Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 814 - Chương 814: Lập Trình Đạo Pháp (2)

Unknown Chương 814: Lập Trình Đạo Pháp (2)

Lúc mới nghe về lập trình đạo pháp thì Cố Chi Tang chỉ cảm thấy mới lạ xen lẫn một chút hoang đường.

Nhưng sau khi cẩn thận ngẫm nghĩ thêm thì việc này cũng khá khả thi về mặt lý thuyết.

Lực lượng của đạo pháp thuộc loại chính khí thuần Dương, nghiệt lực của tà ma thuộc loại tà khí thuần Âm. Cả hai thứ này đều thuộc về lĩnh vực huyền học, người bình thường sẽ không thể nhìn thấy, cũng không chạm vào được.

Nếu “sương đen” có thể thông qua mạng internet để khuếch tán sức mạnh tà ác và các cảm xúc tiêu cực, từ đó có thể kiểm soát được lòng người; thì âm hồn cũng sẽ lưu lại nhiều dấu vết trong không gian mạng.

Tương tự tà khí thuần Âm, chính khí thuần Dương cũng có thể mượn đường truyền mạng như một công cụ để khuếch tán.

Yến Thừa nhìn vẻ mặt hơi giật mình của cô thì lại nghĩ rằng Cố Chi Tang không tin mình: “Cô chờ tôi một chút, bây giờ chúng ta có thể làm một thí nghiệm thực tế ngay.”

Anh bảo Cố Chi Tang hãy tùy tiện liệt kê bất cứ trận pháp hoặc chú thuật nào đó rồi ngồi xuống bàn làm việc ở phòng khách, tiếp tục nói:

“Tôi sẽ làm một mẫu thử đơn giản trước, nếu có thể thuận lợi khởi động trơn tru trên các thiết bị điện tử ở đây thì có nghĩa rằng lực lượng của huyền học thật sự có thể thi triển bằng các phương thức khoa học kỹ thuật…”

Anh vừa dứt lời thì bàn tay thon dài cùng các khớp xương mảnh khảnh đã lập tức lướt nhanh trên bàn phím, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Khi Yến Thừa làm việc thì anh sẽ đeo một chiếc kính mắt viền mỏng, là loại mắt kính thông thường.

Cũng không phải là do mắt của anh bị cận thị hay có vấn đề gì khác mà là khi ngồi trước máy tính quanh năm, trong một thời gian dài thì sẽ khó tránh khỏi việc thường xuyên có cảm giác mỏi mắt.

Mắt kính với số độ nhỏ có thể giúp tầm nhìn của anh rõ ràng hơn, nâng cao độ tập trung và đồng thời, mắt kính được chế tạo với nguyên liệu đặc biệt sẽ giúp anh bảo vệ mắt khỏi ánh sáng xanh của màn hình điện tử.

Lúc này, Yến Thừa đang mặc một bộ quần áo ở nhà, khí chất lạnh lùng vốn có đã bị mái tóc mềm mại rũ xuống và cặp kính mắt trên sống mũi hòa tan vài phần, tăng thêm một chút ôn hòa và nghiêm túc khó có thể diễn tả thành lời.

Cố Chi Tang vẫn luôn biết khuôn mặt của Yến Thừa rất đẹp.

Nhưng vào khoảnh khắc này, khi nhìn vào khuôn mặt của anh thì dưới đáy lòng của cô đã sinh ra một cảm giác quen thuộc khó hiểu, vô cùng mãnh liệt, khiến cho cô phải nhướng mày.

“Anh cũng biết làm sao?”

Yến Thừa không chú ý đến sự đánh giá của người đứng bên cạnh, đầu ngón tay vẫn không ngừng lướt trên bàn phím:

“Trước kia tôi đã từng học qua, không thể so sánh được với đội ngũ kỹ thuật chuyên nghiệp nhưng loại mẫu thử nhỏ này cũng không khó làm, tôi có thể thử xem…”

“Được rồi.”

Anh dừng động tác tay lại, ngước mắt lên, nhìn thoáng qua Cố Chi Tang: “Chúng ta thử chạy chương trình xem nhé?”

Cố Chi Tang gật đầu, ghé sát vào nhìn.

Bởi vì đạo hạnh của cô cũng tăng trưởng nên hồn phách cấp bậc “Địa Tiên” đã nâng cao mức độ thích hợp với thân thể này, độ dung hợp cũng càng ngày càng cao hơn.

So với một năm trước thì ở đủ loại khía cạnh, đặc biệt là khí chất của cô đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Lúc cô hơi cúi người xuống, mái tóc dài, đen mượt như sa tanh đã nhẹ nhàng rủ xuống đầu vai của Yến Thừa.

Sự đụng chạm nhẹ nhàng như lông hồng này đã khiến cho người thanh niên ngồi trên ghế cảm nhận được, sống lưng của anh trở nên cứng đờ.

Mùi hương tự nhiên và cực kỳ dễ chịu từ trên người của Cố Chi Tang thoảng qua trước mũi của Yến Thừa. Anh không thể tưởng tượng được nên dùng từ ngữ gì để hình dung loại hương thơm này.

Mùi hương như cây trà, nhưng lại không có vị đắng.

Anh dồn hết sức lực để dời sự chú ý của mình từ trên đầu vai sang chỗ khác nhưng hai tai vẫn không thể kiểm soát nổi mà nóng bừng lên, như được phủ một tầng màu đỏ ửng.

Yến Thừa đẩy gọng kính xuống, che giấu tâm tư dao động trong đáy mắt, ấn vào nút khởi động chương trình vừa tạo.

Cố Chi Tang đã nói cho anh loại chú thuật bình thường nhất: Chú Trấn Tà.

Khi khởi động chương trình thì đồng thời cô cũng sử dụng máy tính của Yến Thừa để đăng nhập vào tài khoản của mình, gửi một tin nhắn lên nhóm chat có tên là “Nhóm trao đổi của các sứ giả địa phủ”:

[Cố Chi Tang: (icon mặt cười).]

Thành viên trong nhóm chat này cũng không nhiều lắm, đại khái có khoảng hơn hai mươi người, đều là các Âm Sai, sứ giả phụ trách từng khu vực trên trần gian.

Có lẽ bởi vì tính cách của các Âm Quan đều khá lạnh lùng và kiêu ngạo nên ngoại trừ vào lúc đầu, khi điện Diêm Vương hớn hở gom bọn họ lại và tạo một nhóm chat chung thì các Âm Quan còn lên tiếng trò chuyện đôi câu.

Về sau, nhóm chat này như biển chết vậy, không có bất kỳ động tĩnh gì nữa.

Ở một nơi xa xôi dưới Âm Tào Địa Phủ, thiết bị điện tử của Hắc Bạch Vô Thường và các Âm Sai ở khu vực khác cùng rung lên, tất cả mọi người đều nhìn thấy tin nhắn mới trong nhóm chat.

Chẳng bao lâu sau, trong nhóm đã náo nhiệt hơn hẳn:

[Phạm Vô Cứu: ?? Chính chủ?]

[Âm Sai số 1: Xin chào sứ giả Cố ~ tôi là quỷ hâm mộ trung thành của cô. Lúc trước bởi vì sợ làm phiền cô nên tôi không dám đường đột nhắn tin riêng.]

[Âm Sai số 2: Tôi đang đi câu hồn, sứ giả Cố có việc gì thì cứ phân phó đi.]

[…]


Bình Luận (0)
Comment