Như thường lệ, khi vừa đọc xong lời dẫn thì Đại Lưu sẽ nhường vị trí lại cho các thí sinh.
Lúc nhìn thấy Cố Chi Tang tiến vào thì trong mắt của cô Lưu lại bắt đầu nảy sinh một tia chờ mong.
Cô ấy đã từng xem qua các tập trước của chương trình và cũng giống như hầu hết những khán giả khác ở trên mạng, cô ấy cảm thấy trong số tất cả các thí sinh thì Cố Chi Tang là người có thực lực siêu mạnh.
Cố Chi Tang chỉ liếc mắt nhìn qua rồi mở miệng:
“Thân thể của bé gái này đã hoàn toàn suy sụp, “Khí” thở ra của cô bé đã có màu đục ngầu, chứng tỏ các cơ quan trong cơ thể của cô bé đang có vấn đề rất nghiêm trọng.”
“Hơn nữa, trên cơ thể của cô bé còn sót lại hơi thở của “Y Môn”. Chắc hẳn lúc trước đã có người giúp cô bé chữa trị thân thể. Là Bạch Từ à?”
Cố Chi Tang nói thẳng ra tên của Bạch Từ. Nếu không phải tổ sản xuất chương trình đã xác định chắc chắn rằng, cô không hề có liên lạc gì với thế giới bên ngoài và cũng không tiếp xúc với các thí sinh khác thì các khán giả chắc sẽ nghĩ rằng cô đã xem qua livestream.
Giọng nói của Cố Chi Tang khá thản nhiên:
“Cho dù đã được Bạch Từ điều trị nhưng ở Mệnh Môn của cô bé – nơi Sơn Căn nối với Ấn Đường kia vẫn đang bị bao phủ bởi một tầng xám xịt gần như đã biến thành màu đen. Đây là tướng mặt sắp chết trẻ.”
Đại Lưu hỏi: “Vậy nguyên nhân gây ra căn bệnh này là gì? Có biện pháp nào để giải quyết chuyện này hay không?”
Giống như Hề Hải Hổng có thể nhìn thấy linh hồn của Nữu Nữu, lúc đầu, Cố Chi Tang cũng dùng linh giác để thăm dò và bị màu vàng nhạt tỏa ra từ hồn phách của cô bé làm cho hơi lóa mắt một chút.
Giọng nói của cô rất chắc chắn: “Là {Mệnh Đồng Tử}, tự linh hồn mang theo kiếp nạn sinh tử. Cách duy nhất để sống sót chỉ có thể là {Đổi Đồng Tử}.”
Lúc này, cả hai vợ chồng cô Lưu đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Cố Chi Tang hơi nhíu mày, đi đến trước giường bệnh và tỉ mỉ quan sát Nữu Nữu. Đôi mắt phượng của cô khẽ nhướng lên, dường như có thể nhìn thấu tất cả từ trong ra ngoài thân thể của cô bé, khiến cho Nữu Nữu có một chút khẩn trương.
Cô vươn đầu ngón tay trắng nõn ra, vuốt ve hai cái ở trước Ấn Đường màu đen trên khuôn mặt của cô bé, sau đó phát ra lời cảm thán từ sâu tận đáy lòng:
“Cô bé này vì sao còn sống được vậy?”
Đại Lưu ho khẽ một tiếng, nhắc nhở cô rằng còn đang ở trước ống kính nên hãy cẩn thận một chút, đừng nói những lời kỳ lạ dễ gây hiểu lầm như vậy.
Cố Chi Tang xua tay: “Tôi quan sát thì thấy Hồn Hỏa của cô bé đang không ngừng sinh sôi. Kiếp trước, cô bé chắc hẳn là một “Đồng Tử” nhỏ phụng dưỡng bên cạnh “Thần Bẩm Sinh”. Nếu bị triệu hồi về thì hồn phách của cô bé chắc sẽ rời khỏi thân thể trong vòng ba ngày.”
“Thần Bẩm Sinh” là tên gọi của những vị thần tiên được sinh ra từ các vật chất đơn giản trong tự nhiên, Thần Cách của những vị thần tiên này cao hơn hẳn so với Nhân Tiên, Quỷ Tiên, hoặc là Tiên Động Vật.
Ví dụ cho “Thần Bẩm Sinh” là có Thần Tài, Nguyệt Lão.
Những “Đồng Tử” phụng dưỡng bên cạnh các vị “Thần Bẩm Sinh” này cũng có địa vị cao hơn bình thường, số lượng cũng hữu hạn, gần như sẽ không ở lại quá lâu trên trần gian hoặc địa phủ. Tất cả sẽ bị triệu hồi về Tiên Phủ.
Bé gái này đã bị bệnh trong một thời gian dài, lâu đến mức không phù hợp với lẽ thường.
Nhưng mà, Hồn Hỏa của cô bé cho thấy cô bé thật sự là một “Đồng Tử”.
Cố Chi Tang hơi nheo đôi mắt phượng của mình, cảm thấy dường như bản thân đã bỏ qua chi tiết nào đó. Nhưng ngay lúc này thì cô cũng không thể nhìn ra được điều gì khác lạ.
Cô lấy ra ba đồng tiền Thông Bảo Đế rồi tung hai quẻ, nhìn từ quẻ tượng thì cũng không thấy bất cứ điều gì khác thường. Sau đó, cô lại tiếp tục bói toán theo Bát Tự Thập Thần của cô bé.
Tục ngữ có câu:
“Xuân thu giáp dần tử, đông hạ mão vị thần.
Kim mộc ất mão hợp, thủy hỏa canh tân nhâm.
Thổ mệnh phùng thần tị, Đồng Tử định vi chân.”*
(*Phương pháp xác định Đồng Tử chân chính.)
Nhìn từ bát tự thì Nữu Nữu sinh ra vào tháng mười mùa thu, là nhánh tháng. Trong nhánh ngày của cô bé cũng có ba chi là Giáp, Dần, Tử.
Hơn nữa, trong Ngũ Hành của cô bé có nhiều Thủy, Thổ nhưng lại thiếu Kim, Mộc. Nhánh tháng và nhánh ngày còn có ba chi Ất, Mão, Vị đan xen lẫn nhau.
Đây là “Mệnh Đồng Tử” chân chính.
Phải biết rằng, trong dân gian đa số “Mệnh Đồng Tử” chỉ là do phán đoán sai hoặc là một loại khác gọi là “Ảnh Thân Đồng Tử”.
“Mệnh Đồng Tử” chân chính thật ra rất hiếm khi gặp được.
Cố Chi Tang cực kỳ tin tưởng vào trực giác của mình.
Hồn phách của cô đã bước vào hàng Địa Tiên nên cũng có một tia cảm ứng với đạo pháp của trời đất, trực giác của cô rất ít khi sai lầm.
Nữu Nữu là trường hợp đầu tiên khá khó giải quyết mà cô gặp phải từ sau khi được chuyển thế. Cho nên, cô cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này, bắt đầu tung quẻ bói toán cho cả cha mẹ của cô bé.
Tung quẻ liên tiếp như vậy thật sự đã giúp cô nhìn ra được một số chi tiết mới.
Cố Chi Tang nhìn về phía cô Lưu đang có cảm xúc chán nản kia, quan sát tướng mặt của cô ấy một hồi lâu rồi mở miệng nói:
“Cha mẹ của cô Lưu đều đã qua đời, cô cũng không có anh chị em ruột nên người thân duy nhất trên đời này của cô chỉ có chồng và con gái.”
Cô Lưu ngước mắt nhìn về phía Cố Chi Tang rồi chậm rãi gật đầu.
Chuyện cha mẹ của cô ấy qua đời từ sớm là tiếc nuối trong cả cuộc đời này của cô Lưu. Đối với cô ấy thì tình thân và người nhà đều là những thứ vô cùng quan trọng.
Tuy rằng sau khi kết hôn, cô ấy và chồng rất yêu thương nhau. Nhưng đối với cô Lưu, con gái Nữu Nữu mới là người duy nhất có chung huyết thống với cô ấy, là người quan trọng nhất trên thế giới này.
Cho nên, sau khi Nữu Nữu bị bệnh, cô ấy mới cố chấp đến vậy để chữa trị cho cô bé.