Bà cụ họ Hình luôn mắng con dâu nhà mình là “yêu tinh”, còn quá “nuông chiều”.
Con dâu nào trong thôn khi gả chồng mà không phải dậy sớm mỗi ngày để nấu cơm cho cha mẹ chồng, nuôi gà nuôi vịt và giặt quần áo cho cả nhà chứ? Vậy mà con dâu nhà bà ấy lại quần quần áo áo, hết ăn lại nằm. Bình thường, bà ấy muốn sai con dâu làm chuyện gì thì hoàn toàn không thể gọi được.
Con dâu nhà họ Hình cũng có tính cách mạnh mẽ, can đảm, luôn đối đầu trực tiếp với mẹ chồng.
Điều quan trọng nhất là cô ấy có thể bắt chẹt được con trai nhà họ Hình. Mỗi lần xảy ra tranh cãi thì cậu con trai sẽ luôn mang theo vẻ mặt đau khổ đứng ra khuyên can:
“Được rồi, mẹ à. Cô ấy không muốn làm thì về sau con sẽ làm thêm nhiều việc hơn. Chỉ là nấu một bữa ăn thôi, con cũng biết làm mà.”
Khiến cho bà cụ họ Hình tức nghẹn gần chết, cáu giận đến mức giơ tay dậm chân.
Bà ấy sinh ra đứa con bảo bối này là để cho nó được hưởng phúc, cưới vợ để có người hầu hạ vợ chồng bà ấy và con trai nhà mình. Dựa vào cái gì mà nhà bọn họ lại phải cưới một cô con dâu về để cung phụng như tổ tông chứ?
Bà cụ càng suy nghĩ thì càng cảm thấy không ổn. Nếu cứ để cho con trai ở nhà như vậy, mỗi ngày bị cô con dâu kia châm ngòi thổi gió thì sớm hay muộn cũng sẽ biến thành loại thối tha, lỗ tai mềm, trong lòng chỉ có vợ mà không còn người mẹ ruột như bà ấy nữa!
Vì vậy, bà cụ họ Hình đã nhờ vả quan hệ thân quen để mấy người thường xuyên đi ra ngoài làm công sẽ dẫn con trai bà ấy đi cùng, ra ngoài kiếm việc làm.
Lúc bấy giờ, liều thuốc xoa dịu là cậu con trai nhà họ Hình đã rời đi nên trong nhà chỉ còn mẹ chồng và nàng dâu. Do đó, mỗi ngày bọn họ lại cãi nhau đến gà bay chó sủa, lúc nào cũng sẽ xảy ra tranh cãi.
Bước ngoặt của tình trạng này là vào một ngày nọ ở năm ngoái.
Bà cụ họ Hình lại vì một chút chuyện nhỏ bé như quả trứng gà mà tranh cãi ầm ĩ với con dâu. Khi đó, con dâu nhà họ Hình đã tức giận quá mức, khuôn mặt đỏ bừng vì cáu, trừng mắt nhìn mẹ chồng như muốn lao vào ăn luôn bà ấy vậy.
Hàng xóm vây quanh còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy cô con dâu nhà họ Hình đột nhiên cầm cái bình sứ trên bàn, đập mạnh vào sau cổ của mẹ chồng.
Sự việc đột ngột xảy ra khiến dân làng đang hóng chuyện vô cùng hoảng sợ, vội vàng xông lên ngăn cản cô ấy lại.
Bà cụ họ Hình được người dìu ngồi xuống đất thật ra cũng không bị thương nặng gì, chỉ là phần trán có hơi sưng, phồng lên một chút, ngay cả da cũng chưa bị rách.
Nhưng bà ấy lại không chịu đứng dậy, ngồi dưới đất vừa vỗ đùi vừa khóc lóc gào thét nói rằng nhà mình đã cưới phải một cô con dâu ngang ngược, thô bạo.
Mẹ chồng mới nói hai câu mà con dâu đã muốn giết chết bà ấy rồi!
Con dâu nhà họ Hình đang tức giận lại tiếp tục muốn xông lên thì đã bị mấy người phụ nữ trong thôn ấn xuống. Các hàng xóm đứng phía sau cũng nhận ra được tình trạng của cô ấy không được thích hợp lắm.
Cảm xúc của cô ấy có vẻ quá nóng nảy, trước đây chưa bao giờ thấy cô ấy nóng tính như vậy.
Vì vậy, các dân làng vừa cố gắng xoa dịu tâm trạng của con dâu nhà họ Hình, vừa dẫn người đến nơi ở của vị bà bà trong thôn. Bọn họ tưởng rằng cô ấy đã bị thứ đồ dơ bẩn nào đó quấn lên.
Vị bà bà kia vừa nhìn thấy người thì đã nói rằng bà ấy không chữa được loại bệnh này, phải đi đến bệnh viện lớn để khám.
Chờ đến lúc cậu con trai nhà họ Hình được nghỉ phép trở về thì mới nghe nói chuyện mẹ và vợ mình đã đánh nhau. Kết quả, mẹ già còn khiến cho vợ của anh ấy tức đến phát điên.
Hóa ra con dâu nhà họ Hình có tiền sử bệnh tâm thần bị di truyền trong gia đình.
Vụ việc mẹ của cô ấy trượt chân rơi xuống sông vào năm đó cũng đã được đào lại.
Người mẹ của cô ấy không phải bị trượt chân nên mới rơi xuống nước mà là đang ở bờ sông giặt quần áo thì đột nhiên phát bệnh, ở trên bờ khua tay múa chân một lúc rồi tự rơi xuống sông, chết đuối.
Cha của cô ấy bởi vì muốn con gái có thể lớn lên khỏe mạnh nên đã dẫn cô ấy chuyển đến một nơi ở mới.
Mặc dù cô ấy có bệnh di truyền trong gia tộc nhưng mấy năm nay vẫn chưa bao giờ phát bệnh lần nào. Do đó, cha của cô ấy cũng không ngờ được rằng con gái nhà mình cũng bị bệnh, vẫn luôn coi cô ấy như người bình thường.
Ai có thể ngờ được rằng, căn bệnh của cô ấy lại bị kích thích vào lúc cãi nhau với mẹ chồng như vậy.
Đây không phải là bị mẹ chồng ép đến mức phát điên hay sao!
Tuy nhiên, bà cụ họ Hình lại không nghĩ như vậy.
Bà ấy trách móc con dâu vì đã che giấu căn bệnh tâm thần của mình, nói rằng cô ấy đã lừa dối cả gia đình nhà bọn họ, lừa con trai bà ấy kết hôn.
Có một bộ phận dân làng trong thôn có thành kiến với loại bệnh này nên tất nhiên cũng sẽ không đứng về phía cô con dâu nhà họ Hình.
Tóm lại, sau khi cô ấy bị kích thích phát bệnh thì tình hình chiến sự trong nhà họ Hình lại càng thêm căng thẳng hơn.