Tiểu Mã nói: “Vừa nãy, các huyền sư khác cũng đã nói như vậy. Nhưng mà, tôi vẫn muốn biết tại sao nó lại xuất hiện ở bên cạnh tôi. Tôi cũng rất muốn cảm ơn nó vì đã cứu tôi vào thời điểm kia. Tuy nhiên, tôi muốn đề nghị nó không cần tiếp tục tra tấn chồng tôi nữa.”
Cố Chi Tang: “?”
“Bạn cảm thấy rằng Rắn Tiên bởi vì bạn nên mới xuất hiện à? Cũng cho rằng vì nguyên nhân là bạn nên nó mới nhằm vào người đàn ông này?”
Tiểu Mã sửng sốt, ấp úng nói: “Chẳng lẽ không phải như vậy sao?”
“Đương nhiên không phải rồi, nó đến bên cạnh bạn hoàn toàn không có gì liên quan đến bạn cả. Bởi vì người mà nó lựa chọn lập khế ước, hay nói chính xác hơn là người mà nó muốn bảo vệ, từ đầu tới cuối đều không phải là bạn mà là đứa trẻ trong bụng của bạn. Bởi vì huyết thống bên họ nội của đứa trẻ này nên nó mới lựa chọn hiện thân.”
Cố Chi Tang nở một nụ cười nhẹ, sau đó ánh mắt chợt lạnh lùng hơn.
“Nó theo dõi người đàn ông này hoàn toàn là bởi vì anh ta là một tên cặn bã bất hiếu với cha mẹ.”
Sắc mặt của Tiểu Lý lập tức tái nhợt, khi nghe thấy Cố Chi Tang nói câu đứa con bất hiếu thì anh ta gần như sắp nhảy dựng lên khỏi sô pha.
Khán giả trong phòng livestream lập tức xôn xao.
Vừa nãy, lần lượt từng vị huyền sư tiến vào đều chứng thực rằng sự xuất hiện của Rắn Tiên kia là bởi vì nó muốn bảo vệ Tiểu Mã.
Nhưng bây giờ, Cố Chi Tang lại nói với giọng điệu chắc chắn rằng, nó xuất hiện là bởi vì huyết thống trực hệ bên nhà trai.
[Lại lật ngược tình thế à?! Quả nhiên vẫn phải trông cậy vào chị Tang!!]
[Tuy nhiên, nếu nói như vậy thì cũng không logic mà. Bởi vì huyết thống bên nội nên bảo vệ vợ con, nhưng vì sao lại tấn công ngược lại người chồng chứ?]
Khuôn mặt của Tiểu Mã hiện lên sự kinh hoàng nhưng chẳng mấy chốc đã lập tức phản bác một cách khẳng định:
“Không thể có chuyện đó, chắc hẳn đại sư Cố đã tính sai rồi. Cha mẹ chồng của tôi đã qua đời bởi tai nạn ngoài ý muốn vào lúc chồng tôi mười bốn, mười lăm tuổi. Làm sao anh ấy còn có cha mẹ và người thân để hiếu thảo chứ?”
“Cho dù coi như trước đây, anh ấy có tính cách tương đối nghịch ngợm và bướng bỉnh một chút. Nhưng đã nhiều năm trôi qua, chỉ có một mình anh ấy vất vả, cố gắng bươn chải làm việc ở bên ngoài như vậy chính là bởi vì không có cha mẹ giúp đỡ mà.”
Nghe vậy, Cố Chi Tang hơi nhướng mày, sắc mặt châm chọc nhìn về phía thanh niên họ Lý đang tái mét cả mặt.
“Hóa ra, chồng của bạn đã nói với bạn rằng cha mẹ của anh ta đã quay đời từ khi còn niên thiếu sao?”
“Nhưng cung Phụ Mẫu của anh ta biểu hiện rõ ràng rằng đường sinh mệnh của cha ruột anh ta chỉ vừa mới cắt đứt được khoảng ba năm trước đây. Hay nói cách khác, cha đẻ của anh ta chỉ vừa mới qua đời ba năm trước.”
“Ngoài ra, huyệt Thái Dương bên trái của anh ta tròn đầy và bằng phẳng, càng chứng minh rằng cha ruột của anh ta là một người vô cùng yêu thương con cái.”
“Ông ấy là một người thành thật, chỉ hận không thể hiến dâng tất cả mọi thứ cho đứa con nhà mình. Về mặt nuôi dưỡng và giáo dục thì ông ấy không hề để cho chồng của bạn có bất kỳ thiệt thòi nào.”
“Cô Mã, nếu như vậy thì bạn còn cảm thấy chồng mình là một người cô đơn không có người thân bên cạnh, là một người vô tội và đáng thương nữa không?”
Sau khi Cố Chi Tang nói xong, Tiểu Mã hơi há miệng thở dốc, một lúc lâu sau vẫn không thể nói nên lời.
Cuối cùng, cô ấy nhìn chằm chằm về phía chồng mình rồi hỏi: “Điều này có phải là sự thật không? Anh không phải là trẻ mồ côi à?”
Cố Chi Tang dùng đầu ngón tay trắng muốt hơi chống cằm, ánh mắt dừng lại trên đỉnh đầu của Tiểu Mã.
Đằng sau thân thể của cô ấy, ở một nơi mà người bình thường không thể nhìn thấy được, có một con rắn trắng dài hơn mười mét, cả người tỏa ra ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt đang dựng thẳng cả người đứng ở phía sau.
Trên vảy của con rắn trắng dài kia hiện ra từng đường tơ vàng, hai bên sườn trên bụng của nó đang nổi lên hai cục thịt nhỏ, dường như sắp có tay chân chuẩn bị phát triển ra từ chỗ đó.
Đỉnh đầu của nó có một cặp sừng nhỏ hơi lồi ra có kích thước bằng ngón tay cái.
Rắn mọc chi và sừng thì khi gặp nước sẽ trở thành giao.
Nghe thấy tiếng chất vấn của Tiểu Mã, nó chậm rãi mở ra đôi mắt màu vàng đồng, mảnh, dài và hơi âm u, nhìn về phía người đàn ông họ Lý đang có sắc mặt xanh mét kia.