Cố Chi Tang nhìn quanh bốn phía trong căn nhà và phát hiện ra, vốn dĩ căn nhà này đã có cách trang trí khá kỳ lạ, kết hợp với tình cảnh trong thôn thì lại càng thêm quỷ dị.
Tấm thảm đỏ được trải trước cửa dùng để chào đón khách khứa hơi bốc lên mùi tanh của máu.
Những chữ “Hỉ” đỏ thẫm được dán trên vách tường và trên cửa đều bị dán ngược, không có cái nào dán đúng chiều cả.
Bầu không khí nồng đậm mùi máu tươi.
Trong thôn vẫn không xuất hiện một bóng người nào, hoàn toàn yên tĩnh, nhưng nhìn bằng mắt thường thì có thể thấy nhiều vết máu và tiền giấy bị giẫm đạp đầy đường.
Chứng kiến cảnh tượng này thì Cố Chi Tang đã hơi rũ mắt xuống, trong lòng cô cũng hiểu rõ, chỉ sợ những người sống trong thôn này đã lành ít dữ nhiều rồi.
Đúng lúc này, vành tai của cô hơi động đậy, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía phòng ngủ chính của căn nhà này.
Một lúc lâu sau, cô xách kiếm đi về phía đó, nhấc chân lên đá bay cánh cửa phòng đang đóng chặt.
Phòng khách tối tăm, dày đặc âm khí, chỉ có một ngọn đèn le lói ánh sáng màu vàng u ám ở trong phòng ngủ, xuyên qua khe cửa chiếu ra bên ngoài phòng khách.
Cố Chi Tang tiếp tục đi vào bên trong, cảm nhận được âm khí càng ngày càng nồng đậm hơn nên cũng dần siết chặt cây kiếm gỗ trong tay.
Sau khi lại đá mạnh thêm một cái vào cánh cửa phòng ngủ, lúc nhìn thấy khung cảnh trong phòng thì tầm mắt của cô hơi khựng lại.
Trên chiếc giường được kê ở góc trong cùng, có một bóng người đang mặc trang phục kết hôn, đội khăn voan màu đỏ trên đầu…
Sở dĩ khi vừa bước chân vào thôn Thiên Vân, trong tình huống không có bất cứ chỉ dẫn nào mà Cố Chi Tang có thể đi thẳng đến căn nhà này là bởi vì dưới góc nhìn đã mở ra linh giác của cô, căn nhà này là nơi tụ tập âm khí thịnh vượng nhất trong thôn.
Nếu như thôn Thiên Vân là “Địa Phủ Đảo Ngược” thì căn nhà này chính là vị trí Huyệt Nhãn – nơi giao nhau giữa hai cõi Âm – Dương. Nơi này đang bị một luồng khói đen bao phủ, là nơi có âm sát khí nồng đậm nhất trong thôn.
Nhìn từ xa, từng trận gió âm khí đang rít gào quấn quanh căn nhà này, nhìn như một cái kén bị âm sát khí bao bọc kín mít.
Và sự thật cũng đúng như vậy, Cố Chi Tang càng đi đến gần nơi này thì Lệ Quỷ ẩn giấu trong âm khí xung quanh cũng càng nhiều hơn.
Cuối cùng, nơi cuồn cuộn khuếch tán âm sát khí ra bên ngoài chính là từ phòng ngủ chính trong nhà.
Sau khi đẩy ra cánh cửa của phòng ngủ chính, Cố Chi Tang đã chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến ác liệt với ác quỷ ở bên trong.
Lúc cửa phòng bị đá văng ra kêu “rầm” một tiếng, đập mạnh vào vách tường loang lổ rêu xanh trong phòng thì ánh nến màu vàng le lói bên trong đã bùng lên, chiếu sáng toàn bộ khu vực tràn ngập âm khí trong phòng.
Phòng ngủ chính này được bố trí khá quỷ dị.
Trên vách tường và cửa sổ của căn phòng đều được dán đầy chữ “Hỉ” ngược, bày một loạt cây nến đỏ có chất lượng kém.
Trên chiếc giường kê ở góc trong cùng căn phòng có một bóng người đang ngồi ngay ngắn, mặc áo cưới màu đỏ.
Vào khoảnh khắc nhìn thấy bóng người mặc trang phục kết hôn màu đỏ kia, Cố Chi Tang đã siết chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay theo bản năng, nâng cao cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chiến đấu để diệt trừ quỷ hồn.
Cô tinh mắt liếc nhìn thấy trên trang phục kết hôn kia có in hoa văn tượng trưng cho lễ Minh Hôn, trên đó còn có vết máu đã khô cạn, bốc mùi hôi thối.
Trên chiếc giường mà bóng người kia đang ngồi, lớp lót giường là những tấm vật liệu mỏng thường được dùng để lót quan tài, “tấm màn” bên trên giường treo đầy giấy lụa màu đỏ rực.
Chỉ nhìn từ xa thì rất khó có thể tìm thấy manh mối gì. Nhưng khi đi đến gần hơn và không còn thủ thuật che mắt thì cô phát hiện ra, những gì trang trí giường cưới và đồ nội thất trong phòng này không phải là đồ vật chân chính mà chỉ là đồ mô phỏng làm từ giấy mà thôi.
Điều quan trọng nhất là, “cô dâu” mặc áo cưới màu đỏ có sát khí ngút trời này đúng là nguồn gốc hình thành những trận gió cuồn cuộn âm khí thu hút sự chú ý của Cố Chi Tang đến căn nhà này.
Lần gần đây nhất mà Cố Chi Tang cảm nhận được sát khí cường đại như vậy trên người quỷ vật là vào khoảng tám trăm năm trước, khi cô treo cổ một con Lệ Quỷ cấp bậc Quỷ Vương đang chạy trốn khỏi Địa Ngục Hàn Băng.
“Cô dâu” mặc áo cưới màu đỏ tràn ngập sát khí toàn thân, cộng thêm cảnh tượng quỷ dị của căn phòng kê giường cưới và đầy nến đỏ này khiến cho cô chỉ nhìn thoáng qua cũng đã coi bóng người này là hung vật quấy phá trong thôn Thiên Vân.
Tuy nhiên, sau khi cô đề cao cảnh giác trong vài giây thì “quỷ vật” mặc áo cưới màu đỏ ngồi trên giường vẫn lẳng lặng không có phản ứng gì, cũng không xông lên giải quyết vị khách không mời mà đến là cô.
Cố Chi Tang nhíu mày lại, cảm thấy có chút kỳ lạ.
Dường như cô cũng không cảm nhận được quá nhiều oán niệm ở trong căn phòng này.