Sau khi nghe hết mấy lời không đầu không đuôi của hệ thống đang kích động trong đầu, Cố Chi Tang vẫn cảm thấy không thể nào hiểu nổi: “Ngươi lại đang nói cái gì đấy? Chuyện này có liên quan gì đến cốt truyện vậy?”
Hệ thống: “Yến Thừa kia chính là anh trai chết sớm của nam chính Yến Hứa Quy đấy!!”
Cố Chi Tang: “…?”
Rốt cuộc cô cũng đã nhớ được cái tên kia vì sao lại quen tai rồi. Hóa ra khi hệ thống kể lại nội dung cốt truyện thì cô đã từng nghe thấy cái tên này.
Hệ thống tiếp tục lải nhải: “Vừa rồi em đã xem xét thử tình trạng của nam nữ chính bây giờ thì quả nhiên bọn họ đã gặp nhau, hơn nữa còn nảy sinh tình cảm với nhau rồi!”
“Tuy rằng lần này không có ơn cứu mạng nên tiến triển tình cảm của bọn họ đã chậm hơn khá nhiều nhưng vẫn đang đi đúng quỹ đạo cốt truyện.”
“Cho nên, chuyện đó và ta có liên quan gì với nhau chứ?” Cố Chi Tang nói.
Hệ thống: “Tang Tang à, chị nghĩ thử xem. Nội dung cốt truyện ban đầu là người anh trai thiên tài của nam chính chết sớm do đó nam chính mới thuận theo tự nhiên trở thành người kế thừa duy nhất của nhà họ Yến.”
“Nếu không, với thiết lập nhân vật của nam chính trong cốt truyện: là một tay đua không thích chuyện kinh doanh, thì làm sao anh ta có thể thay thế vị trí của người anh trai thiên tài được!”
“Nếu Yến Thừa – vị boss lớn đã dốc hết sức xây dựng được tập đoàn Yến Thức vĩ đại, còn khiến sản nghiệp của nhà họ Yến tăng gấp trăm lần kia không chết thì cổ phiếu của tập đoàn Yến Thức có thể nói là vững chắc hơn cả sắt thép, hoàn toàn không tồn tại nguy cơ đột nhiên bị lao dốc và xuất hiện áp lực thương mại.”
“Như vậy thì nam chính cũng sẽ không gặp khó khăn, không thể trưởng thành được. Nữ chính cũng sẽ không thể sử dụng vận may của mình để giúp đỡ nam chính nhiều lần gặp dữ hóa lành. Như thế thì tình cảm giữa hai người bọn họ sẽ tiến triển chậm hơn…”
Cái miệng nhỏ nhắn của hệ thống cứ lảm nhảm không ngừng, đến lúc cuối cùng còn đúng lý hợp tình nói:
“Cứ như vậy, nếu Tang Tang thay đổi vận mệnh chết sớm của Yến Thừa thì chẳng phải chị đã gây trở ngại đến sự phát triển tình cảm của nam nữ chính hay sao? Đây chẳng lẽ không phải là con đường sự nghiệp của nhân vật phản diện quan trọng à?”
Cố Chi Tang dở khóc dở cười.
Lúc này, xe của Nghiêm Lãng đã đi vào cổng lớn nhà họ Yến.
Vừa đi vào trong trận pháp thì sát khí ở xung quanh càng thêm rõ ràng hơn.
Cố Chi Tang cảm nhận được lực lượng ở nơi này nên có thể hiểu được vì sao người trong Huyền Môn lại coi trọng một người trần mắt thịt như Yến Thừa.
Bây giờ, anh như một cái lọ chứa đựng “hung sát”.
Lượng tích trữ của cái lọ đã đến giới hạn nên bây giờ đã bước vào thời điểm sắp nổ tung rồi.
Chỉ cần cái lọ Yến Thừa không còn chứa đựng được nữa thì một đống sát khí kia tất nhiên sẽ chuyển hóa anh thành một đại hung vật trăm nghìn năm khó gặp, có thể gây ra thảm họa cho trần gian.
Cố Chi Tang lại càng tò mò hơn.
Yến Thừa này rốt cuộc là người nào mà lại có một Mệnh Cách hung ác như này?
Anh chỉ là một người trần mắt thịt, phải có nghị lực sống mạnh mẽ đến nhường nào thì mới có thể sống sót trong gần hai mươi năm bị “hung sát khí” ăn mòn như vậy?
Sau khi đi theo Nghiêm Lãng bước vào biệt thự nhà họ Yến thì Cố Chi Tang mới phát hiện ra nơi này đang có khá nhiều người.
Một số nhân sĩ huyền môn mặc các trang phục khác nhau hoặc là đang rũ mắt nghỉ ngơi, hoặc là khoanh chân ngồi xuống. Tuy nhiên, pháp khí của bọn họ đều được đặt ở trong tầm tay, tùy thời đều có thể tiến vào trạng thái chiến đấu.
Kết hợp với thân thể căng thẳng và đôi lông mày nhíu chặt thì ai cũng có thể nhìn ra được, những người này hoàn toàn không có tâm lý thoải mái như biểu hiện bên ngoài.
Tất cả mọi người đều đang khẩn trương chờ đợi kết quả.
Vị huyền sư đang canh giữ trước cửa nhìn thấy Nghiêm Lãng và lập tức chào một tiếng: “Ông Nghiêm.”
Lúc anh ta nhìn thấy Cố Chi Tang đi theo đằng sau Nghiêm Lãng thì đôi mắt lập tức trợn tròn.
Mọi người trong phòng nghe thấy tiếng động thì cũng đều ghé mắt nhìn qua. Ngay lập tức, sắc mặt của mỗi người đều biến đổi khác nhau.
Cố Chi Tang cảm nhận được một ánh mắt có oán hận sâu sắc đang nhìn về phía mình. Cô thuận thế nhìn lại thì phát hiện ra, người kia có vẻ cực kỳ quen mắt. Hình như là một trong những gã huyền sư đã bao vây cô và muốn cướp đoạt Ngọc Chỉ Cốt ở lần trước.
Cô không quan tâm đến ánh mắt của người nọ nữa mà bắt đầu đánh giá những người khác trong phòng.
Trong số đó có một đôi vợ chồng có vẻ mặt lo lắng ngồi trên sô pha, đang chắp tay cầu nguyện và một thanh niên đang nhíu chặt mày ngồi bên cạnh bọn họ.
Ba người này là những người duy nhất có năng lượng khá ít ỏi trong đám người xuất hiện ở căn biệt thự nhà họ Yến.
Điều này chứng tỏ bọn họ không phải là huyền sư, chỉ là người bình thường.