người yêu mến.”
“Nửa đời trước của bạn sẽ không có bệnh tật và cực khổ gì, nửa đời sau cũng không thấy có tai họa gì lớn. Dù không quá giàu có phú quý, nhưng cả đời này sẽ yên bình, êm ấm.”
“Nghe có vẻ rất tốt.”
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa vui vẻ nói: “Có thể bình an không bị bệnh nặng thì tôi đã cảm thấy rất tốt rồi.”
Người dẫn chương trình Đại Lưu đúng lúc tiếp lời:
“Hóa ra, cô gái cầu cứu thứ tư của chúng ta là một người rất may mắn. Cô ấy cũng không gặp phải những điều kỳ lạ ở trong ký túc xá.”
Nhưng mà, lúc này, Cố Chi Tang lại thản nhiên mở miệng nói: “Bạn không gặp xui xẻo là bởi vì thể chất của bạn đặc thù. Nhưng mà, chuyện này cũng không có nghĩa là những sự việc kia không liên quan gì đến bạn.”
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa hơi sửng sốt, ngay sau đó, cô ấy nghe thấy Cố Chi Tang nói:
“Bạn đã tận mắt nhìn thấy nó, đúng không? Tại thời điểm kia, bạn đã nhìn trực diện với nó.”
Cố Chi Tang giơ bức ảnh trong tay lên, đó là bức ảnh chụp một mình của cô gái buộc tóc đuôi ngựa, cũng là đạo cụ để Cố Chi Tang dùng để hồi tưởng lại.
Sau khi nghe được lời nói của cô thì không biết cô gái buộc tóc đuôi ngựa đã nghĩ đến điều gì, khuôn mặt của cô ấy lập tức trắng bệch.
Khán giả trong phòng livestream liên kết nghe hai người nói chuyện mà như lọt vào trong sương mù. Sau đó mọi người nghe thấy Cố Chi Tang nói:
“Các bạn thật sự không biết nó là ai sao? Không biết lý do vì sao nó quấn lấy mấy người à? Nhưng mà, tôi rõ ràng nhìn thấy trên thân thể của mỗi người các bạn đều có một khế ước kết nối với Âm Linh.”
“Một, hai, ba, bốn.”
Con ngươi trong mắt cô tối sầm lại, lần lượt đặt bốn bức ảnh cá nhân của các cô gái lên trên mặt bàn, sau đó lấy ra hai đồng tiền Thông Bảo Đế và đặt ở vị trí đằng sau của dãy ảnh chụp.
“… năm, sáu.”
“Sáu người với sáu đường khế ước kết nối, là do chính các bạn lúc trước đã tự kết nối với nó. Còn hai người khác đâu? Vì sao không xuất hiện trên sóng livestream hôm nay?”
Giọng nói của Cố Chi Tang rất bình thản, nhìn về phía cô gái buộc tóc đuôi ngựa đang chấn động mở to hai mắt và hơi nhếch nhẹ khóe môi:
“Có lẽ bạn nên kể cho chúng tôi nghe xem, các bạn còn đang che giấu câu chuyện gì khác.”
[Mẹ kiếp! Cái gì gọi là có khế ước với Âm Linh? Hơn nữa, sao lại có sáu người vậy?]
[!!Sao sự việc đột nhiên đảo ngược vậy? Vậy mà lại còn có hai người khác à, sao không thấy người đâu?]
[Lúc chị Tang đếm số người thì quả thật cả cơ thể của tôi đã tê dại rồi. Nhìn sắc mặt của mấy đứa trẻ này thì chắc chắn là chúng còn đang giấu giếm cái gì đó.]
[Các anh em à, tôi phát hiện ra điểm mù rồi. Đằng sau những nữ sinh này chính là giường trong ký túc xá, đúng không? Giường ngủ của bọn họ được sắp xếp giường trên và giường dưới! Lúc trước tôi đã cảm thấy hơi kỳ quái rồi.
Bởi vì trong trường học của chúng tôi, nếu là phòng ký túc xá bốn người thì sẽ chỉ sắp xếp giường bên trên và kê bàn học ở bên dưới, sẽ không có giường kê ở phía dưới.
Nhưng mà, tôi lại nghĩ rằng có thể mỗi trường sẽ có cách sắp xếp khác nhau nên cũng không để ý đến nữa. Tuy nhiên, nếu là sáu người ở cùng một phòng ký túc xá thì hình như chuyện sắp xếp giường có thể giải thích được rồi…]