Sau đó, cô ấy đã chuyển đến chỗ ở khác và sáng ngày hôm sau lại xuất hiện tình trạng tương tự.
Khi đó, cô ấy mới cảm nhận được, bản thân mình đã bị thứ gì đó theo dõi nên tinh thần càng ngày càng mệt mỏi, sợ hãi.
Tiểu Mã nói: “Nhưng có một lần, khi tôi đang đi sang đường, bởi vì đã thức cả đêm làm việc nên tinh thần của tôi có chút mệt mỏi, không chú ý đến chiếc xe đi ngược chiều kia.”
“Khi chiếc xe kia đã sắp tông phải tôi thì tôi bỗng nhiên cảm thấy một lực lượng nhẹ nhàng nâng lên và đẩy tôi về phía bên cạnh. Vì vậy, chiếc xe kia đã đi lướt ngang qua sau lưng tôi. Tuy nhiên, lúc đó xung quanh tôi không có ai cả.”
Khi đó, cô ấy đã đoán được, bản thân mình có lẽ đã được cứu bởi một quỷ hồn nào đó nên trong lòng cũng không quá sợ hãi như trước.
“Sau đó, tôi đã lắp đặt camera giám sát trong phòng ngủ và rốt cuộc cũng đã quay được một số hình ảnh…”
Tiểu Mã nhăn mặt nói: “Những xác chết của mấy động vật nhỏ này là do một đàn rắn nâng đến và đặt ở trước đầu giường tôi.”
“Từ camera theo dõi thì mỗi ngày, vào lúc rạng sáng, sẽ có những con rắn không biết từ nơi nào bò vào trong nhà, đặt mấy thứ kia ở gần bên cạnh tôi. Mỗi lần còn là các loại rắn có kích cỡ không giống nhau, chắc chắn không phải cùng một con.”
Sau khi xem xong camera giám sát thì cô ấy thật sự gần như bị dọa chết khiếp.
Trên camera có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh một con rắn dài đang leo lên dọc thành giường, nơi cô đang ngủ. Thậm chí thân của nó còn to hơn cả cổ tay của cô, ánh mắt lóe ra tia sáng lạnh băng.
Tuy nhiên, chúng nó chưa bao giờ cắn cô ấy cả.
Tiểu Mã cười khổ nói: “Tôi còn nghi ngờ rằng có khi nào kiếp trước của tôi là một con rắn hay không.”
Cô ấy nói xong thì tổ chương trình cũng phối hợp đăng lên một vài bức ảnh, còn có cả hai video mà camera giám sát đã quay được.
Trong các bức ảnh đều là xác các loại động vật nhỏ bị xé nát, tràn đầy máu me. Còn trong video thì xuất hiện một con rắn lớn, dài hơn một mét, đang ngậm một con mồi và đặt xuống đầu giường ngủ gần Tiểu Mã.
Đại Lưu nói: “Sau khi chúng tôi nhận được các bức ảnh và video này thì đã lập tức cảm thấy vô cùng hứng thú với những gì xảy ra trong nhà cô Mã và chồng cô ấy. Do đó, hôm nay chúng tôi đã đến căn biệt thự này.”
Tuân Dĩ Khuynh gật đầu nói: “Xem ra, vị {Tiên Gia} đi theo bên cạnh cô là một con Rắn Tiên. Nó đang bày tỏ thiện ý với cô, những con chuột và con thỏ kia đều là con mồi của rắn ở trên núi.”
“Nó không hề có ý đe dọa cô, chỉ là muốn dâng những con mồi làm {quà tặng} cho cô thôi.”
“Chẳng qua, tôi cũng có thể cảm ứng được hơi thở của Rắn Tiên trên thân thể của chồng cô. Có phải anh ấy đã liên tục bị rắn gây thương tích trong khoảng thời gian gần đây hay không?”
Tiểu Lý gật đầu nói:
“Tôi đã bị rắn độc cắn vào tháng trước, may mắn ở ngay bên cạnh có một bệnh viện nên mới không gặp nguy hiểm gì. Một khoảng thời gian trước thì tôi cũng bị một chậu cây rơi thẳng vào người.”
“Lúc đó, tôi đã ngước đầu lên thì có nhìn thấy một con rắn màu nâu ở cửa sổ gần chỗ chậu hoa kia. Còn có một lần khác ở trên xe ô tô của tôi, khi vừa mới mở cửa xe ra thì tôi đã nhìn thấy bên trên tràn đầy một đống phân động vật…”
“Chuyện tương tự như vậy đã xảy ra rất nhiều.”
Anh ta cười khổ nói: “Nếu vị {Tiên Gia} này thật sự đang bảo vệ vợ tôi thì tôi cũng rất biết ơn nó. Nhưng tại sao nó lại có ý thù địch với tôi như vậy?”
Tuân Dĩ Khuynh nói: “Như này đi, tôi sẽ cố gắng giao lưu với nó xem sao, nhưng không thể chắc chắn sẽ có hiệu quả.”
Với những loại động vật đã thông linh, đắc đạo như con rắn đi theo bên cạnh Tiểu Mã thì vốn dĩ nó đã bước nửa chân vào Tiên Môn rồi.
Bây giờ, không thể gọi chúng nó bằng cái tên “yêu quái” được nữa và người trong Huyền Môn cũng phải lễ phép đối xử với chúng nó, không được tùy tiện ra tay.
Hai phút sau, Tuân Dĩ Khuynh mở mắt ra, lắc đầu nói: “Không được, vị Tiên Gia này có đạo hạnh thâm sâu, nó từ chối giao lưu với tôi.”
[Trời ạ, tôi nhìn hình ảnh từ camera giám sát mà da đầu đã sắp nổ tung rồi. Một con rắn to như vậy ở trong nhà mình mà tôi thì thật sự rất sợ rắn. Hu hu hu, thử đặt mình vào vị trí của chị gái Bạch Phú Mỹ kia thì tôi cảm thấy bản thân sẽ bị dọa chết đứng tại chỗ đấy!]
[Thật là thần kỳ, chẳng lẽ khi còn nhỏ, chị gái kia đã cứu Rắn Tiên nên bây giờ được Rắn Tiên quay về trả ơn?]
[Hãy tha thứ cho tôi vì đã đọc quá nhiều truyện tranh. Vậy mà tôi lại cảm thấy chuyện này hơi…]
[Mời Tiên Gia thì hãy để cho Bạch Từ đến giao lưu đi, không phải anh ấy là Xuất Mã Tiên sao!]
[Mặc kệ có ra sao thì anh Lý kia mới là chồng của cô Mã, vị Tiên Gia này chẳng lẽ muốn giết hại chồng của ân nhân sao?]
[…]