Đợi đến lúc bốn giờ sáng, khi lôi kiếp đã kết thúc thì đúng là đã xảy ra chuyện như Cố Chi Tang đã cảnh báo.
Tại đỉnh núi bị sét đánh xuống kia quả nhiên đã xuất hiện một khu vực bị san bằng, Lôi Hỏa xuất hiện giữa cơn mưa nặng hạt nhưng lại không thể bị dập tắt bởi nước mưa bình thường.
Các nhân viên Linh Tổ đã chuẩn bị từ sớm nên lập tức di chuyển đến đó, nhân dịp trời còn chưa sáng để tiến hành dập tắt Lôi Hỏa ngay.
Nhưng mà, bọn họ lại không hề phát hiện ra tung tích của Cố Chi Tang ở khu vực xung quanh.
Tổng bộ Linh Tổ hoàn toàn không biết tình hình hiện tại của cô như thế nào nên làm sao có thể tiết lộ chân tướng gì cho người khác được.
Cũng may, sự chờ đợi đầy lo lắng này đã không kéo dài lâu lắm.
[Đây là số mới của tôi, sim điện thoại cũ và di động đã bị sét đánh cháy mất rồi.]
Khi nhận được tin nhắn này thì Trịnh Như Ngọc đã lập tức bật dậy từ chỗ đang ngồi, sau đó nhanh chóng thông báo lại cho bên tổng bộ:
“Tư lệnh Bạch, Cố Chi Tang đã xuất hiện!”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Không có việc gì là tốt rồi.”
Cô ấy lại vội vàng nhắn trả lời: “Được, tôi lưu số mới rồi. Cô còn tính sử dụng số điện thoại lúc trước nữa không? Tình huống bây giờ của cô sao rồi, có ổn không?”
“Không cần nữa, không có vấn đề gì, tôi đã trở về thành phố Dung trước rồi.”
Khi Cố Chi Tang gửi đi tin nhắn này thì cô đã ngồi ở căn hộ của mình tại thành phố Dung rồi.
Sau khi lôi kiếp kết thúc thì lực lượng dao động bên trong cơ thể của cô đã tiến vào một trạng thái khá kỳ diệu nhưng lại có hơi nguy hiểm.
Dựa theo lực lượng hồn phách của cô và lực lượng tín ngưỡng được tích góp trong hơn nửa năm qua thì bây giờ, Cố Chi Tang đang có một sức mạnh cường đại hơn rất nhiều so với lúc độ kiếp ở đời trước.
Nếu không thì cũng sẽ không đột nhiên dẫn đến lôi kiếp.
Tuy nhiên, cô vẫn chưa phi thăng.
Độ kiếp như vậy chưa tính là thành công, những cũng không phải đã thất bại.
Xiềng xích bó buộc trên người cô đã bị tầng tầng lớp lớp lôi kiếp bổ ra, giúp đạo hạnh của thân thể cô tăng lên đến cấp “Thiên”.
Nhưng khi đến bước cuối cùng, lúc cô sắp bước lên Cổng Trời thì xiềng xích vô hình kia lại cực kỳ ngoan cường và cố chấp, bám chặt vào thân thể của cô, không chịu buông ra.
Lôi kiếp đã liên tục bổ xuống vài lần nhưng chưa thể thành công phá vỡ lớp bó buộc cuối cùng kia. Vì vậy, năng lượng của lôi kiếp chỉ có thể chồng chất và tràn lan tán loạn trong hệ thống kinh mạch của cô, khiến Cố Chi Tang đau đớn khó chịu nổi.
Thật ra, loại tình huống này cũng nằm trong dự kiến của Cố Chi Tang rồi.
Cô đã đoán rằng bản thân chắc hẳn sẽ không thể phi thăng được nên ngay từ lúc bắt đầu đã dẫn đường cho lực lượng tín ngưỡng không ngừng rèn luyện, củng cố thêm phần hồn phách của mình.
Sau đó, cô đã phong ấn lực lượng này vào sâu bên trong hồn phách.
Hành động này tất nhiên không phù hợp với lẽ thường của Đạo Pháp, do đó đã khiến cho sức mạnh của lôi kiếp càng thêm mãnh liệt.
Vất vả mãi mới chống đỡ qua được lôi kiếp thì quần áo và tất cả đồ vật mang theo trên người cô đều bị sấm chớp đốt thành tro bụi rồi. Vì vậy, cô bắt buộc phải quay về căn hộ của mình để chỉnh đốn lại.
Sau đó, cô mới có thời gian để liên lạc với những người bạn đang quan tâm đến tình trạng và chỗ đến sau khi trải qua lôi kiếp của cô.
So với một ngày trước thì thân thể của Cố Chi Tang đã trải qua sự rèn luyện của lôi kiếp nhưng dường như cũng không có gì biến đổi nhiều.
Tuy nhiên, thật ra cô đã thay da đổi thịt hoàn toàn.
Thân thể này đã trải qua sấm sét rèn luyện nhưng không hề để lại bất cứ dấu vết cháy xém nào, vẫn mềm mịn như một khối ngọc ấm áp. Liếc mắt một cái sẽ thấy khí chất không thể khinh nhờn toát ra từ thân thể của cô, khiến cho người ta không dám nhìn nhiều.
Mà hồn phách giấu ở bên trong lại hoàn toàn chuyển sang màu vàng nhạt.
Về phần những lời dò hỏi, nói bóng nói gió của tổng bộ Linh Tổ thì Cố Chi Tang cũng không giấu giếm, thẳng thắn nói rằng bản thân đã bước vào cấp “Thiên”.
Nói chính xác hơn thì cô đã là Bán Thần.
Chẳng bao lâu sau, Cố Chi Tang đã nhận được một lời chúc mừng chân thành từ phía tổng bộ.
Bây giờ, cô và phía tổng bộ đang có cùng chung một mục tiêu.
Năng lực của Cố Chi Tang càng mạnh thì khả năng chiến thắng của bọn họ sẽ càng lớn hơn.
Điều duy nhất khiến cho Cố Chi Tang cảm thấy có lỗi là bởi vì lôi kiếp đột ngột kéo đến nên Yến Thừa – người bị cô dẫn đi làm nhân viên kỹ thuật tạm thời, đã bị bỏ rơi ở phân bộ Linh Tổ tại thành phố X.
Nhưng mà, doanh nhân giàu nhất nước thật sự quá tốt tính, không thèm để ý chuyện này, trái lại, còn rất quan tâm đến tình trạng sức khỏe của cô lúc này. Yến Thừa cũng nói rõ rằng cô không cần phải lo lắng về anh.
Tập đoàn nhà họ Yến cũng có chi nhánh ở thành phố X.