Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70

Chương 6


Thấy nam nhân này còn dám lật ngược phải trái đen trắng, Triệu Chính Nam què chân đi lên phía trước lập tức lại là một quyền, chỉ đánh hai quyền hắn quả thật không đã ghiền, hắn vừa định lại bổ thêm một quyền, đột nhiên cánh tay lại bị người từ phía sau túm chặt.

Hắn híp lại cặp mắt phượng hẹp dài của mình quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đến là ai, sắc mặt hắn lập tức nhu hòa xuống dưới : “Em gái, em tới làm gì? Nhanh trở về đi!”Triệu Điềm Điềm hay bây giờ chính là Triệu Đào Hoa cố tình xem nhẹ rất nhiều ánh mắt nóng bỏng của người xung quanh, cô thẳng thắn eo thon, lộ ra một nụ cười nhạt vừa phúc hậu lại vừa vô hại : “Anh hai, anh cùng loại người này nói chuyện quả thật là phí miệng lưỡi, đi, chúng ta về nhà.

”Cô lớn lên nhỏ xinh, chẳng sợ lưng và thắt lưng đĩnh thẳng tắp như thế nào đi chăng nữa thì đứng giữa đám người cao to kia cô vẫn như cũ có vẻ giống như một đứa trẻ chưa lớn lên đủ, cho nên mọi người mới có thói quen gọi cô là “Tiểu Đào Hoa”.


Lúc này cô cho rằng hành vi cử chỉ của mình rất ưu nhã, nhưng trong mắt người khác, khuôn mặt bụ bẫm trẻ con kia của cô lộ ra hai má lúm đồng tiền nhàn nhạt, tròng mắt ngập nước trong vắt thấy đáy, nhìn thế nào cũng đều hết sức đáng yêu.

Ngay cả chán ghét cô cả đời Thẩm Thiên Bách đều không khỏi nhìn cô hai mắt đến choáng váng, may mắn lúc này trong đầu hắn ta bỗng nhiên hiện lên sắc mặt đáng ghê tởm của Triệu Đào Hoa đời trước hắn mới có thể tìm về một ít lý trí.

Vì không cho chính mình lại hãm sâu trong đó, Thẩm Thiên Bách cố ý thanh thanh giọng nói, che lại vết thương trên mặt, nói : “Đào Hoa, nhân lúc mọi người đều ở chỗ này, cô có phải nên giải thích một chút hai chúng ta vì sao lại chia tay không? Tránh cho tôi bị mọi người hiểu lầm là kẻ phụ lòng.

”Vốn dĩ toàn bộ lực chú ý của Triệu Đào Hoa đều ở trên người Triệu Chính Nam, nhưng nam chính trong sách một hai phải nhảy ra tới muốn mất mặt xấu hổ, cô đành phải nâng hai mắt lên chia cho đối phương một chút chú ý.


Vị nam chính trước mắt cô này cho cô ấn tượng đầu tiên chính là có chút quen mắt, quan mắt này không phải đến từ ký ức của nguyên thân.

Đến nỗi vì cái gì cô sẽ có loại cảm giác này…… Bởi vì diện mạo của đối phương quá mức giống với dạng người cô không thích nói chuyện, vì vậy cô liền không có hứng thú nghiên cứu.

Đối diện với bộ dáng ra vẻ đạo mạo của đối phương, Triệu Đào Hoa cười lạnh một tiếng, “Tôi vì cái gì muốn giải thích? Chẳng lẽ chính anh không có miệng sao? Còn có, anh thật sự là kẻ phụ lòng a, cái này cũng không phải là cái gì hiểu lầm.

”Đương kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, tên nam nhân này quả thực là cực phẩm trong nhóm tra nam, mà việc cô thích nhất chính là :Ngược tra!“Thẩm Thiên Bách, thế giới này không có bức tường nào không lọt gió, anh làm cái gì trong lòng anh không có số sao?”.

Bình Luận (0)
Comment