Sau khi lôi cậu ấy đến biệt thự thì những nam sinh đã uống một chút rượu kia lập tức đẩy ngã cậu ấy xuống mặt cỏ trước nhà của thiếu gia nhà giàu kia, lấy thức ăn nhét vào mồm của Từ Hữu Hàm, còn đổ rượu lên đầu, lên mặt cậu ấy.
Nếu Từ Hữu Hàm phản kháng thì sẽ bị bọn họ đạp mạnh vào bụng, nắm đấm rơi xuống như mưa trên khóe mắt, trên huyệt Thái Dương của cậu ấy.
“Mày biết lọ rượu này có giá lên đến hàng chục nghìn hay không? Chỉ một tí cặn bẩn rơi ra từ móng tay của ông đây còn đáng giá hơn cái mạng sống rẻ mạt của mày đấy!”
“Ha ha ha, buồn cười chết đi được, nhìn bộ dạng ngu si, nghèo khổ của mày kìa. Sau này, thằng khố rách áo ôm như mày gặp mấy anh đây trên đường thì phải có thái độ cung kính vào, biết chưa? Tất cả mọi người đều là bạn học cũ, sau khi tốt nghiệp cũng không phải không lo được cho mày một vị trí nhân viên nhỏ bé trong công ty của gia đình bọn tao đâu.”
“Nào nào nào, nhìn về phía màn ảnh nào, chúng ta cùng nhau chụp một tấm ảnh kỷ niệm…”
Những vết thương đang nhanh chóng sưng đỏ, đau rát trên người Từ Hữu Hàm nhưng cậu ấy vẫn bị bọn chúng bắt ép quỳ xuống, học tiếng chó sủa, còn yêu cầu cậu ấy phải nói mấy lời nhục nhã như “Các anh, em đã sai rồi, em chính là thằng rác rưởi vứt đi”.
Từ Hữu Hàm cố gắng bảo vệ lòng tự trọng của bản thân, cắn răng nói “Không”.
Đáp trả lại cậu ấy là những trận đánh chửi nghiêm trọng hơn, đổ ập liên tục xuống người, điên cuồng trút xuống thân thể của cậu ấy.
Đau.
Thật sự rất đau đớn.
Từ Hữu Hàm có thể nghe thấy tiếng gãy nát của xương cốt trong người mình, mỗi một dây thần kinh của cậu ấy đều bị bọn họ tác động, đau đớn, thống khổ, tơ máu nổi đầy trong mắt.
Sự oán hận đối với những kẻ bạo hành này đã nhanh chóng tích tụ trong lòng cậu ấy.
Cuối cùng, khi cậu ấy hấp hối thì những nam sinh kia rốt cuộc cũng đã đánh đập đủ. Bọn chúng nhìn bộ dạng dở sống dở chết của cậu ấy thì lập tức nảy sinh một chút sợ hãi, nhưng vẫn mắng mỏ cậu ấy giả chết.
Mấy tên súc sinh có hành vi bạo hành người khác kia thậm chí còn không nghĩ đến việc nâng cậu ấy dậy mà đã để mặc Từ Hữu Hàm nằm trên bãi cỏ.
Bọn họ đi vào trong biệt thự uống rượu, mừng sinh nhật, chơi trò chơi, dần dần say bét nhè và đã quên luôn đang có một người nằm ở bên ngoài.
Trên thực tế, nội tạng của Từ Hữu Hàm đã sớm bị dập nát rồi, xương cốt cũng bị đứt gãy. Nhưng nếu được đưa ngay đến bệnh viện để điều trị sớm thì có khi cậu ấy vẫn có thể sống sót.
Điện thoại của cậu ấy đã bị những người đó tịch thu rồi, còn ném hỏng và giẫm đạp lên nên Từ Hữu Hàm chỉ có thể chịu đựng sự đau đớn toàn thân, cố gắng lết ra bên ngoài, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tuy nhiên, cậu ấy lại không hề biết rằng, biệt thự của những người giàu có lại lộng lẫy và xa hoa như vậy, không nghĩ đến chuyện sân của nhà bọn họ lại rộng đến thế và khoảng cách giữa mỗi căn biệt thự cũng cách nhau rất xa.
Sự chênh lệch giai cấp mà cậu ấy dường như vĩnh viễn không thể vượt qua được, cuối cùng đã trở thành bức tường cao hoàn toàn vây hãm cậu ấy, khiến cuộc đời của cậu ấy chấm dứt một cách lạnh lẽo ở bên trong căn biệt thự kia.
Thậm chí, những người trong phòng kia còn đang tổ chức sinh nhật, mà bản thân cậu ấy cũng vừa mới mừng sinh nhật của mình vào ngày hôm qua.
Một bát mì trường thọ, hai món rau xào chính là bữa tiệc chúc mừng sinh nhật của cậu ấy.
Từ Hữu Hàm đã bị tra tấn và đau đớn trong một khoảng thời gian dài rồi mới dần dần tử vong trong sự oán hận ngút trời.
Vào thời điểm trút hơi thở cuối cùng, sắc mặt của câu ấy méo xệch, chết không nhắm mắt, hóa thành một oán quỷ mới sinh có chút suy yếu.
Sau khi biến thành quỷ hồn thì cậu ấy có thể cảm giác được một số vật trấn trạch trong căn biệt thự kia nên không hành động thiếu suy nghĩ. Cậu ấy chỉ đứng ở bên ngoài, nhìn chằm chằm vào những kẻ bạo hành kia với ánh mắt căm thù.
Đến khi người nhà của thiếu gia nhà giàu kia trở về và phát hiện ra có một thi thể thanh niên chết trong sân thì đã vô cùng hoảng sợ, lập tức nổi giận và kéo đám nam sinh đang nằm ngang dọc trên sô pha trong nhà đứng dậy.
Đám người bạo hành kia nhìn vào khuôn mặt tím tái, đã bắt đầu xuất hiện thi đốm và cực kỳ vặn vẹo của Từ Hữu Hàm thì tất cả đều bị dọa tỉnh, liên mồm lặp đi lặp lại rằng bọn họ không muốn giết người, chỉ muốn dạy cho cậu ấy một bài học mà thôi.
Cuối cùng, người nhà của vị thiếu gia nhà giàu kia đã giúp đỡ che đậy toàn bộ sự việc.
Đầu tiên, bọn họ quét dọn sạch sẽ dấu vết của trận hành hung, sau đó lập tức thuê luật sư đến thương lượng cách đối phó, dạy đám nam sinh kia lời khai thống nhất.
Tiếp theo, bọn họ đã mời vị huyền sư phụ trách xem phong thủy cho nhà mình đến.
Vị huyền sư kia vừa xem xét sự việc thì đã lập tức thở dài: “Đúng là tạo nghiệt mà. Người này có tính cách kiên định, thông minh, vốn dĩ sẽ có tiền độ sáng lạn nhưng bây giờ lại bị bạo hành, làm nhục đến chết. Cậu ấy chết không nhắm mắt nên đã nảy sinh oán khí ngút trời!”
“Nhìn tình trạng nổi thi đốm nhanh chóng trên thi thể của cậu ấy thì cũng chứng tỏ rằng nam sinh này nhất định đã biến thành Lệ Quỷ rồi, chỉ sợ sau này sẽ tìm đến mấy người để trả thù và đòi mạng đấy!”
Vừa nghe những lời này của vị huyền sư kia thì tất cả mọi người có mặt ở đó đều vô cùng căng thẳng. Người nhà của vị thiếu gia nhà giàu kia liên tục cầu xin, nguyện ý bỏ ra một số tiền lớn để mong vị huyền sư kia có thể giúp bọn họ tiêu diệt hồn phách của Từ Hữu Hàm.