Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 86 - Chương 86: Núi Bà Bà (2)

Unknown Chương 86: Núi Bà Bà (2)

Các tỉnh phía Nam vốn dĩ có rất nhiều nơi có phong cảnh tuyệt đẹp, nhiều núi, nhiều sông. Nơi đây còn là vùng đất giáp với biên giới có rất nhiều bí mật và truyền thuyết được lan truyền.

Đặc biệt là núi Bà Bà, ngọn núi này đã được người dân địa phương tôn sùng là núi của Sơn Thần.

Nguồn gốc của “phù thủy” và “thầy tu” cũng được bắt nguồn từ nơi này.

Đây là một ngọn núi gần như không hề bị con người khai thác làm thương mại. Mấy năm gần đây, có không ít các nhà khoa học lớn đến từ các tỉnh khác, thậm chí là đến từ thủ đô đã đến núi Bà Bà để khảo sát địa chất, thu thập mẫu thực vật và quay chụp phim phóng sự, v.v…

Nghe nói còn có một ngôi mộ lớn trên ngọn núi này.

Trong mấy năm đầu tiên, dân làng trên núi còn có thể gặp một số kẻ trộm mộ muốn vào núi nên đã khách sáo muốn hỏi đường bọn họ. Nhưng mà, sau nhiều năm, cho đến bây giờ, vẫn chưa có ai tìm thấy ngôi mộ lớn trong truyền thuyết đó.

Theo sự phát triển vượt bậc của thời đại, các ngôi làng trên núi đã lục tục được kéo điện và mạng internet. Bọn họ có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài cùng với những điều mới lạ xung quanh.

Cậu bé đã từng nhìn thấy loại máy ảnh có ống kính đen như mực này ở trên tivi, nhưng chưa từng được nhìn thấy vật thật.

“Bây giờ, em đang được lên tivi sao?” Cậu bé tiến lên trước ống kính máy quay nhưng cũng không trực tiếp chạm tay vào.

“Cũng coi như là đang lên tivi, bây giờ đang có mấy trăm nghìn khán giả đang nhìn em đấy. Nào, chào hỏi mọi người một câu đi.” Người quay phim thấy vậy nên đã lôi điện thoại ra cho cậu bé xem.

Trên màn hình chính là phòng livestream của Cố Chi Tang, màn hình trong phòng là gương mặt tò mò của bé trai cùng với tràn đầy bình luận đang chạy ngang bên trên.

Những khán giả trong phòng livestream cũng đang gửi bình luận rầm rộ để chào hỏi cậu bé.

Đột nhiên nhìn thấy bản thân nên cậu bé đã bị hoảng sợ.

[Em trai này có ánh mắt rất sáng sủa đấy. Trẻ em vùng núi thật sự rất ngây thơ và đáng yêu!]

[Giống như một con động vật vậy, nhưng lại rất lễ phép và lịch sự, thật sự khiến người khác yêu thích mà.]

[Oa, phong cảnh của ngọn núi này thật là đẹp, không qua bộ lọc mà đã xinh đẹp như vậy thì chất lượng không khí ở đây chắc hẳn sẽ tốt lắm!]

Dưới ánh mắt liên tục ám chỉ của người quay phim, Cố Chi Tang đành bất đắc dĩ hỏi: “Tên của em là gì?”

Được tiên nữ xinh đẹp hỏi tên nên bé trai có chút rụt rè: “Tên em là Nhĩ Oa, sống ở thôn Đại Lương ở phía đầu Đông ngọn núi. Em xuống núi để đi đào măng cho bà ngoại.”

“Mọi chuyện ở các ngọn núi lân cận và ở trong thôn thì không có chuyện gì là em không biết. Mọi người muốn tìm ai, đi nơi nào thì em đều có thể giúp đỡ một chút!”

“Tên rất đáng yêu.” Cố Chi Tang hơi nhếch khóe môi một chút: “Vì em biết rõ ràng mọi chuyện nên chúng tôi muốn hỏi thăm một nơi…”

Được tiên nữ xinh đẹp khen nên Nhĩ Oa ngượng ngùng sờ đầu: “Chị cứ việc hỏi!”

“Thôn Bà Thức nằm ở hướng nào?”

Khi nghe được ba chữ kia, vốn dĩ khuôn mặt của Nhĩ Oa còn đang ngại ngùng thì lúc này đột nhiên biến sắc. Cậu bé trừng mắt nhìn ba người Cố Chi Tang rồi lùi về phía sau.

Sau khi lùi lại vài bước thì cậu bé nhanh chóng chạy lên trên núi, bước chân nhẹ nhàng như đang đi trên mặt đất bằng phẳng vậy.

Chỉ trong vòng vài giây, trên màn hình chỉ còn lại một bóng dáng mơ hồ không rõ ràng, gần như không nhìn thấy cậu bé nữa.

“Chuyện này…?”

Người quay phim và nhân viên công tác quay lại nhìn nhau, khán giả trong phòng livestream cũng không hiểu ra sao. Bọn họ không hiểu vì sao Nhĩ Oa lại phản ứng mạnh như thế.

Cố Chi Tang hơi nheo lại đôi mắt phượng: “Không sao, chúng ta cứ đi lên trên thôi.”

“Bóng râm âm u nhất của núi Bà Bà”, những lời này có rất nhiều cách để lý giải.

Có thể là phần bóng râm của ngọn núi khi có mặt trời chiếu vào, hoặc phần núi mà ánh sáng mặt trời không thể chiếu tới được thì cũng có thể được gọi là bóng râm.

Nhưng nếu xem xét từ huyệt vị của phong thủy để phân biệt Âm – Dương thì bọn họ cần phải đi lên một địa điểm tương đối cao để “quan sát khí”.

Khi bọn họ đi lên trên được một đoạn đường ngắn thì một tảng đá to bằng nắm tay đột nhiên lăn xuống từ phía trên sườn núi, lướt ngang qua người Cố Chi Tang.

Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía tảng đá rơi xuống thì thấy Nhĩ Oa có thân hình gầy gò đang đứng đằng sau một thân cây. Khuôn mặt đen nhẻm của cậu bé hiện lên cảm xúc rất phức tạp.

“Này, mấy người đừng đi đến chỗ đó!”

Cố Chi Tang: “Vì sao?”

“Nơi đó là nơi bị Sơn Thần Bà Bà vứt bỏ, những người ở bên trong thôn đó đều không được Sơn Thần che chở nữa. Mấy người đi đến đó thì cũng sẽ bị xui xẻo theo đấy!”


Bình Luận (0)
Comment