Tiểu Mã nghiêm mặt suy nghĩ một lúc, cô ấy quả thật sẽ không đành lòng xóa bỏ một sinh mệnh nhỏ đang hình thành trong bụng mình, hơn nữa đây còn là kết tinh tình yêu của chồng và cô ấy.
Nếu chồng cô ấy kiên trì tỏ vẻ đáng thương thì khả năng cao, cô ấy sẽ vì đứa trẻ này mà từ bỏ công việc có cường độ lớn kia và lựa chọn lùi về chăm sóc gia đình.
Chỉ cần sinh đứa trẻ này ra thì tất nhiên, cô ấy sẽ không vô trách nhiệm ném con mình cho người trông trẻ mà sẽ chăm sóc đứa trẻ tử tế…
“Vì sao…”
Ánh mắt của Tiểu Mã mở to, lắc đầu lẩm bẩm: “Không phải chúng tôi là người một nhà hay sao? Không phải mọi người đều đang phấn đấu vì gia đình nhỏ này à? Sao anh ấy lại đối xử với tôi như vậy?!”
Cố Chi Tang thở dài nói: “Bởi vì anh ta sợ hãi.”
“Anh ta cảm thấy bạn và ông Mã dù gì cũng là cha con, bất kể phương án của bạn có tệ hại đến mức nào thì ông Mã cũng sẽ lựa chọn đề cử bạn."
“Ngay từ đầu, mục đích của anh ta vốn dĩ không phải là cuộc sống vợ chồng đằm thắm với bạn mà là muốn thâu tóm công ty của nhà họ Mã. Anh ta cảm thấy sự dạy bảo và mài giũa của ông Mã là đang đề phòng và cố ý chèn ép anh ta. Trong lòng người đàn ông họ Lý kia đã sớm ôm hận rồi.”
“Anh ta còn sợ hãi rằng nếu bạn vẫn luôn làm việc trong công ty thì cuối cùng cha của bạn sẽ để bạn kế thừa gần như toàn bộ quyền lực quản lý. Anh ta kiêu ngạo như vậy, tự xưng là một người thông minh và tài giỏi như thế thì sao có thể chấp nhận được chuyện vĩnh viễn bị vợ mình đứng trên đầu chứ.”
Cho nên, người đàn ông kia mới cố ý làm cho cô Mã mang thai, muốn dùng biện pháp này để loại bỏ cô ấy ra khỏi công ty, cũng thuận tiện nuôi dưỡng vợ mình trở thành một “người bỏ đi”.
Như vậy thì sau đó, anh ta sẽ dễ dàng nắm giữ chắc chắn được quyền lực thực tế trong công ty.
Chỉ có như vậy, sau khi cha vợ đã qua đời thì anh ta mới có thể nở mày nở mặt được.
“Ọe…” Rốt cuộc Tiểu Mã cũng không thể nghe tiếp được nữa, cô ấy lao đến thùng rác, một tay bám vào thành ghế sô pha và bắt đầu nôn khan.
Cha Mã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của con gái nhà mình nên cảm thấy rất đau lòng và cũng cực kỳ tức giận.
Toàn thân ông ấy tràn ngập sự táo bạo, cười tàn nhẫn nói:
“Thật là một đứa con rể tốt, dám tính kế nhà họ Mã chúng tôi đến tận mức này! Con gái, con cứ yên tâm đi. Nếu cha không khiến cho nó hối hận vì những hành động của mình thì cha sẽ không mang họ Mã nữa!”
“Cảm ơn đại sư Cố đã nói cho tôi biết bộ mặt thật của thằng khốn kia. Ông già tôi đây sẽ ghi tạc ân tình này vào trong lòng.”
Đúng lúc này, tổ chương trình nhận được điện thoại từ bệnh viện.
Nhân viên công tác có chút khó xử đi đến, nói với bọn họ rằng tình hình của người đàn ông họ Lý kia không được khả quan lắm.
“Bên bệnh viện nói rằng anh Lý đã được đưa đến bệnh viện kịp thời, đã vượt qua được thời kỳ nguy hiểm. Nhưng lượng nọc rắn trong cơ thể của anh ấy quá nhiều, đã vượt qua lượng chất độc bình thường mà một con rắn sẽ tiêm vào trong cơ thể người bị cắn.”
“Cho nên, lượng độc tố này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến dây thần kinh và mạch máu trên cánh tay phải của anh ấy. Trước mắt, dây thần kinh ở cánh tay phải của anh ấy đã bị hoại tử hoàn toàn, rất có thể phải làm phẫu thuật cắt chi…”
Tiểu Mã lúc này đã từ từ ngừng nôn khan, ánh mắt của cô ấy hơi sưng đỏ.
Cô ấy khàn giọng hỏi Cố Chi Tang: “Đại sư Cố, tôi có thể gặp vị {Rắn Tiên} kia một lần được không?”
Cố Chi Tang nhướng mày nói: “Nó đang đứng ở ngay bên cạnh bạn. Tôi sẽ mở Linh Giác của bạn trong một khoảng thời gian ngắn để bạn có thể nhìn thấy nó.”
Nói xong, Cố Chi Tang đã giúp Tiểu Mã mở Linh Giác.
Đến khi cô ấy mở mắt ra thì lập tức nhìn thấy một con rắn trắng khổng lồ có thân hình trong suốt đứng ở bên cạnh. Ngay sau đó, cô ấy bị dọa sợ đến mức lùi về phía sau vài bước.
Có lẽ bởi vì biết rắn trắng xuất hiện bên cạnh cô ấy là để trả ơn, hoặc là do đã cảm nhận được hơi thở bình thản từ nó nên cô ấy đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tiểu Mã cố gắng kìm nén không khóc to, nức nở nói: “Cảm ơn ngài, nếu ngày đó ngài không bảo vệ tôi thì tôi thật sự sẽ bị đâm bởi chiếc xe đó và xảy ra chuyện rồi…”
Cơ thể của cô ấy run nhè nhẹ, cúi gập người trước con rắn trắng kia: “Thật sự xin lỗi!”
Khi đã tận mắt nhìn thấy sự tồn tại của Rắn Tiên thì Tiểu Mã cũng biết rằng Cố Chi Tang có năng lực thật sự, không phải đang bịa chuyện vô căn cứ. Một chút hy vọng nhỏ nhoi trong lòng của cô ấy đã bị dập tắt.
Cô ấy khàn giọng nói: “Cha, con muốn ly hôn với anh ta.”
“Cảm ơn sự trợ giúp của mọi người trong tổ chương trình, thật sự rất cảm ơn mọi người, cũng cảm ơn các vị thí sinh khác đã giúp đỡ tôi.”
Các khán giả trong phòng livestream đều đang mong mỏi chương trình đừng dừng lại. Bọn họ vẫn còn muốn nghe xem đến cuối cùng Tiểu Mã sẽ lựa chọn đối xử với đứa trẻ trong bụng như thế nào và nhà họ Mã sẽ xử lý tên phượng hoàng nam muốn ăn tuyệt hộ kia ra sao.