Giọng nói của Cố Chi Tang tiếp tục vang lên từ loa ngoài điện thoại của “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên”:
“Cô và người đàn ông kia là bạn học ở trường đại học. Từ lúc ở trường đại học thì hai người đã nảy sinh tình cảm với nhau, tính cả khoảng thời gian sau khi cô qua đời thì đến bây giờ đã được mười lăm, mười sáu năm rồi.”
“Trong giai đoạn đầu khi yêu đương thì tình cảm của hai người rất tốt đẹp. Điều kiện gia đình của cô khá bình thường nhưng người đàn ông kia lại là con của một gia đình có tiền, có thế. Anh ta đối xử với cô cũng khá săn sóc và chu đáo.”
“Tôi có thể nhìn thấy Mệnh Cách ban đầu của cô đã bị ảnh hưởng bởi anh ta và dần dần thay đổi quỹ đạo.”
Âm hồn bám vào người cô Cảnh khi còn sống là một người khá xinh đẹp, có nhiều đào hoa, số lượng người theo đuổi khá đông.
Sau khi lên đại học thì người chồng hiện tại của cô Cảnh đã triển khai theo đuổi cô ta một cách mãnh liệt.
Lúc hai người đã bắt đầu ở bên nhau thì vì bên nhà trai có tiền nên thường xuyên mua cho cô ta túi xách đắt tiền, dẫn cô ta đến nhà hàng sang trọng, mua các loại mỹ phẩm, trang sức và quần áo hàng hiệu.
Cô gái trẻ với quá khứ sống nghèo khó khi tiếp xúc với cuộc sống xa hoa, trụy lạc kia thì không thể tránh khỏi việc bị mê hoặc.
Tục ngữ có câu: “Từ tiết kiệm đến xa xỉ rất dễ dàng, nhưng từ giàu có về nghèo đói thì lại rất khó khăn.”
Trong bốn năm học đại học, cô ta đã được bạn trai dẫn đi chơi bời khắp nơi, hoang phí rất nhiều thời gian học hành, không chú tâm vào chuyên ngành của mình, cũng không thể thi được chứng chỉ gì.
Cô ta tự thấy bản thân đã mở rộng tầm mắt rất nhiều, có thể biết rõ tất cả các loại hàng hóa và nhãn hiệu xa xỉ. Tuy nhiên, đến thời điểm tốt nghiệp thì cô ta mới giật mình nhận ra, những thứ kia hoàn toàn không thể giúp cô ta tìm được công việc, khiến cô ta rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Mặc dù bạn trai của cô ta cũng là tên gà mờ trong học hành nhưng gia đình của anh ta lại có quan hệ, có thể giúp anh ta tiếp tục học lên nghiên cứu sinh hoặc là đi du học ở nước ngoài. Còn cô ta thì không còn con đường nào để đi cả.
Đúng lúc này, người trong nhà đã gọi điện thoại đến, bảo cô ta về nhà chuẩn bị thi công chức, làm một giáo viên hoặc trở thành nhân viên nhà nước ở quê nhà, sống một cuộc đời ổn định và bình thường.
Tuy nhiên, người con gái đã sống quen trong lụa là gấm vóc thì làm sao có thể cam tâm trở về quê nhà làm giáo viên tiểu học với mức lương tháng chỉ ba đến năm nghìn được?
Cuối cùng, cô ta đã lựa chọn ở lại thành phố cùng bạn trai, chặt đứt đường lui của mình và tiếp tục duy trì mối quan hệ này.
Khi bạn trai học lên nghiên cứu sinh thì cô ta đã thuê một ngôi nhà ở gần trường của anh ta. Mỗi ngày, chuyện duy nhất mà cô ta làm là chờ đợi anh ta trở về.
Bất cứ khi nào cô ta nhìn thấy những sinh viên đại học xinh đẹp, tràn đầy sức sống xuất hiện thì lại luôn có cảm giác nguy cơ mãnh liệt và cực kỳ hoảng loạn. Cô ta sợ rằng người bạn trai của mình sẽ thay lòng đổi dạ yêu người khác.
Về sau, cô ta đã nghĩ đến chuyện kết hôn, cho rằng sau khi kết hôn thì sẽ không cần phải lo lắng những chuyện kia nữa.
Tuy nhiên, người bạn trai lại nói với cô ta rằng gia đình của anh ta quản lý rất nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ không cho anh ta kết hôn khi việc học hành còn đang dang dở, sẽ không để chuyện tình cảm làm chậm trễ sự nghiệp của anh ta.
Trên thực tế, cha mẹ của người đàn ông này cũng sẽ không đồng ý cho anh ta kết hôn với một cô gái tỉnh lẻ và bản thân anh ta cũng không có bản lĩnh và sự tự tin để phản kháng lại gia đình vì cô ta.
Tình trạng này cứ kéo dài năm này qua năm khác, đến năm thứ bảy thì cô ta cũng nhận ra thái độ của bạn trai đối với mình đã càng ngày càng lạnh nhạt hơn.
Trong mấy năm qua, cô ta đã đi học rất nhiều khóa học dạy làm quý bà, học tập rất nhiều lễ nghi, gia đình của bạn trai cũng biết đến sự tồn tại của cô ta nhưng vẫn luôn không đồng ý cho hai người kết hôn.
Người phụ nữ này cuối cùng đã quyết tâm trói chặt bạn trai bằng một đứa con. Vì vậy, An An đã được sinh ra.
Kể từ sau khi đứa trẻ ra đời thì cô ta đã được đến nhà bạn trai thường xuyên hơn.
Cha mẹ của bạn trai rất yêu thương cháu nội của mình. Điều này khiến cho cô ta lại bắt đầu mơ mộng và tin rằng sẽ có một ngày được gả vào gia đình này.
Mãi đến tận lúc đứa trẻ được hơn bốn tuổi thì bọn họ vẫn không được cho phép đăng ký kết hôn. Cũng trong thời gian này, cô ta đã phát hiện ra bạn trai có tâm tư khác và lúc biết được gia đình bạn trai đang sắp xếp cho anh ta đi xem mắt để kết hôn thì cô ta đã hoàn toàn suy sụp.
Cô ta điên cuồng đập vỡ mọi đồ đạc trong nhà, phát điên gào thét:
“Từ khi học đại học đến giờ em vẫn luôn ở bên cạnh anh, những năm tháng tốt đẹp nhất cuộc đời đều dành cho anh cả rồi. Em còn hầu hạ cha mẹ anh và sinh cho anh một đứa con mà bây giờ anh lại nói với em rằng anh muốn kết hôn với người khác sao?”
“Vậy còn em thì sao?! Con trai của chúng ta sẽ là con ngoài giá thú suốt đời à?”