Ở đời trước, trong một lần xuống núi thì Cố Chi Tang đã từng nhìn thấy một tên ăn mày ở dưới chân núi bị người khác mượn tuổi thọ.
Nhìn tướng mạo của người này thì chỉ mới khoảng mười mấy tuổi, nhưng mà, Mệnh Cách cho thấy người này đã gần năm mươi tuổi rồi.
Cô tò mò hỏi một câu thì mới biết được, tên ăn mày này mới nhặt được một chuỗi tiền đồng ở hai hôm trước nên vui vẻ cầm đi tiêu xài.
Tên ăn mày kia tự cho rằng số tiền đó là miếng bánh ngon rớt từ trên trời xuống mà không biết rằng quãng đời ba mươi năm của anh ta đã bị chuỗi tiền đồng đó mua đứt rồi.
Đương nhiên, loại “Tiền Mua Mệnh” này cũng được coi như một thuật pháp trong huyền học, không phải bất cứ ai cũng có thể thành công được.
Đa số “Tiền Mua Mệnh” do người bình thường tự tay gấp thì không có sức mạnh lớn đến như vậy. Người nhặt được tiền cũng chỉ bị xui xẻo trong mấy ngày mà thôi.
Huyền sư sử dụng thuật pháp này càng lợi hại thì số tuổi thọ bị mượn đi sẽ càng nhiều.
Số tiền mà con trai của “Cuộc Đời Nằm Yên” nhặt được chắc chắn có sự nhúng tay của một huyền sư.
Cố Chi Tang nói: “Đối phương có thể đã sử dụng {Tiền Mua Mệnh} làm vật dẫn để đặt một “Điểm Thọ Đăng” ở trên người của con trai nhà bạn. Trong phong bao lì xì kia chắc chắn còn có chút manh mối.”
“Mấu chốt của việc có phá giải được thuật pháp này hay không nằm ở chuyện hai người có tìm được phong bao lì xì kia không. Nếu không có manh mối thì tôi ở cách một màn hình không thể nào giải quyết được chuyện này đâu.”
“Chỉ có thể chờ đến khi chương trình kết thúc ghi hình thì hai bạn hãy dẫn cậu bé đến đây một chuyến.”
Biết rằng tuổi thọ của con trai nhà mình đã bị ăn trộm thì trong lòng của hai vợ chồng “Cuộc Đời Nằm Yên” đang nóng như lửa đốt, làm sao có thể chờ thêm được.
Bọn họ phải ép hỏi mãi rồi lật tung căn phòng của con trai nhà mình lên thì cuối cùng đã tìm được một phong bao lì xì màu đó giấu ở một góc dưới gầm giường.
Phong bao lì xì kia đã bị vò nhăn nhúm. Sau khi bọn họ trải phẳng ra thì “Cuộc Đời Nằm Yên” đã cầm điện thoại lên và quay sát vào phong bao lì xì kia:
“Đại sư Cố, để tôi mở bên trong ra, xem có gì không.”
Cách một màn hình, ống kính điện thoại của “Cuộc Đời Nằm Yên” đang chĩa thẳng vào hình ảnh đứa trẻ tươi cười trên mặt phong bao lì xì nhăn nhúm. Hình ảnh hơi gãy nét, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Cố Chi Tang nói: “Hai bạn thử sờ toàn bộ mặt ngoài của phong bao lì xì xem có chỗ nào có độ dày khác với những chỗ khác hay không, đặc biệt là ở xung quanh hình vẽ kia.”
Sau khi sờ soạng một lúc thì hai vợ chồng “Cuộc Đời Nằm Yên” quả nhiên đã phát hiện ra chỗ có hình vẽ đứa trẻ có vẻ hơi phồng lên so với những nơi khác, hình vẽ này còn như được dán lên trên.
Bọn họ xé miếng dán kia ra và phát hiện ở phần keo dính đằng sau có hai sợi tóc mỏng, chất tóc mềm mại, có màu xám trắng.
Ngoài ra, còn có một ít cặn bột màu trắng. Khi bọn họ xé miếng dán kia thì bột phấn này đã rơi xuống mu bàn tay của “Cuộc Đời Nằm Yên”.
“Cái này…?”
Cố Chi Tang: “Đây chắc hẳn là tóc và móng tay được nghiền thành bột của đối tượng cần mượn tuổi thọ. Có mấy thứ này thì việc phá giải thuật pháp sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Cả hai thứ này đều là một bộ phận trên thân thể của người kia. Huyền sư thực hiện thuật pháp này đã dùng chúng nó để làm bấc đèn* cho “Điểm Thọ Đăng” khi đặt nó ở trên người của bé trai.
(*Đèn có một bầu đựng dầu được làm bằng thủy tinh hoặc gốm. Trong đó, có một sợi bấc được dệt bằng sợi bông, đoạn dưới nhúng trong dầu để hút dầu lên trên, đoạn trên nhô hẳn lên khỏi bầu đèn và thường được chỉnh độ dài bởi một hệ thống núm vặn.)
Như vậy thì sẽ thành lập được mối liên kết giữa hai người và không ngừng thiêu đốt tuổi thọ của cậu bé truyền sang bên kia.
Chỉ cần con trai của “Cuộc Đời Nằm Yên” còn sống thì một người khác ở đầu bên kia của “Điểm Thọ Đăng” cũng sẽ không chết.
Người thực hiện thuật pháp này còn cực kỳ cẩn thận, lo rằng móng tay sẽ bị rơi ra hoặc khi dán ở bên ngoài phong bao lì xì sẽ bị phồng lên quá rõ nên đã nghiền nát thành bột phấn.
Thủ đoạn tinh vi như này thì đừng nói đến trẻ con mới vài tuổi, ngay cả người trưởng thành cũng chưa chắc phát hiện ra được.
Sau khi biết đống bột kia là thứ gì thì “Cuộc Đời Nằm Yên” cảm thấy thật sự buồn nôn.
Cô ấy cố nén dục vọng phủi hết đi đống bột phấn móng tay trên mu bàn tay của mình, gọi chồng mình lấy một cái đĩa nhỏ đến và cẩn thận cạo phần bột và tóc dính trên nhãn dán kia bằng một con dao nhỏ.
Cố Chi Tang hỏi ngày sinh tháng đẻ của con trai cô ấy rồi bảo cô ấy đốt sợi tóc kia bằng một ngọn lửa nhỏ.
Ngọn lửa nhanh chóng đốt trọi hai sợi tóc màu xám trắng và ở đầu bên này, Cố Chi Tang đã nhanh chóng tung ba quẻ. Sau khi kết hợp các quẻ tượng thì cô đã biết đại khái thông tin của người thắp đèn kia.