Cố Chi Tang đã thấy rõ tình hình trong thôn thì trong lòng không thể kiềm chế nổi sự tức giận và không vui của mình.
Còn nhân viên Linh Tổ đang trợn mắt, há hốc mồm nghe cô nói cũng không thốt nên lời một lúc lâu.
Không hiểu sao khi quay đầu lại nhìn về phía vùng đất trống trơn trước mặt thì nhân viên Linh Tổ lại có một cảm giác rét run sau lưng, dường như đang có vô số đôi mắt âm u đang nhìn chằm chằm vào mình vậy.
“Chỉ, chỉ đạo Cố, vậy bây giờ chúng ta…?”
Cố Chi Tang biết bạn nhân viên này đang sợ hãi điều gì nên nói luôn:
“Không cần phải hoảng sợ đâu, {Địa Phủ Đảo Ngược} có một kết giới thiên nhiên, là âm phủ tồn tại trên trần gian. Chúng ta không thể nhìn thấy những âm hồn bị đảo ngược đến trần gian và chúng nó cũng không thể nhìn thấy chúng ta ở bên ngoài.”
“Hơn nữa, chúng nó cũng không thể đi ra ngoài kết giới được, nếu không thì thế gian này sẽ hỗn loạn mất.”
Dù sao, bên trong kết giới toàn là âm khí, bên ngoài kết giới lại có ánh sáng mặt trời và dương khí nên âm hồn cũng không thể nào đi ra ngoài được.
Tình huống mà đội ngũ Càn Thanh Môn và tổ đội nhỏ của Linh Tổ gặp phải lại không giống như vậy.
Bọn họ đã chủ động hấp thụ âm sát khí xung quanh làm cho các âm hồn trong “Địa Phủ Đảo Ngược” phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Vậy mà sau đó lại đâm đầu đi vào trong kết giới thì quả thật như đang dâng đồ ăn đến tận miệng cho đám ác quỷ bên trong vậy.
Hành vi như vậy thì làm sao không khiến cho Cố Chi Tang cạn lời được đây?
Nhân viên Linh Tổ đã hiểu rõ lời giải thích của cô, biết được chuyện các âm hồn trong “Địa Phủ Đảo Ngược” không thể phá tan kết giới để làm hại trần gian thì cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy nhiên, ngay sau đó, người này dường như đã nhớ ra điều gì, lập tức lên tiếng dò hỏi:
“Chỉ đạo Cố, người của chúng ta đã đi vào trong đó gần ba ngày rồi, còn cả dân làng địa phương ở thôn Thiên Vân nữa…”
Cố Chi Tang mím môi nói: “Bây giờ, tôi cũng không biết tình huống cụ thể trong thôn là như thế nào. Tuy nhiên, điều kiện hình thành được {Địa Phủ Đảo Ngược} vốn dĩ cực kỳ hà khắc, trong thôn chắc chắn đã có hung vật sinh ra. Tôi phải đi vào trong đó thì mới có thể tìm hiểu ngọn nguồn được.”
“Nhưng không phải cô đã nói rằng không thể tùy tiện xâm nhập vào bên trong sao? Không phải sẽ chọc đến đám âm hồn trong đó à?”
Cố Chi Tang: “Đúng vậy, cho nên phải đợi đến thời điểm Âm Dương nghịch đảo thì mới có thể đi vào trong đó. Lúc ấy là thời điểm âm khí trong {Địa Phủ Đảo Ngược} yếu nhất, là thời gian âm hồn lang thang trong đó thưa thớt nhất.”
“Hãy nhanh chóng thông báo rõ ràng tình huống ở chỗ này cho những người khác trong tổ điều tra và dặn bọn họ triển khai thiết lập trận pháp phòng hộ xung quanh thôn này trước.”
“Tuy rằng có sự tồn tại của kết giới nhưng nơi này vẫn là điểm giao nhau giữa hai cõi Âm – Dương. Ngộ nhỡ trong thôn xảy ra chuyện gì đó khiến cho âm hồn trong đó mất khống chế và tràn ra bên ngoài thì sẽ không ổn.”
Sau khi nghe xong lời dặn dò của Cố Chi Tang thì nhân viên Linh Tổ cũng có một suy đoán mơ hồ trong lòng. Quả nhiên, ngay sau đó đã nghe thấy cô nói:
“Cũng sắp đến lúc Âm Dương nghịch đảo hôm nay rồi, cũng là thời điểm âm khí trong {Địa Phủ Đảo Ngược} loãng nhất. Tôi sẽ đi vào trong đó để tìm kiếm những người bị mất tích.”
Nhân viên Linh Tổ lập tức nói: “Chỉ đạo Cố, sao có thể để cho một mình cô đi vào trong đó được chứ? Chuyện này quá nguy hiểm!”
Cố Chi Tang nói: “Mỗi khi người sống bị đảo ngược xuống âm phủ thì dương khí trong cơ thể của bọn họ sẽ bị xói mòn dần, nếu kéo dài quá lâu thì tình huống sẽ vô cùng nguy hiểm.”
Đương nhiên cô cũng không có lòng tốt quan tâm đến sự sống chết của đám người Càn Thanh Môn.
Tuy nhiên những thành viên khác của Linh Tổ và đặc biệt là Yến Thừa bị tai bay vạ gió e rằng sẽ không thể chống đỡ được lâu hơn nữa trong thôn Thiên Vân tràn ngập âm khí kia.
Thấy nhân viên của Linh Tổ vẫn còn lo lắng thì Cố Chi Tang đã nói thẳng:
“Một mình tôi đi vào trong đó thì hiệu suất xử lý sẽ nhanh hơn, dẫn thêm người khác vào trái lại sẽ chỉ gây cản trở thêm mà thôi. Đến lúc đó, tôi không những phải dẫn những người ở bên trong ra ngoài mà còn phải phân tâm để bảo vệ những người đi cùng.”
“Huống hồ, nếu ngay cả tôi cũng không có biện pháp giải quyết tình hình bên trong kết giới và hung vật sinh ra trong thôn thì mọi người có đi theo cũng chẳng có cách nào đâu.”
Tuy rằng những lời mà cô vừa nói có chút kiêu ngạo nhưng tất cả đều là sự thật.
Vào đêm hôm đó, các thành viên trong tổ điều tra cũng lần đầu tiên được biết về chuyện có hàng nghìn, hàng vạn quỷ hồn bên trong thôn Thiên Vân nên đã bị dọa sợ đến mức toát mồ hôi lạnh toàn thân, tâm trạng cực kỳ căng thẳng.
Dưới sự chỉ đạo và sắp xếp của Cố Chi Tang, tầng tầng lớp lớp trận pháp phòng hộ đã được dựng lên và bọn họ cũng bố trí một trận pháp Sát Quỷ mạnh ở xung quanh đó.
Còn về phần Cố Chi Tang thì cũng đã bắt đầu chuẩn bị để đi vào trong thôn Thiên Vân, tìm kiếm người bị mất tích.