Mãi đến trước khi cô con dâu nhà họ Hình cảm nhận được sự hít thở không thông dẫn đến ngạt thở mà chết thì bản thân cô ấy vẫn không thể hiểu nổi. Làm sao cô ấy chỉ thành thật ở nhà mà lại bỗng nhiên mang thai như vậy?
Cô ấy căm hận gia đình nhà chồng và chồng của mình đã không tin tưởng cô ấy, cũng cực kỳ thù oán dân làng trong thôn, những người không biết gì nhưng lại liên tục mắng cô ấy không biết xấu hổ.
Và thứ khiến cô ấy chán ghét nhất là nghiệt chủng đang ở trong bụng mà dù có làm thế nào cũng không phá bỏ được.
Bởi vì tự tử khi đang ôm nhiều hận thù như vậy nên cô ấy đã biến thành một con oán quỷ, đã hiểu được tất cả và biết rằng tình trạng thảm thương và kết cục tồi tệ của cô ấy là do chính tay chồng của cô ấy tạo nên.
Vì vậy, sự hận thù trong lòng cô ấy đã tăng lên gấp bội.
Cô ấy đánh đổi đời đời kiếp kiếp luân hồi của bản thân để báo thù. Cô ấy muốn cho nhà họ Hình, toàn bộ thôn Ngõa Thác và con quỷ Vương Lâm kia phải chịu báo ứng!
Dân làng nghẹn họng trân trối nghe Cố Chi Tang kể lại chân tướng sự việc xảy ra với cô con dâu nhà họ Hình.
Cô cười lạnh một tiếng: “Nếu chỉ đơn thuần là sự kết hợp giữa người và quỷ, cho dù có thể dưỡng dục ra một {quỷ thai} thì thứ kia sẽ không thể có thân xác.”
“Tuy nhiên, cậu con trai ngu xuẩn nhà họ Hình kia đã không biết rằng, khi anh ta bán vợ mình cho Vương Lâm, thế chấp khế ước hôn nhân của bản thân thì đối phương sẽ có thể bám vào và khống chế thân thể của anh ta.”
Sự việc cô con dâu nhà họ Hình mang bầu “quỷ thai” là một trường hợp cực kỳ đặc biệt.
“Quỷ thai” kia đồng thời có hai người cha.
Hồn phách là từ người cha là quỷ tạo thành, nhưng thân thể lại được cấu tạo từ gen của cậu con trai nhà họ Hình.
Hồn thể của “quỷ thai” ban đầu quả thật đã được hình thành từ hơn hai tháng trước.
Nhưng sau khi Vương Lâm mượn thân thể của cậu con trai nhà họ Hình để cùng chung chăn gối với cô ấy thì trong bụng của cô con dâu nhà họ Hình đã thật sự xuất hiện một hợp tử được thụ tinh thành công!
“Quỷ thai” không có thân xác đã chui vào hợp tử được thụ tinh thành công kia, giống như đoạt xá vậy, trở thành một em bé có cơ thể như người bình thường.
Nhưng sự khác biệt của nó với bào thai bình thường là tốc độ phát triển của nó thật sự quá nhanh.
Để cho tốc độ trưởng thành của thể xác bên ngoài có thể hòa hợp với hồn phách của nó nên “quỷ thai” này từ lúc chui vào hợp tử được thụ tinh thành công kia đã bắt đầu điên cuồng hấp thụ dưỡng chất và máu thịt của cô con dâu nhà họ Hình.
Quả bóng thịt càng ngày càng to lên kia thật ra đều là phần máu thịt của cô con dâu nhà họ Hình đã bị “quỷ thai” chiếm đoạt.
Mỗi ngày, cô ấy đều sống trong giày vò đau đớn, bụng luôn quặn đau đến mức không thể chịu đựng nổi, nhưng cho dù có làm cách nào thì cũng không thể lấy ra được thứ ma quỷ đang lớn dần trong bụng cô ấy.
Thật ra, nếu cô ấy không tự sát thì chỉ cần hai, ba tháng nữa, chờ đến khi quỷ vật trong bụng cô ấy đã hoàn toàn trưởng thành thì cô ấy cũng sẽ chết mà thôi.
Bởi vì vào thời điểm đó, máu thịt và sức sống của cô ấy đã bị đào rỗng rồi, chỉ còn một cái vỏ trống không mà thôi.
Sau khi kể xong thì Cố Chi Tang đã nhìn lướt qua dân làng đứng xung quanh vẫn một mực im lặng từ nãy đến giờ: “Bây giờ, mấy người còn cảm thấy những người đã chết kia là người vô tội sao?”
Mỗi một người đàn ông đã chết kia cho dù không trực tiếp ra tay với cô con dâu nhà họ Hình nhưng tất cả bọn họ đều là đồng lõa, góp phần thúc đẩy sự tử vong của cô ấy.
Hành động muốn lấy lại tiền của bọn họ không hề sai trái, nhưng không nên vì vậy mà chôn sống Vương Lâm.
Thậm chí, bọn họ càng ngày càng sai hơn khi không chịu đối mặt với sai lầm của chính mình, không có dũng khí gánh vác tội lỗi mà lại đồng ý với lời dụ dỗ sẽ bán vợ cho một con quỷ.
Cho nên, dưới góc nhìn của cô con dâu nhà họ Hình thì tất cả bọn họ đều là hung thủ!
Đặc biệt là cha ruột của “Trạng Tử”. Ông ta đã đồng ý tham gia việc rút thăm chọn vợ nhưng khi mình được chọn trúng thì lại giả vờ giả vịt, ra vẻ tình thâm nghĩa trọng, đẩy người khác xuống vực sâu không đáy.
Cô con dâu nhà họ Hình rất hận.
Sự oán hận của cô ấy lớn đến mức, cho dù bản thân không còn được tiến vào luân hồi thì cũng phải kéo theo những người đã hãm hại mình cùng xuống địa ngục!
Lạp Mộc há miệng ra rồi lại khép vào, không thể nói nên lời nào nữa.
Giờ phút này, tất cả lời giải thích và xin lỗi đều chỉ là dư thừa, không thể bù đắp nổi sự đau khổ mà người đã chết từng phải trải qua.
Khuôn mặt của ông ấy hiện lên vẻ suy sút, cười khổ nói:
“Là chúng tôi… đã hiểu lầm cô con dâu nhà họ Hình. Vào thời điểm kia, bản thân tôi cũng nói qua những lời như cô ấy không biết đúng mực, tôi… tôi cũng không biết nên xin lỗi như thế nào thì cô ấy mới tha thứ cho chúng tôi.”
Tuy nhiên, trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng, người cũng đã chết rồi, có giải thích nhiều hơn thì cũng không còn ý nghĩa gì nữa.