Cho dù cô không lấy điện thoại ra để nhìn thời gian nhưng khi cảm nhận được không khí xung quanh nhanh chóng lạnh lẽo đến bất thường và bầu không khí khiến người ta phải nổi da gà như này thì cũng đã có thể khẳng định, bây giờ đã qua 12 giờ đêm rồi.
Đã bước sang một ngày mới.
Và cũng là ngày thứ bảy sau khi con quỷ nữ kia chết.
Hiển nhiên, nó không muốn từ bỏ Yến Thừa, cũng không muốn tha cho Cố Chi Tang. Vừa mới bước sang ngày thứ bảy là nó lập tức xông đến, ý đồ vây hãm cả hai người.
Bởi vì âm khí ở bốn phía quá dày nặng nên nhiệt độ không khí đã bị đột ngột giảm xuống, gió lạnh thổi qua làn da trên khuôn mặt của Yến Thừa khiến cho anh có một cảm giác gai gai rét.
Có lẽ do thể chất của anh vốn dĩ đã dễ thu hút âm sát khí, cộng thêm âm khí nồng đậm đến mức cực hạn như này đã khiến cho năm giác quan của Yến Thừa bị ảnh hưởng tương đối mạnh mẽ.
Rõ ràng anh không nhìn thấy bất cứ thứ gì xung quanh nhưng lại nghe được một tiếng kèn Xô-na vang lên mơ hồ từ phía xa, tựa như còn ở rất xa nhưng cũng ngay gần sát bên tai.
“Tang Tang, cô có nghe thấy…”
“Nghe thấy.” Giọng nói của Cố Chi Tang rét lạnh: “Một lúc nữa, anh đừng đứng cách tôi quá xa, phải ở gần tôi trong phạm vi ba bước chân. Nếu tình hình thật sự không ổn thì hãy túm lấy tay áo của tôi.”
Cô hơi nhếch đôi mắt phượng lên rồi nhìn chăm chú về một phương hướng. Yến Thừa cũng vô thức nhìn theo.
Trong tầm mắt của bọn họ, vốn dĩ con đường chính của thôn đang trống rỗng lại không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng trắng mờ ảo.
Đầu tiên, bóng trắng này chỉ nho nhỏ từ xa. Khi bóng trắng này dần dần lại gần hai người thì Yến Thừa mới nhận ra thứ kia không phải là “bóng người” mà dường như là mảnh vải trắng.
Vào ban đêm, trên con đường rộng thênh thang đột nhiên xuất hiện một tấm vải trắng đến chói mắt, bị gió thổi tung bay. Cảnh tượng thê lương đến mức khiến người ta không rét mà run, cộng thêm tiếng kèn Xô-na đang càng ngày càng gần.
Đó là một đội ngũ có ước chừng khoảng mười âm hồn.
Bước chân của đội ngũ đó rất nhẹ nhàng, lướt như bay, đi từ phía xa, đang tiến lại gần về chỗ anh và Cố Chi Tang.
Điều đáng sợ và kỳ lạ nhất là, mỗi một âm hồn đều khoác áo liệm trắng, trên mặt bôi trét trắng bệch, hai vết máu đỏ đã khô cứng được quệt trên hai bên má, mặt khóc nhưng miệng cười.
Bốn quỷ hồn đi đầu tiên lướt nhẹ như gió, trên đầu vai khiêng bốn tấm gỗ dài.
Trên mỗi tấm gỗ dài có một cái quan tài màu đen.
Cố Chi Tang: “Thủy Quỷ Nâng Quan.”
Ngay khi cô vừa dứt lời thì một tiếng nhạc kèn khua chiêng gõ trống cắt ngang đêm khuya yên tĩnh, vang lên từ một đầu khác.
Yến Thừa bị tiếng nhạc kèn này chấn động đến mức hơi run rẩy, khi quay đầu nhìn về đằng sau thì con ngươi trong mắt anh đã co rụt lại.
Ở một đầu khác của con đường, không biết từ khi nào đã xuất hiện một bóng dáng màu đỏ.
Một số lượng âm hồn ít hơn bên kia đang mặc trang phục rước dâu màu đỏ, khiêng một chiếc kiệu sơn màu đỏ rực, khua chiêng gõ trống ầm ĩ và cũng đi về phía hai người bọn họ.
Hai đoàn âm hồn này đột nhiên xuất hiện giữa ban đêm yên tĩnh, xuất phát từ hai phía khác nhau, cùng đi về một hướng, kẹp Cố Chi Tang và Yến Thừa ở giữa hai bên.
“Năm Quỷ Đón Dâu.”
Giọng nói của Cố Chi Tang lạnh như băng, nhấc cây kiếm trong tay lên:
“Hồng Bạch Đâm Sát.”
Cái gọi là “Hồng Bạch Đâm Sát” là một loại cấm thuật Mao Sơn.
Những người có thể thi triển thuật pháp này có thể là người hoặc là quỷ, tuy nhiên đạo hạnh và năng lực của bọn họ đều không phải là dạng tầm thường.
Trong đó, “Bạch Sát” là chỉ đội ngũ Thủy Quỷ đưa tang.
Hầu hết những Thủy Quỷ bị chết đuối dưới nước vẫn chưa được gọi là “Sát”.
Chỉ có những Thủy Quỷ có đạo hạnh cao thâm mới được tham gia vào đội ngũ đưa tang và được gọi là “Bạch Sát”.
Nói chung, những con Thủy Quỷ có năng lực cường đại đa phần đều ở gần hai con sông lớn Hoàng Hà và Trường Giang, đặc biệt nếu đó là nơi nó đã chết đuối khi còn sống thì sẽ càng mạnh hơn.
Một khi đã hình thành đội ngũ “Bạch Sát” thì những con Thủy Quỷ này sẽ có được năng lực tụ nước hóa khí, di chuyển đến bất cứ chỗ nào cũng sẽ khiến trời đổ mưa phùn. Khi lên đất liền thì năng lực của chúng nó vẫn có thể duy trì được như lúc ở dưới nước, không bị suy giảm.
Cũng có Thủy Quỷ thậm chí có thể luyện hóa được quỷ khí. Hình thái bên ngoài của quỷ khí sẽ được thể hiện ở áo tơi và nón lá khoác ngoài như đồ vật tránh mưa.
“Bạch Sát” Thủy Quỷ có thể dự trữ quỷ khí ở trong hồ nước và có thể dùng quỷ khí để di chuyển trên đất liền.