Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 93 - Chương 93: Hung Địa (1)

Unknown Chương 93: Hung Địa (1)

Ông ta nói thêm: “Nơi này chính là cửa Nhập Phong của Long Mạch núi Bà Bà, nhưng không phải là một địa thế tốt. Trong quanh năm suốt tháng, sự biến chuyển của khí trong núi đã khiến cho nơi này trở này Hung Địa.”

“Mọi người nhìn xem địa chất và khí hậu ở nơi đây đều đang trong trạng thái rất xấu. Chúng bị ảnh hưởng bởi chính địa thế Hung Địa đó!”

“Tôi đã quan sát một số dân làng trong thôn và đã phát hiện ra, sắc mặt của bọn họ trắng bệch và hơi tái mét, mặt nhược thể hư. Chắc hẳn cũng do khí độc từ Hung Địa xâm nhập vào cơ thể gây nên tổn hại về mặt sức khỏe. Cứ như thế mãi thì sẽ gây nên thiệt hại lớn đối với tuổi thọ của bọn họ.”

“Tôi khẳng định một chuyện, những dân làng ở đây đều sẽ không sống quá 60 tuổi. Chắc chắn bọn họ sẽ qua đời bởi vì các chứng bệnh lớn nhỏ ảnh hưởng đến sức khỏe!”

Khán giả: “?!!”

[Nói những lời như vậy trước mặt các dân làng có mặt ở đó thì có thật sự ổn không?? Tôi có hơi sợ hãi đấy!]

Tuy nhiên, bà bà và một số dân làng khác chỉ tối sầm mặt mày, bọn họ cũng không phủ nhận lời nói của Tuân Dĩ Khuynh.

Trưởng thôn bà bà nói với giọng điệu lạnh nhạt: “Tuổi thọ của dân làng trong thôn chúng tôi quả thật không dài. Đa số trẻ em đã có chút bệnh tật từ nhỏ, chỉ hơn bốn mươi tuổi đã qua đời. Những người có thể sống đến 60 tuổi đều đã được xem như sống lâu.”

Dường như để chứng minh cho những gì bà ta vừa nói, một người phụ nữ đứng bên cạnh bà ta ho mạnh hai tiếng, và từ trong miệng cô ta đã chảy một ít máu ra bên ngoài môi.

Lúc này, mọi người ở đó và các khán giả theo dõi livestream mới đột nhiên nhớ đến cảnh tượng bọn họ đã chứng kiến dọc đường vào thôn.

Trong ngôi làng này thật sự đều chỉ có thanh niên hoặc là người trung niên, cũng xuất hiện thêm một ít trẻ em, nhưng ngoại trừ trưởng thôn bà bà thì đúng là không có một người già có đầu tóc hoa râm nào cả!

Cũng do bầu không khí trầm lặng trong thôn khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn không chú ý đến vấn đề này.

Trưởng thôn bà bà lại nói thêm: “Nhưng có một chuyện mà anh đã nói sai rồi. Chỗ chúng tôi không phải là Hung Địa gì cả!”

“Không phải mấy người nói rằng những người đến quay chương trình này đều là huyền sư hay sao? Thôn của chúng tôi chưa bao giờ hoan nghênh người bên ngoài đi vào. Sở dĩ có thể cho mấy người đi vào trong thôn là do muốn mời mấy người tìm một cách nào đó để giải quyết căn bệnh này cho cả thôn.”

Lúc này, Tuân Dĩ Khuynh mới cao giọng nói: “Chính là do vấn đề về địa thế. Bà vốn dĩ cũng là một người trong Huyền Môn, chẳng lẽ không cảm giác được không khí ẩm thấp quanh quẩn ở nơi đây sao!”

“Dưới góc độ suy nghĩ đến sức khỏe và tuổi thọ của mọi người trong dòng tộc ở ngôi làng này, tôi đề nghị mọi người phải nhanh chóng chuyển khỏi nơi này. Chỗ này không thể ở lâu dài được đâu.”

“Bậy bạ! Sao một thằng nhóc như anh lại dám hãm hại dòng tộc chúng tôi rời khỏi đất tổ chứ?”

Bà cụ hung hăng đập gậy xuống đất, giọng nói tàn nhẫn: “Tôi thông cảm cho việc anh chỉ là một người trẻ tuổi không hiểu chuyện, không so đo với anh nữa.”

Thấy Tuân Dĩ Khuynh còn muốn tranh cãi thì người dẫn chương trình Đại Lưu vội vàng mở miệng ngắt lời:

“Chúng ta còn có các thí sinh khác nữa, bọn họ hẳn là cũng có một số phát hiện khác!”

Bạch Từ nhẹ giọng nói: “Nhím Tiên nói cho tôi biết, trong thôn này thường xuyên tổ chức tang lễ. Nó nhìn thấy trong phòng này có hai người cũng vừa mới làm tang lễ trong nhà, lần lượt là vị đứng đầu tiên và vị đứng thứ ba ở bên trái.”

“Hơn nữa, đôi khi trong thôn có một số ngôi mộ không chôn cất thi cốt mà chỉ là mộ chôn quần áo và di vật. Tôi có thể chỉ ra những nhà nào làm tang lễ như vậy. Nhưng mà tôi chỉ nói được những gì mà Nhím Tiên nhìn thấy, còn lại thì tôi không biết nhiều chuyện hơn.”

Bà cụ có chút ngạc nhiên nhìn thiếu niên đứng trước mặt, tầm mắt dừng lại trên con nhím mà anh ấy đang bế trong lòng bàn tay rồi mới nói:

“Thằng nhóc này thật sự có {Tiên} duyên. Chàng trai này nói không sai, Quyên Tử, mấy người tự mình nói đi.”

Hai dân làng đứng ở bên trái bà ta được Bạch Từ chỉ ra, cũng lộ ra một sự ngạc nhiên và một chút đau khổ trên mặt.

Người phụ nữ trẻ tuổi xác nhận chuyện Bạch Từ vừa nói là chính xác: “Mẹ tôi vừa mới qua đời tuần trước, trong nhà vừa mới tổ chức tang lễ cho bà ấy.”

Một thanh niên khác nói với giọng khàn khàn: “Vợ của tôi hôm trước khó sinh… nên đã bị rong huyết. Cô ấy vừa được chôn cất không lâu. Đúng là có một số gia đình trong thôn bởi vì một ít nguyên nhân nên đã lập mộ chỉ chôn quần áo và di vật.”

[Đúng kìa, thật sự đúng kìa. Đây chắc hẳn là do {Bạch Tiên} sống ở vùng lân cận thôn này tận mắt nhìn thấy, đúng không?]

[Vị Xuất Mã Tiên này thật sự quá linh rồi. Giống như vị bà bà kia đã nói, ở phương Đông chúng ta xuất hiện một vị Xuất Mã Tiên có khả năng như thế này là rất hiếm có. Anh ta thật sự rất có {Tiên} duyên với động vật!]


Bình Luận (0)
Comment