Cố Chi Tang cụp mắt xuống rồi nói:
“Thật ra, tình hình sau khi đổi vị trí hai cô con gái thì vẫn còn khá ổn. Tuy nhiên, bà lại bởi vì lòng tham cá nhân của mình mà nhúng tay vào cuộc đời của hai đứa cháu, lại một lần nữa làm rối loạn bản đồ số mệnh, thay đổi cuộc đời của hai bên gia đình.”
Thông qua kết quả đẩy quẻ của cô thì cũng có thể thấy được cháu ruột của bà cụ họ Hạ cũng có tài năng trời cho về mảng thiết kế.
Theo Mệnh Cách trước khi bị bà cụ biến đổi thì cậu ấy sẽ tiếp tục tiến về phía trước. Sự thất bại khi thi vào trường đại học đã khiến cậu ấy phải ra nước ngoài du học và từ đó mới tiếp xúc với mảng thiết kế.
Nhờ đó, cậu ấy đã phát hiện ra điều bản thân thật sự thích và khám phá ra lĩnh vực mà bản thân am hiểu.
Cậu ấy sẽ phát triển và trau dồi thêm ở bên nước ngoài. Mười năm sau, cậu ấy sẽ thành công sáng tạo ra một thương hiệu thời trang nổi tiếng do người Trung Quốc lãnh đạo. Cuộc sống của cậu ấy sẽ cực kỳ vui vẻ và rạng rỡ.
Còn “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” sẽ thuận lợi thi đỗ vào một trường đại học hàng đầu, không ngừng đào tạo sâu hơn, tuổi còn trẻ mà đã trở thành một người nổi danh trong ngành công nghiệp sản xuất.
Tuy nhiên, bà cụ họ Hạ lại tráo đổi vận mệnh của bọn họ, đó là một hành động gây ra xáo trộn và rối loạn nghiêm trọng.
Người cháu ruột luôn cà lơ phất phơ khi còn học trung học đã không được trải qua bất kỳ đả kích nào, cũng không phải chịu đựng gian khổ khi đi du học bên nước ngoài nên những thói hư tật xấu vẫn tiếp tục khắc sâu tận xương tủy, cả đời cũng không thể tỉnh ngộ được.
Chuyện gian lận kia còn cổ vũ lòng tự tin thái quá và tâm thế cả vú lấp miệng em của cậu ấy.
Đứa cháu ruột của bà ấy cảm thấy bản thân thông minh tuyệt đỉnh, không học tập gì cả mà lại thi đỗ được một trường đại học hàng đầu. Cậu ấy đã nghe theo sự sắp xếp trong nhà, đăng ký chuyên ngành tài chính nhưng rồi lại phát hiện ra bản thân không thể theo nổi, cũng không thích chút nào.
Sau khi đần độn học hết bốn năm đại học thì cậu ấy cũng miễn cưỡng tốt nghiệp được, cầm tấm bằng đại học danh tiếng trong tay và thành công được tuyển dụng vào một công ty.
Tuy nhiên, cậu ấy không có nền tảng kiến thức vững chắc nên quá trình làm việc cũng cực kỳ vất vả.
Còn “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” thì bởi vì vấn đề bằng cấp đại học bình thường nên đã bị hạn chế phát triển rất nhiều.
Sau khi Cố Chi Tang nói xong những điều này thì cô đã dùng bút chì vẽ ra một sơ đồ cây trên tờ giấy trải trên bàn. Sơ đồ này đã phân ra rất nhiều nhánh, đại biểu cho vô số cuộc đời có thể xảy ra của hai bên gia đình cũng như của hai cậu thanh niên.
Cô đặt bút xuống rồi ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:
“Bà Hạ, bà đã trở nên quá tham lam, cái gì cũng đều muốn giành lấy, chuyện gì của bên gia đình kia cũng muốn phá hủy.”
“Bà nghĩ rằng làm những việc này là vì muốn tốt cho đứa cháu ruột nhưng trên thực tế, bà chỉ đang nuôi dưỡng sự tự tin mù quáng của cậu ấy, khiến nó càng ngày càng bành trướng hơn, cuối cùng còn lớn đến mức hại chết cậu ấy!”
“Không… không thể nào, cô đang cố tình bịa chuyện đe dọa tôi!” Bà cụ họ Hạ không ngừng lắc đầu, sắc mặt trắng bệch.
Sao mọi chuyện lại trở thành cơ sự như bây giờ?
Sao cháu trai ruột thịt của bà ấy lại càng sống càng kém cỏi hơn, lại còn bị hại chết nữa?
Giọng nói của Cố Chi Tang vang lên vô cùng bình tĩnh:
“Từ Bát Tự Thập Thần và mười hai cung mệnh trên tướng mạo của con gái nuôi của bà thì sức khỏe của cha mẹ ruột cũng không được tốt lắm. Mấy năm nay, bọn họ chỉ giữ mạng sống dựa vào chén thuốc mà thôi, cực kỳ đau khổ, cũng không phải là không bị báo ứng khi phạm phải tội nghiệt như bà đã nghĩ đâu.”
“Mà bây giờ nói những chuyện đó thì cũng đã muộn rồi, phần tương tác đến đây là kết thúc thôi.”
Cô nói với “Thế Gian Bất Đắc Dĩ”: “Về ma vật đang trú ngụ trên thân thể của mẹ bạn thì tôi sẽ giúp bạn tìm một vị đại sư là đồng nghiệp của tôi đến diệt trừ giúp bạn.”
“Sau khi ngắt kết nối thì sẽ có người liên lạc với bạn. Còn về phần ân oán giữa hai bên gia đình các bạn thì tự mọi người giải quyết với nhau đi.”
“Thế Gian Bất Đắc Dĩ” ngồi trên giường nắm chặt tay mẹ mình, tay khác cầm điện thoại lên, tỏ vẻ vô cùng biết ơn.
“Đại sư Cố, thật sự rất cảm ơn ngài. Ngài đã cứu vớt tôi, cả mẹ của tôi nữa! Nếu sau khi sự tình giải quyết xong xuôi và mẹ tôi có thể may mắn bình an vô sự, khôi phục lại sự tỉnh táo thì tôi chắc chắn sẽ bảo bà ấy lên livestream để cảm ơn ngài trực tiếp!”
Khi “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” vừa lên tiếng thì bà cụ họ Hạ rốt cuộc mới phản ứng lại từ trạng thái thất thần suy sụp kia.
Bà ấy nhào tới, bám chặt lấy cánh tay của “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” rồi quỳ xuống.
“Thế Gian Bất Đắc Dĩ” hoảng sợ: “Bà, bà làm gì vậy? Nhanh đứng lên đi!”