Sau khi “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” biết rõ mọi chuyện thì quả thật muốn giết chết tên trúc mã kia ngay lập tức.
Cô ấy đã nói rồi mà, vì sao bản thân đang yên đang lành lại không tỉnh táo như vậy, đồng ý lời mời của đối phương tận vài lần như thế. Hóa ra là do cô ấy đang bị gieo “Cổ Tình Nhân”!
Giọng nói của “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” tràn đầy oán hận:
“Tôi vốn dĩ còn nghĩ rằng đây là chuyện xui xẻo nhất mà tôi gặp phải, cũng là chuyện ghê tởm nhất rồi. Nhưng ai mà ngờ được rằng, sau khi mọi chuyện bị vạch trần, tên kia đã thẹn quá hóa giận, muốn hại chết tôi!”
“Nếu không phải cha mẹ tôi lo lắng cho tôi nên đã đi cầu một khối ngọc cổ hộ thân mang về và đồ vật đó đã giúp tôi chắn một lần tai họa khác thì chỉ sợ bây giờ tôi không còn ngồi ở đây để nói chuyện với mọi người nữa rồi!”
Theo lời cô ấy kể lại thì ngay sau hôm cô ấy vừa đeo khối ngọc cổ này, vào buổi tối hôm đó, vốn dĩ cô ấy đã đi ngủ rồi nhưng không ngờ được rằng lại bị bóng đè.
Con quỷ kia vô cùng đáng sợ, khiến cô ấy cảm thấy bản thân suýt chút nữa đã chết ngay lúc đó rồi.
Nếu không có khối ngọc cổ bảo vệ thì có khi cô ấy đã thật sự bị con quỷ kia xé tan nát.
May mắn thay, hôm đó cô ấy đang ở nhà nên cha mẹ của cô ấy đã nghe thấy tiếng động lạ và xông vào trong phòng, còn ở cùng với cô ấy nửa đêm về sau.
Vị đại sư kia cũng đến xem xét và nói rằng con ác quỷ đó vô cùng hung dữ, sẽ không tha cho cô ấy, trừ phi bọn họ phải diệt trừ được nó thì mới có thể hoàn toàn an toàn.
Bây giờ, “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” chỉ có thể tạm thời nghỉ học, sống nhờ ở trong một Đạo Quan thì mới cảm thấy an toàn hơn một chút.
Và cha mẹ của cô ấy thì đang tìm kiếm đại sư lợi hại hơn, cũng đang thương lượng với bên gia đình của tên trúc mã kia, muốn bọn họ khuyên bảo con trai nhà mình đừng làm bậy như vậy.
“Chỉ tiếc rằng loại vụ án không có chứng cứ thực tế như này thì dù nhà tôi có báo cảnh sát cũng vô ích mà thôi. Đại sư cho tôi bùa hộ mệnh đã nói rằng thứ kia vẫn chưa tan biến, cũng không rời đi, sợ là đã quấn chặt lấy tôi rồi!”
Cô gái nức nở nhưng giọng nói có phần kiên định:
“Hôm nay, tôi tham gia vào phòng livestream này là vì muốn thử xem có thể được đại sư Cố chọn trúng hay không. Bây giờ, vận may của tôi thật sự bùng nổ rồi. Không biết đại sư Cố có thể giúp tôi diệt trừ thứ đang quấy phá bên cạnh được không?”
“Nếu có cách nào để khiến cho tên đáng ghê tởm kia phải chịu trừng phạt, bị quả báo thì càng tốt!”
Nghe xong câu chuyên của “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” thì những khán giả trong phòng livestream cũng xôn xao hơn hẳn. Tất cả đều trách móc tên trúc mã kia đúng là loại người xấu xa.
[Tôi buồn nôn quá. Đây là loại người cặn bã gì vậy? Anh ta quấn lấy con gái nhà người ta bao năm như vậy thì cô ấy còn chưa đòi chi phí bồi thường tổn thất tinh thần đấy. Vậy mà lại còn dám đứng ra chỉ trích ngược lại con nhà người ta.
Nếu logic của anh ta là đúng thì chẳng nhẽ tôi thích một ngôi sao nổi tiếng mười năm thì đối phương cũng phải cưới tôi mới được hả?
Quả thật là một người vừa ngu ngốc, vừa độc ác, xấu xa. Có thể bắt anh ta được không vậy? Ai có thể tìm ra thân phận bên ngoài của người này là ai không?!]
[Bạn khán giả nữ này đúng là quá thảm. Gặp phải loại chuyện này đúng là quá ghê tởm!]
[Gieo cổ cầu duyên không được thì lại phát triển đến muốn giết chết người mình thích… Nhân cách của người này có khi đã bị vặn vẹo rồi đấy!]
Nghe xong lời kể của “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” và lời yêu cầu của cô ấy thì tầm mắt của Cố Chi Tang cũng rời khỏi bức ảnh trên tay, ngước mắt lên nói:
“Tôi có thể nhìn ra được những gì bạn nói là sự thật. Đúng là có người đã gieo {Cổ Tình Nhân} lên thân thể bạn, nhưng bản thân bạn cũng đang che giấu một ít chuyện gì đó, đúng không?”
“Tôi muốn hỏi một chút, mệnh Đào Hoa của bạn thật sự chỉ dây dưa với một người này thôi sao?”
“Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” ở đầu bên kia hơi khựng lại một lúc: “Tôi không biết đại sư Cố có ý gì.”
Cố Chi Tang cười khẽ một tiếng, nói từng câu từng chữ rõ ràng:
“Bạn khán giả này chưa bao giờ tiếp xúc với cổ, cũng không hề biết gì về những chú thuật liên quan thì vì sao khi phát hiện ra tình trạng không bình thường của bản thân lại lập tức nhận định mình bị người theo đuổi kia dùng thủ đoạn huyền học, gieo {Cổ Tình Nhân} vậy?”
“Hình như bạn rất quen thuộc loại cảm giác này, cũng như loại chú thuật kia.”
“Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” mím môi, bởi vì quá căng thẳng nên cô ấy cũng có chút hoảng hốt, trong đầu cấp tốc suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào.
Còn chưa đợi cô ấy lên tiếng ngụy biện thì Cố Chi Tang lại tiếp tục nói:
“Nếu nói rằng bạn đã từng sử dụng loại tà thuật này lên người khác, do đó cũng đã quen thuộc với quá trình và phản ứng của đối phương sau khi chú thuật có hiệu quả. Như vậy thì có lẽ mọi chuyện được giải thích hợp lý rồi.”
“Tôi nói có đúng không, bạn khán giả này?”