Trưởng phòng phân bộ lạnh lùng nói:
“Anh đã cấu kết với người trong Huyền Môn để hãm hại anh ruột của mình. Sau khi chiếm đoạt thể xác thành công thì anh còn ra tay sát hại tàn nhẫn. Kết cục bây giờ đều là hậu quả mà anh phải gánh chịu.”
“Chu Hàng là con cưng của trời, luôn kiêu ngạo xem thường người em trai như tôi thì sao tôi lại phải coi anh ta là anh ruột chứ?”
Trần Tinh gào rống: “Tôi chỉ lấy lại cuộc sống vốn dĩ là của mình mà thôi.”
Vẻ mặt của anh ta vô cùng hoảng hốt, đột nhiên quay đầu nhìn về phía bà Chu và cầu xin:
“Mẹ à, nếu bị đổi lại thì con sẽ chết đấy, con cũng là con trai của mẹ mà! Về sau con sẽ hiếu thảo với mẹ. Lúc trước mẹ đã bỏ rơi con một lần khi con còn nhỏ như vậy, chẳng lẽ bây giờ mẹ sẽ lại bỏ mặc con một lần nữa sao?!”
Nhưng mà, lúc này, bà Chu chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, không nói một lời nào với anh ta.
Nhìn thấy mẹ đẻ không giúp đỡ mình nên Trần Tinh đã hoàn toàn tuyệt vọng. Miệng của anh ta không ngừng mắng chửi và nguyền rủa mọi người.
Cho dù anh ta có giãy giụa như thế nào thì nhân viên Linh Tổ vẫn rút ra hồn phách của anh ta, sau đó lấy hồn phách của Chu Hàng trong hồ lô nhỏ kia và trả về cơ thể.
Chu Hàng lại một lần nữa khống chế được thân thể của mình nhưng bởi vì linh hồn đã rời khỏi thân thể quá lâu nên còn chưa hoàn toàn dung hợp ổn định. Cho nên, sau khi tỉnh dậy thì đầu của anh ấy vẫn còn hơi choáng váng.
Nhưng tất cả những gì phát sinh trong khoảng thời gian vừa qua thì anh ấy đều nhớ rất rõ ràng.
Anh ấy cúi đầu thật sâu cảm ơn Cố Chi Tang ở bên kia màn hình và các nhân viên Linh Tổ, sau đó ánh mắt trầm ổn, chân thành kia đã quay lại nhìn về phía mẹ ruột của mình và giọng nói mang theo chút cảm xúc phức tạp: “Mẹ.”
Bà Chu vừa khóc vừa cười: “Tiểu Hàng! Tiểu Hàng à, con rốt cuộc đã trở về rồi, là mẹ có lỗi với con!”
Chu Hàng im lặng một lúc rồi nói: “Không liên quan đến mẹ.”
“Vậy con có trách mẹ không?”
Trong lòng Chu Hàng hơi đau xót, không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Anh ấy có trách mẹ Chu sao?
Thật ra, anh ấy biết chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì đến mẹ Chu cả.
Nhưng trong nhiều năm qua, mẹ Chu vẫn luôn cảm thấy có lỗi với em trai, luôn bù đắp cho em trai mà không hề có điểm giới hạn. Do đó, bà ấy ít nhiều cũng đã bỏ qua anh ấy. Điều này đã khiến cho trong lòng anh ấy tích lũy một ít thất vọng.
Ngày hôm đó, sau khi anh ấy tỉnh lại và phát hiện ra bản thân đã biến thành Trần Tinh, biến thành một kẻ tàn tật, sau đó lại bị em trai sống trong thân thể của mình giết chết thì sự nỗi đau và sự sụp đổ tinh thần của anh ấy không thể nào diễn tả được bằng lời nói.
Hơn nữa, khi anh ấy thấy bạn gái của mình bị lừa gạt, còn suýt chút nữa bị làm nhục thì vào thời điểm đó, anh ấy chỉ hận không thể giết chết Trần Tinh rồi cùng chết luôn với anh ta.
Trải qua tai nạn lần này, Chu Hàng cũng không thể nói rằng bản thân hoàn toàn không giận chó đánh mèo bà Chu. Anh ấy đã rất nhiều lần muốn hỏi rằng vì sao mẹ ruột của mình lại không thể nhận ra được người đó không phải là anh ấy?
Giống như bà Chu đã từng nói, trái tim con người có máu có thịt, làm sao có thể hoàn toàn nghe theo lý trí được.
Nhìn thấy con trai mình trầm mặc thì bà Chu đã rơi lệ đầy mặt.
*
Sau khi hồn phách của Chu Hàng trở về thân thể thì anh ấy đã được đưa đến bệnh viện để chăm sóc sức khỏe.
Tuy rằng bản thân anh ấy không giết người nhưng theo quy trình xử lý các vụ án đặc thù thì nhân viên của Linh Tổ vẫn phải tìm anh ấy để hỏi vài chi tiết. Cuối cùng, toàn bộ câu chuyện đã được phơi bày.
Sau đó, Linh Tổ đã tra xét điện thoại di động của Trần Tinh và thấy được giao dịch còn lưu lại của anh ta và một tên huyền sư.
Khi Trần Tinh bị gãy cả hai chân thì chỉ có thể ở lại căn nhà biệt thự mà bà Chu đã thuê cho anh ta và không thể ra ngoài được. Mỗi ngày, anh ta đều buồn bực, không vui, luôn oán trời trách đất.
Vào thời điểm đó, anh ta đặc biệt tin tưởng huyền học, không cam lòng cả đời chỉ có thể là một người què nên muốn dùng biện pháp khác để thay đổi vận mệnh của mình.
Vị huyền sư kia chính là một thầy tướng số mà anh ta quen biết ở một tiệm bói toán trực tuyến trên mạng.
Người kia nói cho anh ta rằng, một cặp sinh đôi vốn dĩ có chung một số mệnh. Sở dĩ anh ta biến thành người tàn tật như bây giờ là bởi vì anh trai Chu Hàng của anh ta đã hấp thụ hết tất cả vận số tốt.
Đối phương nói rằng có thể hoán đổi cuộc sống của anh ta và Chu Hàng, từ đó giúp anh ta thoát khỏi số phận làm người tàn tật kia.
Trần Tinh đã đồng ý ngay lập tức, còn dùng số tiền mà bà Chu cho anh ta để thanh toán 500 nghìn tiền đặt cọc trước. Sau khi mọi chuyện thành công thì lại chuyển cho tên huyền sư kia một triệu.
Ý tưởng giết chết Chu Hàng là do chính anh ta nghĩ ra, và cũng tận tay thực hiện việc sát hại.