“Tác quái” là một từ địa phương ý chỉ người nào đó cố tình gây sự.
Nhìn thấy bộ dạng đồng lòng căm phẫn của dân làng xung quanh thì hiển nhiên, trong lòng bọn họ đều biết rõ ngọn nguồn gây nên tai họa cho ngôi làng này là ở đâu.
Lạp Mộc – vị cán bộ thôn từ nãy đến giờ vẫn luôn không nói gì thì bây giờ lại thở dài một hơi:
“Các vị quả nhiên là những đại sư có thực lực, đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện kỳ lạ xảy ra trong thôn chúng tôi.”
Ông ấy nâng tay lên kéo khẩu trang trên mặt xuống, lộ ra toàn bộ khuôn mặt trước ống kính máy quay.
Thiết bị ghi hình có độ sắc nét cao đã quay rất rõ ràng từng đường nét trên khuôn mặt của ông ấy khiến cho các khán giả theo dõi livestream đều không khỏi hít sâu một hơi lạnh, da đầu tê dại.
Phần da từ khóe miệng kéo dài đến giữa má trên khuôn mặt của người đàn ông này nổi đầy những nốt đỏ sậm, mọc rậm rạp, như là vết loét sau khi bị bỏng, nhìn vô cùng đáng sợ.
Điều kinh dị nhất là, không biết có phải các khán giả đều hoa mắt hay không nhưng khi bọn họ nhìn vào chỗ miệng vết thương của những nốt đỏ sậm này thì luôn cảm thấy hình như những vết loét đó có…
Hình dạng như mặt người.
Trên những vết thương đó có thể mơ hồ nhìn thấy một số dấu ấn tạo thành hình mặt người có màu sắc đậm hơn. Khi Lạp Mộc nói chuyện thì tất cả các nốt đỏ sậm đó sẽ chuyển động theo, từng nốt tròn có hình dạng không đồng nhất cử động như thật thể sống vậy.
Lạp Mộc cười khổ một tiếng rồi nói:
“Đại sư đã nói đúng rồi, trên mặt của mọi người trong thôn chúng tôi đều bắt đầu mọc lên những nốt thịt lở loét này.”
Ngay sau đó, những dân làng khác trong thôn Ngõa Thác cũng cởi bỏ khẩu trang và để lộ ra khuôn mặt che kín đầy vết loét.
Có một số người bị nghiêm trọng hơn, gần như cả nửa khuôn mặt của bọn họ, kéo dài đến tận phần cổ đều đã mọc vô số nốt đỏ.
Xung quanh vang lên liên tiếp những tiếng cầu cứu, than vãn và ai oán, tất cả dân làng đều hy vọng rằng các thí sinh trong chương trình “Linh Sự” có thể giúp bọn họ giải quyết các mụn thịt trên mặt.
Những vết thương lở loét này không chỉ ảnh hưởng đến ngoại hình của bọn họ mà còn làm cho cuộc sống của bọn họ cực kỳ đau khổ, tâm lý cũng bị tra tấn mệt mỏi.
Không ai biết rằng nếu những vết loét này càng ngày càng lan rộng thì bọn họ sẽ biến thành bộ dạng như thế nào nữa, có thể nào toàn thân bọn họ sẽ bị thối rữa hay không?
Điều này khiến cho các dân làng đều vô cùng sợ hãi.
Theo lời kể của Lạp Mộc thì lúc đầu, khi có một số người bắt đầu xuất hiện những vết loét này thì đa số đều tưởng rằng đã ăn nhầm cái gì đó nên bị trúng độc, hoặc là bị mắc căn bệnh ngoài da nào đó.
Nhưng khi hơn một nửa dân làng đều bắt đầu bị lở loét phần miệng, ngay cả vị bà bà biết huyền học trong thôn cũng không thể chữa khỏi được thì bọn họ đã biết rằng đây là do con Lệ Quỷ trong thôn đang tác quái.
Lạp Mộc buồn rầu nói:
“Mấy thứ này còn mọc ở bên trong miệng nữa, khi ăn cơm hay uống nước đều vô cùng đau đớn. Một khoảng thời gian trước chỉ có người trưởng thành trong thôn mới bị chứng bệnh này nhưng bây giờ, đã có vài đứa trẻ xuất hiện tình trạng nổi nốt đỏ rồi…”
“Đây là {vết loét mặt người}.”
Cố Chi Tang đứng ở cuối đám người bỗng nhiên lên tiếng: “Nói theo cách đơn giản hơn thì đây là một loại thủ đoạn trừng phạt những người có khẩu nghiệp.”
Giọng nói của cô khá lạnh nhạt: “Toàn bộ mọi người trong thôn đều nổi {vết loét mặt người} thì chứng tỏ âm hồn kia cho rằng tất cả mọi người trong ngôi làng này đều là người có tội.”
Nghe vậy, rất nhiều dân làng không phục lại bắt đầu hùng hổ mắng mỏ, kể lể bản thân bọn họ vô tội nhường nào.
Từ những khuôn mặt đang đỏ gay vì tức giận kia thì tất cả mọi người có thể nhận ra được những dân làng này hoàn toàn không phải đang ngụy biện, bọn họ thật sự cho rằng bản thân không hề làm gì sai.
Bọn họ chỉ là bị thứ tai họa kia làm hại mà thôi!
Đại Lưu hỏi: “Vậy Tang Tang và Bạch Từ có giải pháp nào không?”
Cố Chi Tang và Bạch Từ cùng nhau lắc đầu, tỏ vẻ tạm thời không có.
Bởi vì những nốt đỏ bên ngoài khóe miệng và trên mặt của dân làng đều có nguồn gốc từ âm khí và oán niệm của quỷ vật đang ẩn giấu trong thôn tạo thành.
Nếu không thu phục được nó và ngăn chặn nó làm điều ác, cho dù có thể loại trừ được một phần {vết loét mặt người} thì đó cũng chỉ là phương pháp trị được phần ngọn, không chữa được phần gốc.
Chẳng bao lâu sau, {vết loét mặt người} sẽ lại mọc lên tiếp, hơn nữa sẽ càng ngày càng nhiều hơn.
Đại Lưu có chút tiếc nuối lắc đầu, cầm microphone quay về phía màn hình rồi nói:
“Các bạn khán giả thân mến, bức màn bí mật bao trùm lên thôn Ngõa Thác đã được các thí sinh của chúng tôi vạch trần được hơn phân nửa rồi.”
“Như những gì mà các thí sinh đã nói lúc trước, thông qua bước đầu tra xét thì chúng tôi đã phát hiện ra thân phận của con Lệ Quỷ đang quấy phá trong thôn. Người này là con dâu của một gia đình họ Hình trong thôn.”
“Hai tuần trước, người con dâu này đã treo cổ tự tử ở cây cổ thụ đầu cổng thôn. Cũng bắt đầu từ ngày cô ấy chết thì trong thôn đã xảy ra rất nhiều vụ việc kỳ lạ.”
“Có một dân làng lên núi đã bị sói hoang cắn đứt chân, có một người đàn ông bị treo cổ với tư thế tương tự người phụ kia ở cùng một vị trí, có một thiếu niên đã chết thảm trên đường từ trường về nhà, cộng thêm việc cả nửa khuôn mặt của toàn bộ dân làng trong thôn đã mọc lên những nốt màu đỏ kỳ lạ và trạng thái bị quỷ dẫn đường không thể rời khỏi thôn được, v.v…”
“Chỉ trong vòng hai tuần ngắn ngủi, đã có rất nhiều dân làng bị chết hoặc bị thương nặng.”
“Từng sự việc quỷ dị và thảm thương này đã khiến cho bầu không khí bao trùm thôn Ngõa Thác trở nên u ám, đồng thời cũng khiến cho các dân làng phải chịu đựng nỗi đau khổ cùng cực.”