Mối quan hệ giữa cô ấy và người bạn trai bây giờ đã duy trì được hơn hai năm rồi.
Trong thời gian hai năm này, đã nhiều lần cô ấy bị suy sụp tinh thần và vào thời điểm bất lực nhất đó đều là người bạn trai bây giờ luôn đi cùng cô ấy.
Dưới sự chăm sóc chu đáo và quan tâm như vậy, tình yêu trong trái tim của cô Liễu đã dần dần chuyển từ Tiểu Tương sang người bạn trai bây giờ.
Cô ấy thật sự muốn chấm dứt quá khứ, muốn cùng bước vào hôn nhân với người bạn trai bây giờ.
Cho nên, khi cô ấy nhận ra Tiểu Tương vẫn luôn ở bên cạnh mình thì mới lựa chọn tham gia chương trình để xử lý việc này.
Tuy nhiên, bây giờ Cố Chi Tang lại nói rằng một người đã trả giá rất nhiều vì cô ấy nay đã thay lòng đổi dạ thì làm sao cô ấy có thể tin được chứ?
Cố Chi Tang nói: “Khi bạn đến tham gia chương trình lần này đã không nói với người bạn trai kia, đúng không?”
“Đúng là tôi đã không nói.” Cô Liễu nói: “Bởi vì tôi có băn khoăn của riêng mình.”
Khi cô Liễu phát hiện ra bản thân thường xuyên nằm mơ thấy Tiểu Tương thì cũng đã tự hỏi có nên nói với người bạn trai bây giờ hay không. Nhưng sau một thời gian do dự thì cô ấy đã lựa chọn giấu giếm.
Mối quan hệ của cô ấy và người bạn trai bây giờ bắt đầu từ chuyện cô ấy coi người bạn trai đó như thế thân của Tiểu Tương.
Đây là chuyện mà hai người đều hiểu rõ trong lòng.
Vì áy náy và cũng muốn bù đắp cho người bạn trai bây giờ nên cô Liễu chỉ có thể liên tục tiêu tiền mua quà tặng anh ấy. Chỉ có như vậy thì trong lòng cô ấy mới dễ chịu hơn một chút.
Trong thời gian nửa năm gần đây, tình cảm của bọn họ dần dần phát triển tốt đẹp hơn, không có khác biệt gì so với những cặp tình nhân bình thường cả.
Tuy nhiên, trong lòng cô Liễu và bạn trai đều rõ ràng, câu chuyện quá khứ của Tiểu Tương và nguyên nhân bắt đầu đoạn tình cảm này vẫn luôn là khúc mắc trong lòng hai người.
Bây giờ, nếu cô ấy nói với bạn trai rằng mình thường xuyên mơ thấy Tiểu Tương thì chắc chắn sẽ khiến đối phương suy nghĩ lung tung.
Cô Liễu cười khổ rồi nói: “Tôi thừa nhận tôi không nói cho anh ấy biết là bởi vì tôi không muốn anh ấy nghĩ rằng tôi vẫn còn lưu luyến không quên người cũ.”
Khi nói những lời này thì trong lòng cô ấy cực kỳ khó chịu, hoàn toàn không biết nên đối mặt với Tiểu Tương ở bên cạnh mình như thế nào. Nhưng đây thật sự là lời nói thật lòng của cô ấy.
Cố Chi Tang thở dài nói: “Đáng nhẽ bạn nên nói với anh ta. Nhưng mà bây giờ cũng đã muộn rồi. Nếu bạn không tin thì bây giờ có thể gọi điện thoại cho anh ta thử xem.”
Nghe thấy cô nói vậy thì trong lòng cô Liễu đột nhiên nảy sinh một cảm giác khủng hoảng và hoảng loạn khó kiềm chế được. Cô ấy tự an ủi trong lòng là “sẽ không như vậy” rồi nửa tin nửa ngờ lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của người bạn trai kia.
Điện thoại chỉ reo hai lần đã được kết nối, lúc này, hơi thở của cô Liễu đang cực kỳ căng thẳng:
“Anh yêu, em có chuyện đã giấu anh.”
Người bạn trai ở đầu dây bên kia im lặng, không nói gì một lúc lâu. Cô Liễu chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương truyền đến từ đầu bên kia.
Sự im lặng này càng phóng đại thêm sự lo lắng, bồn chồn trong lòng cô ấy.
Cô ấy vội vàng nói: “Thật ra, bây giờ em đang tham gia một chương trình thực tế về huyền học. Không phải anh cũng biết là trong khoảng thời gian gần đây, chất lượng giấc ngủ của em không được tốt lắm sao? Cho nên…”
Cô Liễu còn chưa dứt lời thì người bạn trai ở đầu dây bên kia đã lên tiếng ngắt lời cô ấy: “Anh biết, anh cũng đang xem chương trình đó.”
Cô Liễu nghe ra được sự lạnh lùng trong giọng nói của đối phương nên trong lòng càng thêm luống cuống. Cô ấy bắt đầu suy nghĩ xem nên giải thích như thế nào:
“Em không phải cố ý lừa gạt anh, em chỉ là không muốn khiến anh hiểu lầm. Dù sao, em cũng không biết nên giải thích như thế nào về loại chuyện huyền bí liên quan thần quỷ này, cũng không biết anh có thể tin tưởng em không.”
“Cho nên, em mới nghĩ rằng chờ đến khi sự việc được giải quyết xong xuôi thì sẽ nói cho anh biết…”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia thở dài nói: “Bây giờ anh cũng không biết em nói câu nào là thật, câu nào là giả nữa. Thời gian hai năm nay đã quá dài rồi, anh thật sự rất mệt mỏi.”
Lúc này, người đàn ông kia đã kể lại chuyện xảy ra vào hai tháng trước.
Buổi tối ngày hôm đó, anh ấy có hẹn với cô Liễu và với mấy người bạn khác cùng nhau đi ăn cơm.
Lúc đó, cô Liễu uống quá nhiều rượu nên đã gục mặt nằm sấp trên mặt bàn. Anh ấy vốn dĩ muốn đỡ cô ấy dậy thì đột nhiên, cô Liễu lại bắt đầu gọi tên Tiểu Tương, vừa gọi vừa khóc lóc.
Những người bạn ngồi ở bên cạnh đều nghe thấy được và còn dùng ánh mắt lúng túng và thăm dò nhìn về phía anh ấy. Vào thời điểm đó, anh ấy cảm thấy thật sự rất mệt mỏi, đồng thời cũng có một cảm giác đặc biệt nhục nhã.