Thanh niên họ Lý ở bên cạnh nghe xong thì lúc đầu, anh ta có hơi sửng sốt nhưng sau đó thì khuôn mặt của anh ta vô cùng rạng rỡ.
Anh ta lập tức ôm Tiểu Mã lên và xoay vài vòng: “Vợ à, em thật sự có em bé rồi sao?! Anh vui vẻ quá!”
Sự vui mừng của anh ta không hề giả dối, đã kích động đến mức hai lỗ tai đỏ bừng.
Tiểu Mã được chồng ôm lên vốn dĩ cũng đang do dự, luyến tiếc sinh mệnh nhỏ bé đến bất ngờ này rời đi. Bây giờ, khi nhìn thấy chồng mình vui vẻ như vậy nên cán cân trong lòng cô ấy cũng đã nghiêng hẳn về một phía.
Cô ấy vẫn biết từ nhỏ, chồng mình không có người thân, luôn cô đơn nên đặc biệt thích trẻ nhỏ.
Tuy nhiên, chồng của cô ấy vẫn thông cảm cho sự nghiệp và lý tưởng của cô ấy nên đã đồng ý chuyện mang thai muộn.
Nếu để cho chồng mình biết được sự tồn tại của đứa trẻ này, sau đó lại xóa sạch nó thì chắc chắn anh ấy sẽ rất buồn và tình cảm vợ chồng cũng có khoảng cách.
Nghĩ đến đây, Tiểu Mã nói: “Đúng vậy, chỉ là em còn chưa kịp nói với anh và cha. Vốn dĩ em còn đang định sau khi ghi hình xong sẽ nói với hai người.”
Ngay khi khu vực bình luận cũng đang tràn ngập lời “chúc mừng” thì Hòa Mị Đồ lại có ẩn ý nói:
“Nhưng mà, bên cạnh cô không chỉ có thêm một linh thể mới hình thành đâu.”
Tiểu Lý vội vàng hỏi: “Đại sư có ý gì vậy? Là vợ tôi đã mang thai song sinh sao?”
Hòa Mị Đồ: “Không phải, tôi nói nhiều hơn một linh thể nhưng không phải đang nói nó xuất hiện ở trong bụng vợ anh.”
Anh ấy giơ ngón tay lên, chỉ về phía bụng của Tiểu Mã:
“Trong bụng của vợ anh chỉ có một đoàn năng lượng, là nam hay là nữ thì nó vẫn chưa thành hình nên chắc phải hai đến ba tháng nữa, tôi mới có thể nhìn ra được. Nhưng tuyệt đối không phải là thai song sinh.”
“Tôi nói có một linh thể khác có nghĩa là bên ngoài cơ thể của vợ anh còn có một linh thể đi theo.”
Ngay lập tức, Tiểu Mã cảm thấy da đầu mình tê dại, lạnh buốt cả người.
Cô ấy không khỏi nhích lại gần, dựa vào người của chồng mình: “Chồng ơi! Em…”
Sắc mặt của Tiểu Lý cũng có chút trắng bệch, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ nhìn về phía Hòa Mị Đồ hỏi:
“Đại sư, ngài nói rằng bên cạnh vợ tôi có quỷ hồn sao? Nhưng mà, cô ấy vẫn luôn là một người lương thiện, tốt bụng. Cho đến bây giờ, cô ấy chưa từng kết thù với người nào cả. Làm sao lại bị thứ này theo dõi chứ?”
“Ai nói linh thể thì nhất định sẽ là quỷ. Trên thế gian này, vạn vật đều có linh, có hàng nghìn hàng vạn linh thể tồn tại. Người hay quỷ chẳng qua chỉ là một loại trong số đó mà thôi.”
Hòa Mị Đồ cười khẽ một tiếng:
“Linh thể này mang lại một cảm giác khá mờ ảo đối với tôi. Nhưng tôi có thể xác định được, nó cũng không hề muốn làm hại vợ của anh. Trái lại, năng lượng của nó bao bọc quanh vợ anh lại khá bình thản.”
“Hơn nữa, sự xuất hiện của nó cũng hơi đặc thù, chắc hẳn mới đến gần vợ anh từ khoảng hai tháng trước. Vào thời điểm đó, phôi thai trong bụng vợ anh cũng bắt đầu hình thành một sinh mệnh mới.”
“Điều này thật sự kỳ diệu, tôi chưa bao giờ gặp được loại tình huống như thế này.”
Sau khi trầm ngâm một lúc, anh ấy tiếp tục nói:
“Nếu để tôi đoán thử thì tôi có khuynh hướng cho rằng nó vốn dĩ là đứa trẻ của gia đình hai người, có thể là vợ của anh chắc hẳn sẽ mang thai song sinh. Nó và linh hồn trong bụng của vợ anh cùng đồng thời được hình thành.”
“Tuy nhiên, không biết vì lý do gì và đã xảy ra vấn đề gì khiến cho trong bụng của vợ anh chỉ có một phôi thai. Cho nên, cuối cùng sẽ chỉ có một đứa trẻ được sinh ra.”
“Nó mất đi cơ hội được sinh ra, chắc hẳn đã cảm thấy không cam lòng, không muốn rời đi, nên luôn ở lại bên cạnh vợ anh. Nhưng nó không hề có ác niệm gì cả.”
“Hai người thử suy nghĩ lại xem, tất cả các chuyện lạ kia có phải đều xảy ra trong khoảng thời gian cô ấy bắt đầu mang thai hay không?”
Nghe xong lời giải thích của Hòa Mị Đồ, sắc mặt của hai vợ chồng đã tốt hơn rất nhiều.
Sau khi suy nghĩ lại cẩn thận thì đúng là thời gian xảy ra những việc lạ kia thật sự đều ở trong hai tháng gần đây!
Cứ tưởng tượng đến chuyện linh thể ở bên cạnh mình có thể chính là một đứa con của mình thì sự sợ hãi trong lòng của Tiểu Mã dần dần chuyển thành đau lòng.
Nhưng chồng của cô ấy vẫn nhíu chặt mày như trước: “Nếu là như vậy thì có phải nó đang oán hận chúng tôi không thể sinh ra nó sao?”
Hòa Mị Đồ liếc mắt nhìn anh ta một cái rồi nói: “Anh Lý sở dĩ nói như vậy là bởi vì trong khoảng thời gian này, mọi chuyện của anh đều không hề thuận lợi, đúng không?”
Trong khi Tiểu Lý có chút ngạc nhiên nhìn về phía Hòa Mị Đồ thì anh ấy tiếp tục nói:
“Điều khiến cho tôi cảm thấy khá kỳ lạ là tuy rằng linh thể này rất dịu dàng với vợ của anh, thậm chí còn có xu hướng bảo vệ và che chở cô ấy, nhưng nó lại có một cảm xúc khá tiêu cực với anh.”
“Mỗi khi tay của anh ôm lấy bả vai của vợ anh, hoặc là di chuyển về gần phía nó thì màu sắc tối tăm trên linh thể đó sẽ đặc biệt nồng đậm hơn.”