Dựa Vào Tỏ Tình Thông Quan Trò Chơi Chết Chóc

Chương 42

Đó là một người đàn ông có ngoại hình có thể dùng từ "hoàn mỹ" để hình dung, y dường như chính là định nghĩa của hai chữ "mỹ lệ".

 

Y là sự kết tinh của mọi điều đẹp đẽ trong trí tưởng tượng của con người, chỉ cần nhìn thấy hắn, dù là người mù chữ cũng có thể nghĩ ra vô số từ ngữ và mô tả liên quan đến cái đẹp. Nhưng thân hình cao ráo thon dài của y lại được tạo thành từ vô số đốm sáng nhỏ li ti, những đốm sáng đó như thể được chiếu rọi từ bốn phía của hang động.

 

Y không phải là một con người thực sự.

 

Người đàn ông tóc bạc lặng lẽ lơ lửng giữa trung tâm hồ nước, mái tóc dài như tảo biển tự do bồng bềnh trong không trung, như thể đang trôi nổi trong làn nước. Đầu ngón chân trần của y nhẹ nhàng điểm lên mặt nước, thân mình khoác một chiếc áo dài, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn. Những đốm sáng lơ lửng trong không trung quấn quýt quanh y đầy thân thiết.

 

Cái đẹp quá mức thường mang đến cảm giác nguy hiểm, nhưng người đàn ông trước mắt Tiêu Tịch lại chỉ khiến người ta cảm thấy "tin tưởng", "mỹ lệ" cùng những từ mang ý nghĩa tích cực khác.

 

【Đẹp trai quá!!! Aaaa tôi chịu không nổi!】

 

【Không giống người thật, mà trông như một sản phẩm được viện nghiên cứu điên rồ nào đó lựa chọn gen tối ưu tạo ra vậy.】

 

【Xin lỗi bác sĩ xinh đẹp, cho tôi vượt tường một giây thôi!】

 

"Anh là ai?"

 

Tiêu Tịch thuận tay lôi Ảnh Miêu khỏi vai mình rồi thả xuống đất.

 

Người đàn ông tóc bạc bật cười khẽ, khóe mắt tự nhiên hiện lên hai nếp nhăn.

 

"Tôi không phải con người, tôi được sinh ra để mang lại ánh sáng cho những người trên hòn đảo này. Đáng tiếc, kết quả cuối cùng lại hoàn toàn trái ngược."

 

"AI?"

 

Vào thời đại của Tiêu Tịch, trí tuệ nhân tạo (AI) đã xuất hiện và hòa nhập vào cuộc sống của con người. Trong số đó, siêu trí não nhân tạo Tartarus chính là thực thể gần như toàn năng.

 

Hắn không xa lạ gì với AI, nhưng có lẽ vì ảnh hưởng từ thầy của mình, hắn luôn có chút không thích ứng với những công nghệ cao này, đến tận bây giờ vẫn không chịu dùng quản gia thông minh trong nhà.

 

Người đàn ông tóc bạc khẽ gật đầu.

 

Tiêu Tịch hỏi tiếp: "Anh phụ trách lĩnh vực gì?"

 

Người đàn ông bước về phía hắn, từng đốm sáng bạc tản ra xung quanh y. Đôi chân trần nhẹ nhàng giẫm lên mặt nước, làn nước trong vắt phản chiếu bóng dáng y lặng lẽ lướt qua dưới chân, nhưng không hề gợn lên dù chỉ một gợn sóng.

 

Mái tóc dài mềm mại như tảo biển khẽ tung bay phía sau lưng y, đẹp đẽ tựa như một giấc mộng ảo ảnh.

 

"Tất cả."

 

"Trên hòn đảo này, tôi là trí tuệ nhân tạo đầu tiên, cũng là cuối cùng."

 

Ảnh Miêu hoàn toàn bị mê hoặc, cậu biến thành hình dạng mèo, ngồi xổm dưới đất, đôi mắt xanh lục thẫn thờ ngước nhìn khuôn mặt tinh xảo đến mức quá đáng của người đàn ông tóc bạc.

 

Có gì đó không đúng.

 

Tiêu Tịch cúi mắt tránh nhìn hắn, kẹp chặt huy chương hội Vĩnh Sinh giữa hai ngón tay, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. Mức độ xinh đẹp như thế này gần như khiến người ta không thể nảy sinh ý niệm công kích.

 

Gần như là một dạng mê hoặc tinh thần.

 

Cảm xúc ấm áp trong lòng hắn không ngừng dâng trào, nhưng lại dần chuyển hóa thành nỗi bi thương tiêu cực. Giọng nói dịu dàng trầm lắng vẫn không ngừng xâm nhập vào đầu hắn.

 

"Tôi sẽ không làm hại cậu, tôi không thể làm hại bất kỳ ai. Đây là nguyên tắc cơ bản được khắc sâu trong tầng chương trình thấp nhất của tôi."

 

Người đàn ông AI tóc bạc lúc này đã cúi người xuống, khuôn mặt tuấn mỹ kề sát lưỡi dao, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn hư ảo lên ngón tay thon dài của Tiêu Tịch.

 

Thân thể y vốn chỉ là ảo ảnh, không thể thực sự chạm vào Tiêu Tịch.

 

"Lần đầu gặp mặt, tôi là ảo tưởng cuối cùng của nhân loại trên thế gian này.

 

Tôi có thể thực hiện mọi điều cậu mong muốn, chỉ cần cậu yêu cầu, tôi sẽ bất chấp mọi giá để giúp cậu đạt được."

 

Ánh mắt Tiêu Tịch khẽ dao động.

 

Trong kỳ thi này, hắn luôn giữ lại năng lực đánh cắp kỹ năng từ NPC mà chưa từng sử dụng. Không biết liệu AI trước mặt có thể bị hệ thống phán định là NPC hay không?

 

"Tôi thích anh."

 

Hắn dứt khoát lên tiếng.

 

"Anh có thích tôi không?"

 

Câu nói này vừa thốt ra, đạn bình luận lập tức nổ tung.

 

【??】

 

【Mới nói chưa được ba câu đã tỏ tình, đây là kỹ năng giao tiếp đặc biệt của Chim báo tử à?】

 

【Chim báo tử: Chim tỏ tình: 】

 

【Thì ra người đẹp thường nói chuyện như vậy sao? Học thuộc rồi, để lần sau tôi thực hành thử.】

 

【Nghe mà thấy mắc cỡ quá quá đi à hu hu hu...】

 

AI có dung mạo đẹp đến mức quá đáng im lặng quan sát Tiêu Tịch một lúc, như thể chưa nghe rõ những lời hắn vừa nói.

 

"Cậu có thể... nói lại lần nữa không?"

 

Tiêu Tịch mặt không đổi sắc, lặp lại một lần nữa.

 

"Là một AI, anh là người đầu tiên bày tỏ mong muốn đó với tôi, tôi thực sự rất vui."

 

AI khẽ mỉm cười, lần này nụ cười không còn là một đường cong cố định, cứng nhắc như trước, mà mang theo chút cảm xúc sinh động hơn.

 

"Vậy thì, như cậu mong muốn." Y khẽ đáp.

 

Tiêu Tịch cúi mắt nhìn y, trong lòng suy đoán lần này hắn sẽ nhận được kỹ năng gì.

 

Hắn hy vọng nhất là có thể nhận được kỹ năng [Bản đồ thăm dò], điều này sẽ giúp hắn thu thập tài nguyên và săn giết kẻ địch dễ dàng hơn. Nếu không, các kỹ năng như [Hư hóa], [Siêu cấp tính toán], những kỹ năng có thể tăng cường thể lực và trí lực, cũng sẽ giúp nâng cao tỷ lệ sống sót trong kỳ thi này.

 

【Thiên phú: Lời tỏ tình chân thành đang kích hoạt...

 

Đang kiểm tra... Kích hoạt thành công!

 

Kỹ năng đánh cắp hiện tại: [Kẻ Điều Khiển]

 

Mô tả kỹ năng: Bạn sẽ nắm giữ sức mạnh của sự tàn bạo và cứu rỗi. Bạn sẽ nhìn thấy tất cả. Trong ánh nhìn của sự kinh hoàng, bạn có thể hủy diệt thế giới thành từng mảnh vụn, hoặc bị chính nỗi kinh hoàng đó hủy diệt.

 

Bạn sẽ được thảm họa kinh hoàng tôn xưng là chủ nhân.】

 

"Ngài sẽ...

 

Ngài sẽ sở hữu tôi."

 

Người đàn ông quỳ một chân xuống, ngước nhìn Tiêu Tịch với ánh mắt gần như tôn kính. Mái tóc bạc mềm mại rối nhẹ, ánh sáng trên khuôn mặt hắn chập chờn lay động, tựa như một siren bước lên từ biển sâu.

 

Ngón tay Tiêu Tịch bỗng lạnh đi. Một sợi dây leo từ lòng đất đột ngột mọc lên, phá vỡ mặt đất, đeo một chiếc nhẫn bạc nhạt lên ngón áp út bên phải của hắn.

 

Chiếc nhẫn tự động thu nhỏ lại sau khi được đeo vào, siết chặt vừa khít ngón tay, không thể tháo ra được nữa.

 

Hắn nâng tay phải lên quan sát.

 

Chiếc nhẫn màu bạc xám hoàn toàn được chế tác từ kim loại, không có bất kỳ loại đá quý nào trang trí, chỉ có ba chữ cái "ill" đơn giản được khắc trên đỉnh.

 

Tiêu Tịch vốn chỉ muốn đánh cắp một kỹ năng bình thường, không ngờ thiên phú này lại quá mức bá đạo, trực tiếp "bắt cóc" NPC về nhà luôn.

 

"ill, đó là tên của anh sao?"

 

Bệnh dịch và tai họa, điềm xấu và tà ác.

 

"Là viết tắt của 'illusion'."

 

Người đàn ông khẽ cười dịu dàng, lại một lần nữa đặt nụ hôn lên chiếc nhẫn trên tay Tiêu Tịch, sau đó đứng dậy.

 

"Tôi là sản phẩm tưởng tượng do những nhân loại đang hấp hối trên thế giới này tạo ra với mong muốn cứu rỗi thế giới.

 

Mà ngài chính là chủ nhân định mệnh của tôi. Trong khoảng thời gian hữu hạn bị nguyền rủa này, xin hãy tận hưởng việc sử dụng tôi thật trọn vẹn."

 

Hệ thống vang lên thông báo.

 

【NPC [illusion] có hảo cảm với bạn khóa chặt ở 100%, không thể giảm.

 

Hắn sẽ tôn bạn là thần linh, mãi mãi tin tưởng bạn, vĩnh viễn thành thật, không bao giờ phản bội.】

 

Ảnh Miêu lúc này mặt đỏ bừng.

 

Vừa mới bị gương mặt của ill làm chấn động một đợt, cậu còn chưa kịp phản ứng lại, thì liền bị màn quỳ xuống, tỏ tình, hôn tay, hàng loạt thao tác liên tiếp làm cho chết lặng.

 

Ảnh Miêu: ? Tui thật sự không đi nhầm phim trường chứ? Sao mà tui không hiểu gì hết dị. Đây là quy trình mới để thu nhận đàn em sao?!

 

Dạy tui với, tui cũng muốn học!

 

Sau khi xác nhận ill đã hoàn toàn trở thành người của mình, Tiêu Tịch cũng thả lỏng một chút. Nhưng đôi mắt hắn vẫn bị khuôn mặt quá mức xinh đẹp của AI tóc bạc thu hút.

 

"Anh có thể thu lại hình dạng này, chỉ dùng giọng nói nói chuyện với tôi không?"

 

"Được thôi."

 

Cơ thể người đàn ông bạc biến mất ngay lập tức. Từ trong chiếc nhẫn, giọng nói trầm thấp của hắn vang lên.

 

"Đây không phải diện mạo thực sự của tôi. Giọng nói và gương mặt này đều được ghép lại từ những phần 'hoàn mỹ' nhất trong ngân hàng gen của nhân loại."

 

Tiêu Tịch: "Anh có thể giúp tôi những gì?"

 

ill: "Tôi có thể giám sát toàn bộ hòn đảo này, biết rõ bản đồ của nó, vị trí của tất cả các khu trú ẩn, cũng như một số thông tin liên quan đến bối cảnh của hòn đảo. Tôi có thể sử dụng một số thiết bị trong khu trú ẩn mà không kích hoạt báo động cấp cao."

 

Ảnh Miêu chen vào hỏi:

 

"Vậy... vậy anh có thể giúp chúng tôi giết người không?"

 

Giọng nói của ill vẫn ôn hòa như cũ.

 

"Không thể, nhưng tôi có thể nói cho các cậu biết vũ khí ở đâu, kẻ địch đang ở đâu và làm thế nào để tiếp cận chúng."

 

Tiêu Tịch: "Trên hòn đảo này đã từng xảy ra chuyện gì?"

 

ill: "Giống như những gì khắc trên bích họa, vào ngày 'Thảm Họa', những quái vật từ trên trời giáng xuống đã tàn phá nền văn minh nhân loại. Sau mười năm kháng cự, loài người hoàn toàn bị diệt vong."

 

Tiêu Tịch: "Trong khu trú ẩn này có thứ gì hữu dụng không? Chẳng hạn như vũ khí, dược phẩm, thực phẩm, hoặc thiết bị cải tạo cơ thể?"

 

ill: "Từ khi người bản địa cuối cùng trên hòn đảo này chết đi, đã tròn một trăm ba mươi tư năm. Trước khi diệt vong, con người đã tiến hành một đợt phản công tự sát, tiêu hao toàn bộ vũ khí, thực phẩm cũng sớm bị hỏng không thể sử dụng. Thứ duy nhất còn sót lại là 'Dịch Tiến Hóa'."

 

Một cái khay được những xúc tu màu bạc nhấc lên từ mặt đất, trên đó đặt năm lọ nhỏ.

 

Tiêu Tịch cầm một lọ lên, mượn ánh sáng từ đèn pin để quan sát. Chất lỏng bên trong có màu tím nhạt, trong suốt như nước, khi lắc nhẹ không hề có độ nhớt.  

 

[Tên đạo cụ: Dung dịch Tăng Tốc Dị Hóa 

 

Loại hình: Tiêu hao

 

Cấp bậc: Sơ cấp

 

Hiệu quả: Sau khi uống vào, người dùng sẽ nhanh chóng kích phát tiềm năng của bản thân, đồng thời độ dị hóa sẽ gia tăng đáng kể trong thời gian ngắn (có thể khôi phục sau khi kỳ thi kết thúc).

 

Mô tả: Sức mạnh luôn có cái giá của nó, nhưng tôi biết bạn sẽ không bận tâm đâu, đúng không?]

 

Quả nhiên đúng như Tiêu Tịch suy đoán, trong đống tàn tích này có những vật phẩm có thể k1ch thích tiềm năng của thí sinh.

 

Nhưng trong hệ thống đánh giá của Học Viện Dị Chủng, thứ này không phải 'Dịch Tiến Hóa', mà là 'Dung dịch Tăng Tốc Dị Hóa'. Xem ra tác dụng phụ của nó có lẽ sẽ không hề nhỏ.

 

Ảnh Miêu cũng ghé lại xem thông tin đạo cụ, sau đó Tiêu Tịch tiện tay ném một lọ cho cậu ta. Ảnh Miêu nhìn chằm chằm chất lỏng màu tím kỳ dị, do dự không biết có nên uống hay không.

 

"Đại ca, hay là chúng ta cứ—"

 

Cậu còn chưa nói hết câu, đã nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ trên nền đất.

 

Tiêu Tịch đã ngửa đầu uống cạn chất lỏng trong lọ. Hắn ngước mắt nhìn lại, trong đôi mắt màu hổ phách, đồng tử đột nhiên co rút thành một đường dọc mảnh như sợi chỉ.

 

Một luồng khí tức nguy hiểm chậm rãi lan tỏa từ cơ thể hắn. Giờ khắc này, linh hồn chiếm giữ thân xác ấy dường như không còn là con người nữa, mà là một dã thú hung bạo đã mất đi lý trí.

Bình Luận (0)
Comment