Trong khi mọi người còn đang xôn xao thì Cố Chi Tang vẫn bình thản tiếp tục:
“Buổi tối ngày hôm đó, có một vong hồn còn lưu lại trong khu trường học này cảm ứng được năng lượng của nghi thức {Phù Kê}. Vì vậy, nó đã đến bên cạnh các bạn.”
“Bởi vì mối liên kết này là do chính các bạn thiết lập, là do các bạn tự {mời} nó đến. Cho nên, nó có thể lưu lại ký hiệu đánh dấu trên mỗi người có mặt ở đó.”
“Bất kể các bạn đi đến nơi nào, hoặc là chuyển đến địa phương khác thì nó đều có thể tìm được các bạn thông qua khế ước này.”
Khi nghe thấy vậy, sắc mặt của cả bốn cô gái đã trở nên cực kỳ thảm đạm.
Thật ra, khi bọn họ đến tìm tổ chương trình để tìm kiếm giúp đỡ thì cũng đã ngờ ngợ phát hiện ra điểm này.
Sau khi đụng phải quỷ quái thì bọn họ đã chuyển sang phòng ký túc xá mới, cùng từng chuyển đến khách sạn ở hoặc xin nghỉ phép để về nhà tìm bà cốt, v.v…
Nhưng cho dù bọn họ có di chuyển vị trí như thế nào thì vẫn luôn có cảm giác đang có một đôi mắt âm trầm và lạnh lẽo luôn dõi theo bọn họ từ trong chỗ tối.
Các cô gái có một loại cảm giác khá rõ ràng rằng, thứ kia sẽ không buông tha bọn họ.
Khi cảm xúc đang dần dần tiến gần đến bờ vực sụp đổ thì các cô gái rốt cuộc đã nhớ đến một chuyện vào buổi tối ngày hôm đó. Khi bọn họ đang chơi trò chơi “Tiên Bút” tại ký túc xá thì đã thảo luận một số câu chuyện xảy ra trong trường học.
Do đó, trong lòng bọn họ cũng có một số suy đoán.
Cuối cùng, bọn họ quyết định trở về nơi này, cố gắng thử giải quyết vấn đề.
Cố Chi Tang nói với cô gái buộc tóc đuôi ngựa:
“{Phù Kê} là một nghi thức mời {linh}, trừ phi đối phương tự nguyện rời đi, còn không thì các bạn không có cách nào khác để đơn phương giải trừ khế ước này cả.”
“Bởi vì thể chất của bạn có nhiều dương khí nên Lệ Quỷ kia không thể gây ảnh hưởng quá nhiều đối với bạn và đường khế ước kết nối trên người bạn cũng là mờ nhạt nhất.”
“Hai cô gái bị đụng phải quỷ thì nghiêm trọng hơn bạn một chút. Tuy nhiên, người đang có trạng thái tệ nhất trong số bốn người các bạn chính là cô gái đã từng bị Lệ Quỷ nhập thể.”
“Nếu tôi không nhìn nhầm thì hai đường khế ước kết nối của hai cô gái không có mặt ở đây đã dần dần hình thành rõ nét hơn rồi. Tình huống của hai người bọn họ chắc hẳn còn nghiêm trọng hơn mọi người ở đây rất nhiều.”
“{Linh} được mời đến thông qua {Phù Kê} có thể thông qua khế ước kết nối để đòi tế phẩm từ các bạn. Một khi đường khế ước liên kết trên người các bạn đã hoàn toàn hình thành rõ nét thì linh hồn kia có thể cắn nuốt ngược lại sức sống từ trên người các bạn.”
Nếu cơ thể bị mất sức sống, cũng cạn kiệt cả dương khí thì tất nhiên là sẽ tử vong.
Cảm xúc của những người khác thì vẫn còn chút ổn định, nhưng khi cô gái tóc dài nghe thấy bản thân mình có tình trạng nghiêm trọng nhất thì đã mềm nhũn cả hai chân, không thể đứng vững nổi.
Đúng lúc này, điện thoại di động của một cô gái bỗng nhiên vang lên. Cô ấy nhìn vào tên hiển thị trên màn hình và nức nở nói: “Là điện thoại của trưởng ký túc xá.”
Trưởng ký túc xá chính là một trong hai cô gái vắng mặt.
Tính cách của trưởng ký túc xá khá hướng nội và nhát gan. Ở buổi tối ngày hôm đó thì cô ấy cũng là người tích cực ngăn cản bọn họ chơi trò chơi “Tiên Bút” nhất.
Kết quả, sau nhiều đêm chứng kiến những chuyện kỳ dị xảy ra trong ký túc xá thì cô ấy đã quá hoảng sợ đến mức phải xin tạm nghỉ học để trở về nhà.
Sau khi kết nối điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng nói nghiêm khắc xen lẫn sốt ruột của một người phụ nữ trung niên: “Tôi là mẹ của XX, các cháu có phải là bạn cùng phòng với con bé không?”
“Tôi gọi điện thoại đến là vì muốn hỏi một chút, rốt cuộc mấy nữ sinh trẻ tuổi bọn cháu đã làm cái gì ở trường học mà lại gặp phải loại chuyện như này!”
“Mấy người có biết hay không, sau khi con gái nhà tôi trở về nhà thì mỗi ngày đều sẽ mơ thấy ác mộng vào ban đêm, hoàn toàn không có cách nào để ngủ yên ổn được.”
“Bây giờ, trạng thái tinh thần của con bé đang cực kỳ kém cỏi, đi khám bác sĩ tâm lý hay đi chùa thắp hương bái phật cũng không có hiệu quả gì hết. Giờ đây, con bé đang suy sụp tinh thần rồi.”
“Con gái của tôi rốt cuộc đã gặp phải xui xẻo gì mà lại trở thành bạn cùng phòng với mấy người chứ. Nếu con bé xảy ra chuyện gì thì mấy người chính là hung thủ giết người! Cả đời này tôi cũng sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu!”
Người phụ nữ có cảm xúc khá kích động, đã mắng chửi một tràng dài, sau đó lập tức cắt đứt điện thoại luôn.
m thanh của bà ấy đã được thu lại vào trong mic và phát lên trên sóng livestream.
Lúc này, các cô gái khác trong phòng ký túc xá mới hiểu được, lời Cố Chi Tang nói “hai người khác càng nghiêm trọng hơn” có nghĩa là gì.