Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 447 - Chương 447: Niệm Quỷ (3)

Unknown Chương 447: Niệm Quỷ (3)

Cô ấy chưa từng nghĩ rằng, nỗi nhớ nhung, sự tưởng niệm đối với người quá cố lại trở thành một loại tổn thương đến người đó.

Điều khiến cho cô ấy càng cảm thấy sụp đổ chính là nếu như lời nói của Cố Chi Tang là sự thật thì bản thân cô ấy không những đã hại chết người bạn trai cũ Tiểu Tương mà còn khiến cho anh ấy không thể yên nghỉ, không thể đi đầu thai!

Vẻ mặt của Đại Lưu hơi thổn thức, lên tiếng cảm thán:

“Hóa ra không phải là âm hồn của anh Tương quấy phá, không muốn rời đi mà là sự cố chấp nhớ nhung của cô Liễu quá sâu sắc, đã cưỡng ép và trói buộc anh ấy ở bên cạnh mình!”

Cố Chi Tang: “Nói như vậy cũng không chính xác lắm.”

Cô bình tĩnh nhìn về phía “Niệm Quỷ” đứng bên cạnh cô Liễu rồi nói:

“Sự vương vấn cố chấp của một người bình thường, cho dù có sâu sắc đến cỡ nào thì cũng rất khó có thể xoay chuyển được chất lượng hồn phách của một vong linh. Nếu không thì bây giờ trên trần gian đã có rất nhiều {Niệm Quỷ} chạy đầy đất rồi.”

Nói xong câu đó, ánh mắt của cô lại chuyển về phía cô Liễu: “Tôi nhìn thấy một vài hình ảnh từ trên hồn phách của chàng trai kia.”

Vào một ngày mưa phùn, trời đất hơi bụi mờ, thi thể của Tiểu Tương được đặt vào trong quan tài rồi đóng đinh lại. Xung quanh là tiếng khóc nức nở của cha mẹ đang suy sụp tinh thần.

Hồn phách của Tiểu Tương vốn dĩ sẽ được dẫn về địa phủ nhưng bởi vì sư vương vấn mạnh mẽ của người bạn gái nên anh ấy đã không thể bước vào Quỷ Môn.

Đồng thời, hồn thể của anh ấy cũng bị mắc kẹt bởi một kết nối vô hình, chỉ có thể hoạt động ở trong phạm vi gần, xung quanh người bạn gái.

Trong mấy ngày đó, anh ấy chỉ có thể đứng nhìn trạng thái tinh thần của bạn gái càng ngày càng uể oải, từ từ gầy yếu, nhìn thấy cô ấy không ngừng co ro trong căn phòng tối tăm và liên tục vuốt ve ảnh chụp của anh ấy.

Ngay cả khi ngủ mơ thì miệng của cô ấy vẫn luôn lẩm bẩm xin lỗi…

Anh ấy rất đau lòng, nhưng không thể làm gì được.

Tại đám tang, anh ấy nhìn thấy bạn gái và cha mẹ của cô ấy đang không ngừng cúi gập người, nói với cha mẹ của anh ấy rằng, về sau, cô ấy sẽ gánh vác trách nhiệm của người đã khuất, sẽ phụng dưỡng cha mẹ của anh ấy suốt quãng đời còn lại.

Sau khi lễ tang kết thúc, người bạn gái đã suy sụp khóc lớn, đỏ mắt nói với cha mẹ của cô ấy: “Cha, mẹ, có lẽ về sau con sẽ không thể kết hôn hay yêu đương với người khác được.”

Cha mẹ của cô ấy sốt ruột nói: “Cha mẹ biết nhà chúng ta có lỗi với gia đình của Tiểu Tương. Nhưng, nhưng con cũng không thể trả giá bằng cả cuộc đời của mình như vậy được!”

Cô ấy chỉ cười khổ không nói gì. Cuối cùng, hai ông bà già đã vỗ đùi liên tục rồi thở dài nói:

“Thôi quên đi, nếu con thật sự suy nghĩ kỹ càng thì cha mẹ cũng không ngăn cản con nữa. Cha mẹ chỉ oán hận bản thân đã gây ra tai nghiệt, hại chết một đứa trẻ tốt như Tiểu Tương!”

“…”

Chính bởi vì nghe thấy những lời nói lúc đó của cô Liễu nên Tiểu Tương mới từ bỏ chống cự.

Nếu cô Liễu thật sự bởi vì cái chết của anh ấy mà luôn lẻ loi một mình, sống cô đơn suốt quãng đời còn lại thì anh ấy cũng không muốn đi chuyển thế đầu thai nữa.

Chẳng bằng cứ luôn yên lặng làm bạn ở bên cạnh cô Liễu thì tốt hơn.

Anh ấy để mặc cho sự nhớ nhung, vương vấn và áy náy của cô Liễu như tằm ăn rỗi chui vào hồn phách của mình, khiến anh ấy hoàn toàn biến thành một “Niệm Quỷ”.

Từ đó, anh ấy chỉ có thể hoạt động xung quanh thân thể của cô Liễu, trở thành một cái bóng vô hình không ai có thể nhìn thấy.

Cố Chi Tang khẽ thở dài rồi nói: “Tôi chỉ có thể nói rằng, chuyện đã xảy ra dù sao cũng là lựa chọn của chính chàng trai đó, nhưng chung quy, anh ấy đã đánh giá quá cao lòng người.”

Con người từ xưa đến nay vẫn luôn là loài động vật hay thay đổi, điều này rất bình thường nhưng lại có chút tàn nhẫn.

Tiểu Tương đã biến thành “Niệm Quỷ” thì ý nghĩa cho sự tồn tại trong những năm tháng dài đằng đẵng của anh ấy sẽ chỉ có một mình cô Liễu mà thôi. Tuy nhiên, bên cạnh cô Liễu thì lại có rất nhiều người khác.

Cô ấy làm việc ở trạm cứu hộ động vật. Những chú chó, chú mèo đáng yêu đã chữa khỏi được bệnh trầm cảm của cô ấy. Những người thân và bạn bè luôn bên cạnh đã giúp cô ấy vượt qua được sự cô đơn.

Hơn thế nữa, vào một thời điểm thích hợp, bên cạnh cô ấy lại xuất hiện một người bạn trai vô tư dâng hiến tình yêu, dịu dàng và vị tha, đã thu hút sự chú ý của cô ấy…

Cuộc sống của cô Liễu vẫn còn tiếp tục và thời gian cô ấy dành ra để nhớ nhung Tiểu Tương đã càng ngày càng ít hơn.

Khi sự tưởng niệm đã ít dần thì tình yêu và sự đau khổ trong lòng cũng sẽ vơi bớt. Mỗi khi cô ấy nhớ đến Tiểu Tương thì trong lòng đa phần chỉ còn sự áy náy mà thôi.


Bình Luận (0)
Comment