Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 619 - Chương 619: Nguyên Nhân Dẫn Đến Sự Việc Hành Hung (1)

Unknown Chương 619: Nguyên Nhân Dẫn Đến Sự Việc Hành Hung (1)

Cố Chi Tang hơi rũ mắt xuống, sắp xếp lại thông tin có được sau khi tung quẻ, lại kết hợp với một số sự kiện mà cô đã nhìn thấy trong ký ức của Từ Hữu Hàm thì cũng suy đoán được nguyên nhân đại khái.

Gia đình của Từ Hữu Hàm rất khổ cực, thuộc diện hộ nghèo.

Cha của cậu ấy là dân lao động tay chân, mẹ là người tàn tật. Từ khi còn nhỏ, cậu ấy đã là một đứa trẻ bị bỏ rơi ở nông thôn và nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì cuộc sống của cậu ấy cũng không khó dự đoán lắm.

Cậu ấy được nuôi dưỡng bởi ông bà, tiếp xúc với những đứa trẻ cùng bị cha mẹ bỏ lại ở nông thôn. Đến mười sáu, mười bảy tuổi thì sẽ bỏ học để vào làm việc ở nhà máy để có thể nuôi được bản thân cũng như trợ cấp gia đình.

Sau đó, bắt đầu cưới vợ, sinh con và tiếp tục tuần hoàn những ngày tháng nghèo khó như vậy.

Tuy nhiên, Từ Hữu Hàm không cam tâm sống một cuộc đời như thế.

Để thay đổi số phận của bản thân, Từ Hữu Hàm đã liều mạng học tập, muốn vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học. Cậu ấy coi việc đỗ đại học là con đường duy nhất để thay đổi số phận của cậu ấy và gia đình.

Cuối cùng, cậu ấy đã vượt qua được hoàn cảnh thiếu hụt nguồn lực giáo dục ở ngôi trường làng, thành công đỗ vào trường trung học trọng điểm trên thị trấn nhờ sự nỗ lực và cố gắng không ngừng.

Tuy nhiên, nền tảng của cậu ấy không được tốt, chưa bao giờ đọc bất cứ tác phẩm nổi tiếng nào trong nước hay nước ngoài, không có vốn từ ngữ bay bổng, đẹp đẽ, khả năng nghe tiếng ngoại ngữ rất kém, còn có giọng địa phương nặng…

Trong hai năm đầu học trung học thì cậu ấy đã liều mạng học tập để thu hẹp lại khoảng cách chênh lệch với bạn bè, thành tích học tập không ngừng tiến bộ và được nâng cao, luôn ổn định ở thứ hạng không tệ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cậu ấy sẽ đủ khả năng để đỗ vào một trường đại học tốt.

Trong ký ức mười sáu năm đầu đời, mặc dù Từ Hữu Hàm phải sống vô cùng vất vả nhưng ít ra vẫn mang theo nhiều hy vọng.

Vì vậy, khi Cố Chi Tang tiếp xúc đến phần ký ức này thì cũng nhận ra cảm xúc của cậu ấy trong khoảng thời gian đó tương đối bình tĩnh và ổn định.

Bước ngoặt trong số phận của Từ Hữu Hàm xảy ra vào học kỳ hai của lớp 11.

Cha của cậu ấy khi đang làm việc ở công trường xây dựng đã không may bị vật liệu xây dựng đè gãy chân. Tình huống khá nghiêm trọng, cần phải cắt chân.

Sau khi ông ấy được đưa đến bệnh viện thì bên công trường đã bồi thường cho gia đình bọn họ 150 nghìn.

Đối với mẹ Từ - người chỉ có thể nhận trợ cấp ít ỏi của người tàn tật và cha Từ - người cả đời luôn sống thành thật thì số tiền 150 nghìn quả thật là một con số thiên văn đối với bọn họ.

Bọn họ cũng không dám “lòng tham không đáy”, sợ khiến cho người chủ giàu có của công trường khó chịu, sẽ khiến bọn họ gặp rắc rối nên hai người đã nhận lấy số tiền này.

Ai ngờ được rằng, không bao lâu sau, vết thương của cha Từ bị nhiễm trùng và theo như lời bác sĩ nói, bản thân cha Từ có khả năng miễn dịch kém nên sẽ có đủ loại biến chứng và viêm nhiễm sau này.

Tóm lại, cuối cùng tình huống của cha Từ đã không ngừng chuyển biến xấu hơn, nghiêm trọng đến mức có thể ảnh hưởng đến tính mạng.

Số tiền được bên công trường bồi thường đã tiêu ra như nước chảy, chưa đầy một tháng đã hết sạch sẽ. Rơi vào bước đường cùng, mẹ Từ lúc này mới nói chuyện đã xảy ra cho Từ Hữu Hàm biết.

Vốn dĩ vào thời điểm này, Từ Hữu Hàm phải chuyên tâm ôn tập, chạy nước rút cho kỳ thi tuyển sinh đại học nhưng vì sự việc bất đắc dĩ này nên vô cùng lo lắng cho cha, chỉ có thể làm thủ tục xin ở ngoại trú.

Cậu ấy đã đến gặp người chủ công trường kia một lần nữa, hy vọng đối phương có thể giúp đỡ gia đình bọn họ cứu cha Từ.

Tuy nhiên, bởi vì cha Từ và mẹ Từ không có hiểu biết về pháp luật, lúc trước đã nhận tiền bồi thường của bên công trường rồi nên bây giờ người chủ của công trường không muốn cho bọn họ tiền nữa.

Ông ta còn nói rằng bọn họ vô cớ ăn vạ và tìm người đánh Từ Hữu Hàm một trận.

Không còn cách nào khác, Từ Hữu Hàm chỉ có thể đi học vào ban ngày, đến chiều tối sẽ bớt thời gian đi làm thêm, từ bỏ thời gian tự học buổi tối để kiếm chút tiền thuốc men cho cha mình.

Cuối cùng, cha Từ vẫn qua đời vào năm cậu ấy học lớp 12, khiến Từ Hữu Hàm và mẹ Từ chịu đả kích nặng nề. Cũng trong năm đó, bởi vì đã hoang phí quá nhiều thời gian, lại tốn sức đi làm thêm nên Từ Hữu Hàm đã thất bại trong kỳ thi tuyển sinh đại học.

Trước khi lâm chung, người cha già đã nắm chặt lấy tay của cậu ấy, bảo cậu ấy đừng mơ mộng viển vông nữa, đừng đi học những ngành vô dụng như tài chính, quản lý gì đó. Những đứa trẻ nhà nghèo như bọn họ không phù hợp học những ngành nghề đó đâu.

Cha Từ luôn kiên trì dặn dò cậu ấy theo học một ngành nghề kỹ thuật.

Cân nhắc đến chuyện thành tích của bản thân thật sự không thể vào được một trường đại học tốt nên Từ Hữu Hàm đã xem xét đủ yếu tố lợi và hại để đăng ký vào một trường dạy nghề khá ổn tại địa phương.

Hoàn cảnh gia đình của cậu ấy cũng đủ điều kiện để xét miễn học phí.

Nhưng cậu ấy chẳng thể ngờ được rằng, lúc bước chân vào ngôi trường này thì cũng là khởi đầu cho việc cậu ấy bị bắt nạt, bị đánh đập đến chết.


Bình Luận (0)
Comment