Các nhân viên khác của Linh Tổ đã túc trực ở bên ngoài thôn Thiên Vân từ nửa đêm đến tân rạng sáng nên giờ cũng cảm thấy vừa căng thẳng, vừa có hơi mệt mỏi. Tuy nhiên, bọn họ vẫn không dám buông lỏng cảnh giác.
Vào khoảng lúc ba giờ sáng, mặt đất dưới chân bọn họ đột nhiên rung chuyển, âm khí bao phủ xung quanh thôn Thiên Vân cũng chậm rãi tan biến và ngôi làng bị biến mất đã từ từ hiện ra trước mặt bọn họ.
Không bao lâu sau, có một số Lệ Quỷ đã lướt nhanh ra bên ngoài thôn.
Còn chưa đợi chúng nó kịp bay ra bên ngoài cổng thôn thì trận pháp Sát Quỷ mà Cố Chi Tang đã thiết lập trước đó đã lập tức khởi động và nghiền nát hồn phách của chúng nó.
Một giờ sau, có một đám người dìu dắt nhau, sắc mặt cực kỳ khó coi đi ra bên ngoài. Tất cả đều là huyền sư của Càn Thanh Môn.
Điều kỳ dị nhất là, phần bụng của ai nấy trong bọn họ đều phình to.
Trong số đó, phó chưởng môn Càn Thanh Môn cả vú lấp miệng em lúc vào thôn thì bây giờ lại có bộ dạng tiều tụy, khuôn mặt chết lặng, quả thật thay đổi một trời một vực so với lúc trước.
Các nhân viên Linh Tổ đều có chút sốt ruột, chần chừ mãi mới đến gần hỏi bọn họ vì sao Cố Chi Tang và những nhân viên Linh Tổ khác vẫn chưa ra ngoài.
Vừa hỏi xong thì bọn họ thấy sắc mặt của đám người Càn Thanh Môn càng khó coi hơn. Một lúc sau, một người trong đám người đó mới tức giận nói:
“Yên tâm đi, mấy người kia cực kỳ tốt!”
Rồi sau đó, không ai chịu… nói thêm một câu nào nữa, im ắng rời khỏi thôn Thiên Vân.
Bọn họ lại ngồi đợi thêm một giờ nữa, đến lúc trời sắp sáng rồi mà trong thôn vẫn không có một tiếng động nào.
Trong lúc các nhân viên Linh Tổ lo lắng ngóng đợi, còn chuẩn bị tinh thần sẽ xông vào thôn Thiên Vân để điều tra thì mặt đất dưới chân bọn họ lại xảy ra rung chuyển!
Lúc này, chấn động mạnh hơn nhiều so với hai giờ trước khi âm khí tan dần xung quanh thôn Thiên Vân, độ rung chuyển mạnh như động đất vậy, khiến cho người ta không thể đứng vững được.
Đúng lúc này, phía chân trời cũng trùng hợp chiếu rọi tia sáng đầu tiên trong ngày, bình minh dâng lên ở phía Đông.
Các nhân viên Linh Tổ xông vào trong thôn Thiên Vân khi chấn động xảy ra đã nương theo ánh sáng mặt trời đang chiếu rọi và nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng bên trong thôn.
Bọn họ bị tình hình trước mắt làm cho cứng đờ cả người, mất hết khả năng ngôn ngữ, da đầu tê dại.
Trên mặt đất trống trải trong thôn có một khe nứt sâu hoắm, kéo dài dọc theo con đường làng.
Chiều sâu khoảng nửa mét, chiều rộng mặt kẽ hở cũng khoảng hai mươi, ba mươi centimet, như là vết nứt được tạo ra sau một cơn động đất vậy.
Một đoạn xương trắng lộ ra từ thi thể có độ phân hủy cao, đã bị âm khí ăn mòn gần hết da thịt. Từ trong kẽ nứt kia, có hàng trăm thi thể hoặc nằm ngửa hoặc nghiêng sang một bên đang chen chúc tràn ra, khiến thôn Thiên Vân tĩnh lặng giờ đây như một địa ngục chốn trần gian vậy.
“Này… Điều này rốt cuộc…?!”
“Là chỉ đạo Cố! Bọn họ đều trở lại rồi!!”
Một nhân viên Linh Tổ đang cố gắng dời tầm mắt ra khỏi cái hố sâu tràn ngập thi thể kia thì đột nhiên tinh mắt nhìn thấy đoàn người Cố Chi Tang đang đi ngược chiều ánh nắng về phía bọn họ. Người này lập tức hét to nghênh đón.
Hóa ra, Cố Chi Tang đã thừa dịp mặt trời mới mọc lên từ phía Đông, có mây tía rọi sáng mang theo Chí Dương Khí để khởi động trận pháp nghịch đảo Âm – Dương. Cô còn sai chúng quỷ ở dưới địa phủ khiêng thi thể của dân làng thôn Thiên Vân lên trên trần gian.
Trăm quỷ khiêng thi thể lên trên nên mới khiến cho mặt đất bị rung chuyển ầm ầm như vậy, tạo ra tiếng động khá lớn.
Sau khi hai bên tập hợp, qua lời kể của những thành viên tổ đội nhỏ thì những thành viên Linh Tổ canh giữ tại thành phố Phong mới biết được chuyến đi vào thôn Thiên Vân lần này rốt cuộc nguy hiểm đến mức nào.
Cũng hiểu rõ vì sao những huyền sư của Càn Thanh Môn khi nhìn thấy bọn họ thì sắc mặt lại khó coi như vậy.
Đồng thời, bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ sảng khoái với chuyện Càn Thanh Môn phải ngậm bồ hòn làm ngọt như vậy. Mặt khác, tất cả đều cảm thấy đau buồn vì cái chết của đồng đội và thấy xót thương cho một loạt hài cốt của dân làng đang chất đống trước mặt.
“Nhiều dân làng bị giết hại như vậy… Tôi thật sự không biết nên nói gì với dân chúng bây giờ.”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, trước tiên hãy thông báo cho tổng bộ và bên cảnh sát đã. Chúng ta phải thu xếp nhanh chóng cho những bộ hài cốt này, bằng không có nhiều thi thể tử vong bất thường ở cùng một chỗ như vậy thì rất dễ phát sinh ra chuyện gì đó.”
Chẳng bao lâu sau, phía bên ngoài thôn Thiên Vân yên tĩnh đã tụ tập đầy xe cảnh sát và người của bên chính phủ.
Các thành viên thuộc tổ đội nhỏ của Linh Tổ và Yến Thừa đã gần ba ngày chưa được ăn uống, hơn nữa, những thành viên Linh Tổ còn bị thiết hụt tinh khí nên thân thể của bọn họ đều cực kỳ suy yếu.