Tiểu Cao còn không có đủ thời gian để né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn gương mặt dữ tợn của quỷ thai càng ngày càng phóng to hơn, hàm răng sắc nhọn của nó cũng tiến lại gần cô ấy trong gang tấc.
Mùi hôi thối của thi thể được phun ra nồng nặc từ cổ họng của nó, càng đến gần thì hơi thở thối rữa này cũng phả hết lên mặt cô ấy.
Ngay sau đó, hàm răng sắc nhọn của quỷ thai dường như sắp xé rách phần đầu và cả chiếc cổ còn ấm áp nhưng cực kỳ yếu ớt kia.
Tiểu Cao nhỏ giọng rên rỉ, nhắm chặt hai mắt lại theo bản năng.
Mãi vẫn không thấy nỗi đau đớn khi bị xé rách cổ họng mà cô ấy chỉ nghe thấy một tiếng “rầm”, nghe như âm thanh của một khối thịt hay một bao cát bị ném mạnh vào vách tường.
Sau đó, tiếng kêu sắc nhọn như tiếng của một con thú hoang đã lập tức vang vọng trong căn phòng.
Tiểu Cao không nhịn nổi hơi hé mí mắt một chút và nhìn thấy Cố Chi Tang vẫn luôn đứng ở cuối giường lộ ra vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, hơi nâng cánh tay lên, lòng bàn tay đang làm một động tác như nắm chặt một vật gì đó.
Dường như có một lực lượng vô hình đang tồn tại, bị cô nắm chặt trong lòng bàn tay, không thể giãy giụa được.
Còn về phần con quỷ thai có kích cỡ to bằng lòng bàn tay người lớn kia thì đã ngã xuống ở chân tường cách đó khoảng mười mét, có vẻ nó đang cực kỳ đau đớn, nhe răng nhếch miệng rên rỉ không ngừng.
Nửa người của nó bị đập bẹp rúm, cánh tay mảnh khảnh như một cây gai dầu đã bị uốn cong, gãy gập lại.
Nếu nó thật sự là một đứa trẻ con thì khi bị thương nặng như vậy đã sớm chết ngay tại chỗ hoặc bị tàn phế rồi nhưng quỷ thai này vẫn có thể đứng dậy, còn cử động như một con thằn lằn, từ chân tường bên kia nhào thẳng vào người Cố Chi Tang.
Ngay tại thời khắc quỷ thai nhảy lấy đà để lao vào mình thì Cố Chi Tang đã nâng bàn tay lên và hất ra phía ngoài.
Con quỷ thai kia vừa mới nhảy đến giữa không trung thì thân thể của nó lại một lần nữa bị lực lượng vô hình ném thẳng vào mặt tường, bị đè chặt gắt gao, có giãy giụa thế nào cũng không thể động đậy được.
Lần này, cánh tay của quỷ thai kia đã bị đập gãy, nát nhừ như bùn.
Trong một chớp mắt mà cảm xúc của Tiểu Cao đã biến đổi liên tục như đang đi tàu lượn vậy.
Cô ấy còn chưa phục hồi tinh thần sau khi quá mức sợ hãi vì nhìn thấy hình dạng đáng sợ của quỷ thai thì đã bị chấn động bởi lực khống chế mạnh mẽ, sức lực cường đại của Cố Chi Tang.
Tiểu Cao trân trối nhìn toàn bộ cảnh tượng quỷ thai bị cô áp chế không thể nào gây nên chút sóng gió gì.
Khóe mắt của cô ấy lập tức chảy ra những giọt nước mắt đã rưng rưng từ lúc nãy, toàn thân thể đều ngây dại.
Cố Chi Tang lấy một tờ khăn giấy rồi đưa cho Tiểu Cao: “Bạn lau mồ hôi đi, mọi việc đã kết thúc rồi.”
Vẻ mặt của Tiểu Cao cực kỳ hoảng hốt, ngơ ngác nhận khăn giấy rồi lau đi mồ hôi và nước mắt trên mặt mình:
“Kết, kết thúc rồi sao?”
“Đúng vậy, một lúc nữa… tôi sẽ vẽ cho mọi người bùa hộ thân trừ uế để các bạn mang theo bên mình.”
Sắc mặt của Cố Chi Tang vẫn bình thản như thường, cầm lấy chiếc túi đựng có in ấn chữ Phạn lên rồi thong thả bước về phía chân tường. Cô trực tiếp bỏ quỷ thai đã nửa sống nửa chết kia vào trong rồi tiếp tục nói:
“Các bạn đã ăn phải những thứ đồ dơ bẩn nên trong thân thể ít nhiều vẫn còn sót lại một chút cặn thừa. Sau khi mang theo bùa trừ uế này thì mấy ngày sau chắc hẳn sẽ thường buồn nôn và bị tiêu chảy, sẽ nôn ra một vài thứ tương đối bẩn thỉu.”
“Tuy nhiên, các bạn cứ nôn ra hết thì sẽ bình phục lại thôi.”
“Thời gian bị ảnh hưởng của bạn chắc hẳn sẽ lâu hơn hai người còn lại một chút, ước chừng sẽ kéo dài khoảng nửa tháng. Sau đó, mọi người có thể gỡ bùa xuống và bắt đầu cuộc sống sinh hoạt bình thường.”
Cô buộc chặt chiếc túi kia rồi mở cửa ra, giao đồ vật bên trong cho nhân viên Linh Tổ đang chờ bên ngoài rồi yêu cầu bọn họ lập tức giết chết ba hung vật ở trong túi:
“Ngay lập tức bỏ chúng vào trong đại trận để cắn nuốt sạch sẽ, tuyệt đối không được để sót lại một chút cặn thừa nào.”
Sau khi ba chiếc túi căng phồng vẫn còn đang nhúc nhích đã được nhân viên Linh Tổ cẩn thận cầm đi thì Cố Chi Tang mới dùng khăn tay để cẩn thận lau sạch từng ngón tay trắng muốt của mình.
May mắn thay, thứ tà ám kia đã được phát hiện sớm, bị cô lôi ra từ khi còn đang ẩn náu trong bụng của con người.
Nếu để đến lúc chúng nó thức tỉnh thì không chỉ ba người Tiểu Cao chắc chắn bị giết chết mà toàn bộ khu vực lân cận nơi bọn họ sống cũng sẽ biến thành biển máu.
Đến lúc đó, thông qua quá trình ăn uống đầy đủ thì quỷ thai sẽ dần trưởng thành thuận lợi, sẽ không dễ đối phó như bây giờ, càng sẽ không để mặc cô tùy ý nắn bóp như vậy.