Dựa Vào Tỏ Tình Thông Quan Trò Chơi Chết Chóc

Chương 60

"Trời ơi!"

 

Ảnh Miêu khoa trương hét lên với thiết bị đó.

 

"Cái thứ này dùng được không?

 

Nếu dùng được thì phát tài rồi! Nếu giết hết toàn bộ thí sinh trên đảo, số điểm kiếm được phải nhiều đến mức nào chứ!"

 

"Có lẽ... có thể."

 

Tiêu Tịch quan sát hàng loạt nút bấm chi chít trên thiết bị, ngón tay thao tác thử một chút.

 

【Vui lòng chọn vị trí khu vực thanh tẩy.】

 

【Có muốn thiết lập khu vực thanh tẩy là toàn bộ đảo, ngoại trừ khu vực trú ẩn trung tâm không?】

 

【Xác nhận】

 

Lúc này, màn hình bật ra thông báo hệ thống, nhắc nhở rằng năng lượng còn lại không đủ. Tiêu Tịch thử nghiệm một chút, phát hiện năng lượng chỉ đủ để kích hoạt khu vực thanh tẩy trên một nửa diện tích hòn đảo, không thể bao trùm toàn bộ.

 

Nhưng dù vậy, như thế cũng đã đủ rồi.

 

Tiêu Tịch bảo ill xác định vị trí của nhóm thí sinh top 10 đã cùng tham gia bao vây Bì Phu Nhân trước đó. Sau khi họ tham gia vào 【Diễn đàn trao đổi thí sinh】 mà ill tạo ra, vị trí của họ đã được xác định.

 

Hạng ba – Xạ thủ và Tội Tích đang ở cùng một vị trí và di chuyển nhanh chóng. Hạng tư – Người Sống Sót thì ở ngay bên cạnh khu vực trú ẩn trung tâm. Những thí sinh khác rải rác trên bản đồ.

 

Tiêu Tịch nheo mắt, nhấn xác nhận.

 

【Khu vực thanh tẩy thiết lập thành công.

 

Khu vực thanh tẩy mới sẽ hình thành sau 15 giờ.

 

Chủ sở hữu hiện tại của bộ điều khiển khu thanh tẩy: Chim báo tử.

 

Vui lòng đảm bảo quyền sở hữu không thay đổi trong vòng 15 giờ tới và thiết bị không bị phá hủy.】

 

---

 

---

 

Chiều ngày thứ tư của kỳ thi.

 

【Số thí sinh còn sống: 1352】

 

Một bụi cỏ dài khẽ lay động, một chiếc mũ chống đạn nhô ra từ giữa.

 

"Đoàng!"

 

Một quả cầu nước màu lam băng giá bay tới từ hướng không xác định, đánh thẳng vào chiếc mũ, khiến nó vỡ vụn ngay lập tức.

 

Nhưng bên trong mũ chỉ là một cái bẫy giả, không có ai cả.

 

"Làm sao bây giờ?"

 

Một thí sinh trong bụi cỏ lộ ra khuôn mặt méo mó khổ sở.

 

"Hôm nay tổ đội chúng ta xui xẻo đủ đường.

 

Trước là gặp lở đất, sau đó bị chuột biến dị trộm hết lương thực, giờ lại bị tên pháp sư hệ băng xếp hạng sáu để mắt tới. Có khi nào nên thắp hương cầu may không?"

 

Thí sinh bên cạnh có đôi mắt tròn to, đeo khẩu trang đen, giọng nói có vẻ yếu ớt.

 

"Vận may chỉ là nhất thời thôi, đừng mê tín."

 

"Nói mới nhớ, 'Kẻ May Mắn', hình như tổ đội chúng ta bắt đầu xui xẻo từ khi cậu gia nhập thì phải?"

 

Thí sinh dẫn đầu trừng mắt nhìn người có ID là 'Kẻ May Mắn'.

 

'Kẻ May Mắn' co rụt cổ, không nói gì.

 

Thực ra, ID của hắn không phải là 'Kẻ May Mắn', mà là 'Người Sống Sót'. Thiên phú của hắn là hút vận may từ những người xung quanh để khiến bản thân may mắn hơn.

 

Hắn thực sự rất "may mắn", nhưng những người xung quanh hắn lại luôn gặp phải đủ loại "bất hạnh".

 

Trong trận bao vây Bì Phu Nhân trước đó, hắn luôn nấp sau lưng đồng đội, bắn súng loạn xạ với độ chính xác cực tệ. Nhưng khi chiến đấu càng kéo dài, điểm số của hắn lại tăng vọt, trong khi đồng đội liên tục bị thương. Cuối cùng, hắn "bất đắc dĩ" giết luôn đồng đội để lấy điểm.

 

Chẳng mấy chốc, hắn leo lên vị trí thứ tư trên bảng xếp hạng.

 

Lý do hắn bị pháp sư băng,  Lẫm truy sát suốt ba khu vực là vì hắn đã "vô tình" gi ết chết bạn đồng hành của Lẫm, người quyền đấu trong trận chiến hỗn loạn. Để báo thù cho đồng đội, Lẫm đã truy đuổi hắn không ngừng.

 

"Kẻ điên này..." Người Sống Sót lẩm bẩm.

 

Chỉ là một kỳ thi thôi mà, có phải chết thật đâu. Cần gì phải truy sát hắn lâu như vậy? Dành thời gian đi giết người kiếm điểm không tốt hơn sao?

 

"Cậu nói ai điên cơ?"

 

Tên đội trưởng nhổ nước bọt.

 

"Tôi tôi... tôi là kẻ điên."

 

Người Sống Sót cười gượng, cố gắng trấn an.

 

"Nhưng mà này, xui xẻo đến mức này rồi, chắc cũng không thể tệ hơn nữa đâu nhỉ?"

 

Vừa dứt lời, hắn liền thấy một thông báo hệ thống xuất hiện.

 

【Khu vực thanh tẩy sẽ hoàn toàn kích hoạt sau 10 phút.

 

Khu vực thanh tẩy lần này được xác định tại: AI-AX, BI-BX, CI-CX...

 

Khu vực thanh tẩy sẽ gây ra tổn thương không thể đảo ngược đối với một số thí sinh. Những thí sinh nằm trong khu vực vui lòng nhanh chóng rời đi.

 

Nhắc lại lần nữa...】

 

Người Sống Sót: "Ơ này..."

 

Đội trưởng dụi mắt, xác nhận mình không nhìn nhầm hàng loạt khu vực nguy hiểm trải dài trong thông báo.

 

Hệ thống điên rồi sao?

 

Một khu vực thanh tẩy lớn thế này, với thời gian chạy trốn ngắn như vậy, những thí sinh ở xa khỏi vùng an toàn chẳng phải chỉ có thể đứng yên chờ chết sao?

 

Đây không phải là khu vực thanh tẩy, là lò mổ thì đúng hơn!

 

Khoan đã... Hắn đọc lại kỹ thông báo, phát hiện ở phía dưới còn một dòng chú thích nhỏ.

 

【Ghi chú: Lần này, khu vực thanh tẩy do thí sinh thao túng, điểm số từ cái chết sẽ được cộng vào điểm cá nhân của thí sinh đó.】

 

??? Là thằng nào gan to đến mức dám trực tiếp thao túng cả khu vực thanh tẩy thế này?!

 

Đội trưởng lập tức chửi rủa tên thí sinh đó ba trăm lần trong lòng. May mắn thay, bọn họ chỉ đứng ở rìa khu vực thanh tẩy, vẫn có cơ hội trốn thoát.

 

"Chạy mau!"

 

Hắn không còn tâm trạng để ý đến tên pháp sư băng đã đuổi theo suốt ba khu vực nữa. Vừa định vùng dậy bỏ chạy thì một quả cầu băng khổng lồ giáng thẳng vào mặt hắn, khiến hắn bất tỉnh ngay lập tức.

 

Đám đồng đội từng vây quanh hắn vội vàng tản ra.

 

"Hầy, tôi thật sự không muốn giết người đâu."

 

Người Sống Sót nhìn cái xác đè lên mình, chớp mắt mấy cái, rồi thành thạo rút dao từ trong ngực áo ra, cắt một nhát ngang cổ đội trưởng.

 

---

 

---

 

Ở khu thi AIV, Tội Tích thở hổn hển. Lớp da cá sấu dày cộm trên người hắn vốn để phòng thủ giờ đã rách nát, chi chít lỗ đạn.

 

Nhờ có lớp da cứng cáp, những viên đạn không thể xuyên qua mà chỉ cắ m vào trong, rồi theo chuyển động cơ bắp lún sâu hơn vào cơ thể.

 

"Rốt cuộc cô muốn thế nào?"

 

Sắc mặt Tội Tích cũng không khá hơn là bao.

 

Sau trận bao vây Bì Phu Nhân, Xạ Thủ cứ bám riết lấy hắn. Đối phương bắn súng cực giỏi nhưng thể trạng thì yếu ớt vô cùng.

 

Xạ Thủ không phá nổi lớp phòng ngự của Tội Tích, giết không được, mà Tội Thích cũng không bắt không xong cô ta, cứ như thể là một con mèo ranh ma. Cả hai rơi vào thế giằng co, chẳng ai làm gì được ai. Nhưng Xạ Thủ lại có thể bắn hạ mục tiêu trước hắn, cướp điểm của hắn ngay trước mắt.

 

"Đoàng!"

 

Câu trả lời là một phát súng vang lên. Con mồi trước mặt Tội Tích bị giết mất, Xạ Thủ lập tức nhận thêm 25 điểm.

 

"Hì hì, anh không phải rất thích cướp đồ của người khác sao? Lần này đến lượt anh bị cướp rồi, thấy thế nào, sướng không?"

 

Cô gái này cực kỳ thù dai. Chỉ vì ngay từ đầu Tội Tích giành mất một thùng tiếp tế của cô, mà suốt kỳ thi cứ nhằm vào hắn mãi không tha.

 

Khi hai người còn đang đối đầu, hệ thống vang lên thông báo mới.

 

Là danh sách khu thanh tẩy hôm nay.

 

Xạ Thủ liếc qua vị trí khu thanh tẩy, suýt nữa tức đến nỗi đánh rơi cả súng.

 

"Đệt!"

 

Cô nghiến răng chửi thề.

 

Từ chỗ họ đến khu an toàn gần nhất phải mất bốn cây số, mà thời gian còn lại chỉ có mười phút. Trừ khi mọc cánh bay hoặc có đạo cụ dịch chuyển, nếu không chắc chắn chạy không kịp.

 

Giảng viên của cô trước khi chết có để lại vài món đạo cụ, nhưng lại không có cái nào giúp cô di chuyển tức thời.

 

"Mẹ nó, chỉ biết dùng đầu óc chứ không biết cầm súng, đúng là cái loại chơi bẩn!"

 

Bọn họ phải chém giết vất vả để giành từng điểm số, vậy mà có kẻ chỉ cần kích hoạt khu thanh tẩy là có thể thu hoạch hàng loạt. Nghĩ thôi cũng đủ tức điên.

 

Một Bì Phu Nhân đã đủ phiền phức, không ngờ giờ còn có kẻ còn khủng khiếp hơn.

 

"Má nó!"

 

Tội Tích trước nay luôn ít nói, giờ cũng không nhịn được mà chửi một câu.

 

"Này, đồ xấu xí! Nếu mặt anh không đến nỗi xấu, có khi tôi còn cân nhắc thích anh một chút."

 

Biết chắc mười phút nữa sẽ chết, cô gái cũng chẳng buồn giữ hình tượng nữa.

 

Cô thả người nằm xuống đất, ôm chặt khẩu súng cao hơn mình hai cái đầu, cọ cọ vào đó, vẻ mặt thỏa mãn như đang mơ một giấc đẹp.

 

"Tiếc thật, rời khỏi thế giới này rồi, chẳng còn cơ hội dùng khẩu súng tốt thế này nữa."

 

"Con nhãi lùn, nếu cô không lùn như vậy, có khi tôi đã không muốn giết cô đến thế."

 

Điều Xạ Thủ ghét nhất chính là có người nói cô lùn. Câu này của Tội Tích chẳng khác nào đâm trúng chỗ đau của cô.

 

Cô lập tức xoay người, nhấc súng lên, hai người mắt đối mắt.

 

Cái này có thể nhịn được à?

 

Đánh! Dù chỉ còn mười phút để sống cũng phải đánh!

 

Thà chết cùng nhau cũng không để cho kẻ đứng sau đắc ý!

 

---

 

---

 

Bì Phu Nhân đã bị loại khỏi kỳ thi, giờ đang ở trạm trung chuyển ảo của học viện. Trước mặt gã là mấy màn hình nhỏ, hiển thị thông tin của các thí sinh xếp hạng từ hai đến năm.

 

Gã trừng mắt nhìn chằm chằm một màn hình, tròng mắt như sắp tóe ra tia máu.

 

Sao có thể như vậy?

 

Cái thiết bị có thể thiết lập khu thanh tẩy toàn đảo này, làm sao có người tìm ra được?!

 

"Hệ thống."

 

Gã nhớ lại lời dặn của giảng viên trước kỳ thi, nghiến răng, bực bội cắn chặt môi.

 

Cố gắng đè xuống cơn giận, gã mở miệng:

 

"Ta muốn tố cáo."

 

【Vui lòng nhập ID người bị tố cáo và lý do tố cáo.】

 

Gã nhập vào cái tên "Chim báo tử", ngập ngừng một chút rồi viết thêm:

 

"Tố cáo thí sinh này vi phạm quy tắc kỳ thi, cố ý gian lận điểm số."

 

【Đang kiểm tra...】

 

【Không phát hiện hành vi gian lận điểm số. Thiết bị thanh tẩy toàn đảo được đặt trong khu trú ẩn trung tâm, thuộc danh mục thiết bị có thể sử dụng theo quy tắc hệ thống. Thí sinh sử dụng thiết bị này không bị xem là phạm quy.】

 

Bì Phu Nhân nhìn dòng thông báo trên màn hình một lúc lâu, sau đó chụp ảnh lại, gửi cho giảng viên của mình, Thánh Vu.

 

Rồi gã tắt màn hình, không thèm xem phản hồi.

 

Gã tự thấy mình đã làm hết khả năng, cũng không làm trái lời giảng viên dặn. Trước khi chết, gã còn kịp kích hoạt "Bóng Tối Chi Hoa·Bạo Phát", tiễn theo một loạt thí sinh top đầu chưa kịp chạy thoát. Nếu không có Chim báo tử xuất hiện, thì hạng nhất chắc chắn thuộc về gã.

 

Nhưng dù có giành được hạng nhất, phần thưởng cũng không thuộc về gã, mà sẽ trở thành tài nguyên chung của tổ chức. Vậy nên Bì Phu Nhân không quá tha thiết với danh hiệu này. Giờ xảy ra chuyện thế này, cho dù giảng viên có thất vọng về gã, trách nhiệm cũng không phải của gã.

 

Chỉ là, gã cần để mắt đến Chim báo tử hơn. Một thí sinh từng nổi lên nhờ tin đồn tình ái, không chừng sau này sẽ trở thành đối thủ nguy hiểm nhất của gã.

 

Trên màn hình lớn, giọng nói hào hứng của Roland vang lên:

 

"Trời ơi, không ai có thể ngờ được Chim báo tử lại nghĩ ra cách này!

 

Các học viên, chắc chắn đây là một ngôi sao mới đang lên của học viện! Một bộ óc thiên tài, có sức mạnh vượt trội, lại còn quyết đoán và tàn nhẫn!

 

Như người bạn của tôi từng nhận xét, cậu ấy gần như không có bất cứ điểm yếu nào! Dù từng bị bỏ xa về điểm số, nhưng cuối cùng vẫn thực hiện được một màn lội ngược dòng gần như hoàn hảo!"

 

"Quá mạnh, quá ngầu! Ngay cả tòa soạn Hải Đường của chúng tôi cũng không dám bịa ra tiêu đề sốc như thế này!"

 

"Wow! Khu thanh tẩy đã kích hoạt! Chim báo tử bắt đầu tăng điểm rồi!

 

Hiện tại cậu ấy đang có 4540 điểm, xếp hạng thứ tư! Trong khi Bì Phu Nhân đang đứng đầu với tận 9520 điểm! Liệu Chim báo tử có thể vượt qua bức tường khổng lồ này, trở thành người dẫn đầu mới hay không—

 

Chúng ta hãy cùng chờ xem!"

 

Bì Phu Nhân cau mày. Bình thường gã rất thích phong cách bình luận cường điệu của Roland, nhưng giờ đây ai cũng thấy rõ kết cục sắp xảy ra, mà gã kia vẫn phải lớn tiếng tường thuật từng chi tiết một, điều này khiến gã khó chịu vô cùng.

 

Tiếng nói đó vẫn không ngừng vọng vào tai gã. Trong trạm trung chuyển không chỉ có mỗi hắn, mà tất cả thí sinh xếp trong top 80% đã bị loại đều đang ở đây.

 

Gã có cảm giác có người đang chỉ trỏ bàn tán về mình. Muốn kéo mũ trùm lên để che mặt, nhưng cuối cùng lại thôi.

 

Ngón tay gã siết chặt đến trắng bệch.

 

"5040 điểm! 6290 điểm!

 

Trời ơi, trời ơi! Điểm số của Chim báo tử vẫn đang tăng, vẫn đang tăng!

 

Cậu ấy đã vượt qua Xạ Thủ và Người Sống Sót, hiện đang đứng hạng hai!"

 

"7540… 8290… Liệu cậu ấy có thể làm được không? Có thể lật kèo không?

 

9040… 9690! Vượt qua rồi!"

 

Roland xoay người, hai tay chỉ thẳng vào màn hình trung tâm. Ở đó, khuôn mặt lạnh lùng và điển trai của Tiêu Tịch hiện lên rõ nét.

 

Hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc, bên má còn vương vết cào, di chứng từ trận chiến với quỷ anh trước đó. Vết thương nơi khóe miệng ửng lên một chút hồng nhạt.

 

"Chúc mừng quán quân của chúng ta— Chim báo tử!"

Bình Luận (0)
Comment