Tiêu Tịch nhỏ siết chặt con dao trong tay, do dự lên tiếng.
"Vậy... thầy có thể dạy em cách giết người không?"
Người đàn ông nghe vậy liền quay đầu nhìn cậu. Tóc y cắt ngắn, ôm sát da đầu. Dưới lớp tạp dề, y mặc một chiếc sơ mi đen chỉn chu. Dù tay áo bên phải trống rỗng, nhưng khi nhìn y lần đầu tiên, người ta sẽ không để ý rằng y là một người khuyết tật.
"Được." Người đàn ông nói.
"Giết người không nhất thiết phải dùng dao."
"Trên thế giới này có rất nhiều vũ khí có thể đoạt mạng con người, và dao chỉ là một trong số đó, thứ tiện lợi nhất mà thôi."
Người đàn ông thực sự bắt đầu giảng giải cho Tiêu Tịch, chẳng hề cân nhắc xem một đứa trẻ sáu tuổi có thể hiểu được bao nhiêu. Tiêu Tịch chỉ hiểu một nửa, nửa còn lại thì mơ hồ, lờ mờ đoán ra.
Sau đó, Tiêu Tịch lại tiếp tục đi chơi với bọn trẻ khác. Nhưng lần này, cậu không còn trốn vào góc nữa mà ăn mặc đẹp đẽ giống bọn chúng, đùa giỡn vui vẻ, mang theo rất nhiều kẹo chia sẻ cùng mọi người.
Cậu cùng Tiểu Công Chúa đóng vai hoàng tử và công chúa trong trò chơi. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Tiêu Tịch đã thành công gia nhập nhóm trẻ con, dùng những món quà vặt mang từ nhà theo cùng tài năng thu phục lòng người để nhanh chóng trở thành thủ lĩnh của đám trẻ.
Tiêu Tịch trở thành kẻ đứng đầu, còn Tiểu Công Chúa thì bị đẩy ra ngoài lề. Những gì cô bé từng làm với cậu, giờ đây tất cả đều quay trở lại giáng xuống chính cô bé.
Dây mây, đá sỏi, nước bọt, những lời sỉ nhục.
Cô bé từng được nuông chiều như một nàng công chúa chưa từng chịu qua khổ cực. Ngày hôm sau, Tiểu Công Chúa không xuất hiện nữa. Một đôi vợ chồng ăn mặc sang trọng tức giận gõ cửa nhà Tiêu Tịch.
"Xin lỗi vì đường đột quấy rầy, nhưng thưa anh, anh có biết con trai mình đã làm gì với con gái tôi không?"
Giọng người phụ nữ cố giữ bình tĩnh, nhưng vẫn không thể che giấu sự sắc bén trong đó. Bà ta kéo đứa con gái ra từ sau lưng. Cô bé run rẩy, vẻ kiêu căng ngày nào đã hoàn toàn biến mất.
Khuôn mặt xinh đẹp như hoa hồng của cô bé bị cào xước bởi đá, để lại những vết thương ghê rợn, môi bị rách toạc.
"Chỉ là trẻ con chơi đùa thôi, các vị không cần phải làm quá lên như vậy."
Người đàn ông liếc nhìn khuôn mặt cô bé, giọng điệu hờ hững.
"Anh gọi đây là chơi đùa à?" Người phụ nữ tức giận hơn.
Tiêu Tịch trốn trong phòng, qua khe cửa nhìn ra ngoài, những ngón tay trắng bệch vì nắm chặt khung cửa.
"Nhìn con bé đi, nhìn đi!"
Tiểu Công Chúa ôm mặt, tóc tai bù xù, không dám để ai nhìn thấy mình.
Mẹ cô bé lay mạnh con gái, nước mắt giàn giụa.
"Tôi nói thẳng, con trai anh là một con quỷ!
Tốt nhất là anh nên dạy dỗ nó cho tử tế. Bây giờ còn nhỏ đã tàn nhẫn như vậy, lớn lên chắc chắn sẽ vào tù!"
"Nó không phải con tôi."
Tiêu Tịch nghe thầy nói vậy, đôi mắt cụp xuống, ánh nhìn thoáng qua chút ảm đạm.
"Oh? Vậy thế này đi, tôi cho anh hai lựa chọn."
Cha của Tiểu Công Chúa lên tiếng.
Ông ta ngẩng đầu đánh giá người đàn ông trước mặt.
Gã đàn ông cao lớn có gương mặt sắc lạnh quá mức, toát ra hơi thở nguy hiểm, như một con dã thú hung bạo khát máu.
Đến lần nhìn thứ hai, người cha mới nhận ra y là một người tàn tật.
Y và đứa trẻ kia đột nhiên chuyển đến khu này, trước đó không ai từng biết hắn là ai. Nhưng hắn ra tay rất hào phóng, có vẻ có bối cảnh không nhỏ. Ban đầu, ông ta không muốn chọc vào kẻ này, nhưng lần này, con gái ông ta đã bị tổn thương quá mức.
Ông ta đã hỏi thăm những đứa trẻ khác trong khu. Rõ ràng, kẻ gây ra chuyện này chính là thằng nhóc kia. Nhìn con gái bảo bối của mình chịu cảnh này, ông ta không thể nuốt trôi cơn giận.
"Lựa chọn thứ nhất là báo cảnh sát.
Con gái tôi bị hủy hoại gương mặt. Tất cả bọn trẻ trong khu đều có thể làm chứng rằng chính con trai anh gây ra chuyện này. Dù nó còn nhỏ, nó vẫn phải trả giá. Hồ sơ công dân của nó sẽ có vết nhơ, nó phải xin lỗi con gái tôi và bồi thường chi phí chữa trị là 500,000 tệ."
"Lựa chọn thứ hai là chúng ta giải quyết riêng. Tôi không cần anh phải bồi thường tiền.
Anh vừa nói đứa trẻ này không phải con anh, xem ra anh cũng chẳng mấy quan tâm đ ến nó.
Vậy chỉ cần để tôi rạch vài nhát lên mặt nó, mọi chuyện coi như xong, chúng tôi sẽ không truy cứu nữa."
Nghe vậy, đứa trẻ trốn sau cánh cửa run rẩy, vô thức đưa tay sờ mặt mình.
Thầy sẽ giao mình ra ngoài chứ? Thầy đã từng nói vậy.
Thầy chẳng hề thích mình, thầy ghét mình lắm.
"Mời vào trong nói chuyện đi."
Người đàn ông không lập tức trả lời, hắn mở cửa mời họ vào.
Cặp vợ chồng nhìn nhau, rồi bước vào.
"Đừng giở trò gì đấy."
Người phụ nữ cảnh cáo.
Sau đó, ký ức trong Tiêu Tịch trở nên mơ hồ. Cậu không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra sau khi họ bước vào nhà. Chỉ nhớ rằng ngày hôm sau, cặp vợ chồng kia hoảng loạn dọn nhà đi, như thể có ác quỷ đang đuổi theo họ.
Từ đó về sau, Tiểu Công Chúa biến mất khỏi cuộc đời cậu.
Tiểu Công Chúa đã "chết" theo cách đó.
Cách giết người.
Đó là bài học đầu tiên thầy dạy cậu. Sau này, thầy còn dạy cậu nhiều hơn nữa.
Nhưng Tiêu Tịch vẫn luôn khắc ghi bài học này. Không chỉ vì đó là lần đầu tiên thầy dạy cậu, mà còn vì sau khi Tiểu Công Chúa "chết", vào một đêm nọ, khi Tiêu Tịch mở chiếc hộp đựng xác ốc sên của mình, cậu đã nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.
Cậu thấy những con ốc sên chết kia sống lại. Chúng vươn những cơ thể mềm nhũn, bò đi, để lại những vệt nhớt trên mặt hộp.
Thầy nói với cậu, đây là "món quà" mà Tử Thần ban tặng.
---
---
Hồi ức kết thúc tại đây, Tiêu Tịch không biết tại sao mình lại bất chợt nhớ đến chuyện này, hay liệu quá khứ đó có liên quan gì đến việc hắn chọn Tử Thần làm thầy hay không.
Ngoài Tiêu Tịch, người đã chọn Tử Thần, và Bì Phu Nhân, người chọn Thánh Vu, thì mười thí sinh đứng đầu còn lại cũng lần lượt đưa ra lựa chọn của riêng mình. Sư phụ họ là:
Xạ Thủ: Hồng Đào 【Công hội: Eden】
Thao: Xà Ngân 【Công hội: Liên minh Quái Vật】
Người Sống Sót: Người chơi 【Công hội: Nhóm chiến lược Thần Linh】
Tội Tích: Hung 【Không có công hội】
Bách Minh: Bạch Hoàng Đế 【Công hội: Hoa Hồng Trắng】
Lẫm: Amitriptyline 【Công hội: Liên minh Dược Sư】
Mang Điệp: Lolita 【Công hội: Eden】
Ảnh Nô: Roland 【Công hội: Hội báo chí Hải Đường】
Dưới tiếng hoan hô của đông đảo thí sinh, các giám thị và thí sinh trên sân khấu lần lượt lui xuống.
Kỳ thi thứ hai cuối cùng cũng kết thúc.
Giống như lần đầu tiên, Tiêu Tịch được dịch chuyển trở lại ký túc xá cá nhân của mình.
Một bảng điểm màu trắng xuất hiện trước mắt hắn.
【Chúc mừng bạn! Bạn đã hoàn thành kỳ thi tuyển chọn giảng viên và đạt được thành tích xuất sắc, hơn nữa còn được xếp hạng nhất! Hãy kiểm tra bảng điểm của bạn!】
【Bảng điểm
• Tên kỳ thi: Đảo Chú Dữ
• Loại kỳ thi: Kỳ thi tuyển chọn
• Cấp bậc kỳ thi: Kỳ thi năm nhất
• Số tín chỉ: 10 (Tín chỉ tối đa của kỳ thi năm nhất)
• Giám thị: 10 giám thị cấp I cùng giám sát
• Số thí sinh tham gia: 6212
• Số thí sinh đạt chuẩn: 4970
• Tỷ lệ đạt chuẩn: 80%
• Xếp hạng đánh giá của giám khảo: A (Tỷ lệ chiếm điểm 20%) (Chỉ có 10 thí sinh đứng đầu mới được thêm hạng mục này, điểm số là trung bình cộng sau khi 10 giám khảo lần lượt chấm điểm, trong đó đã loại bỏ một điểm cao nhất 【Amitriptyline·A】 và một điểm thấp nhất 【Thánh Vu·B-】).
• Nhận xét của giám thị: Thiên phú xuất chúng, khả năng bày mưu tính kế đi một bước tính ba bước, tính cách cẩn thận cẩn trọng. Một sinh viên cực kỳ ưu tú, hiện chưa phát hiện bất kỳ điểm yếu nào, có tiềm năng trở thành giám thị. (Nguồn: Người Chơi)
• Xếp hạng tổng hợp: A (Tỷ lệ chiếm điểm 100%)
• Thành tích cuối cùng: A
• Tín chỉ nhận được: 12 (Thành tích xuất sắc, đạt hạng A! Nhận thêm 20% tín chỉ!)
• Điểm huyết tinh cơ bản: 3600 (Thành tích xuất sắc, đạt hạng A! Nhận thêm 20% điểm huyết tinh!)
• Điểm huyết tinh bổ sung: 6589 (Nhận được do gi ết chết thí sinh bị biến dị quá mức hoặc các quái vật phát sinh từ thế giới kiểm tra)
• Nhận được chú vật: 【Hạt giống bóng tối】 ×3
• Nhận được đạo cụ: ×6
• Rương thám hiểm thế giới (90%) ×1
• Rương thanh tẩy thế giới (67%) ×1
• Rương cốt truyện thế giới ×1 (Cây tai ương · Giả)
• Rương cốt truyện nhân vật ×1 (Tổ hợp dị biến Trần Dung)
• Huy chương học viện ×5
• Công thức dung dịch tăng tốc dị hóa cải tiến ×1
• Cẩm nang nhập môn dược học ×1
• Nhận được huy hiệu: 【Quà tặng của thiên tài】
• Mức độ thức tỉnh thiên phú tăng: 5% (Khi đạt 100%, sinh viên có thể mở khóa thiên phú thứ hai)
• Tỷ lệ dị hóa cơ bản tăng: -3%】
Một kết quả A không có gì phải bàn cãi, Tiêu Tịch cảm thấy khá hài lòng.
Từ bảng điểm này, hắn cũng phát hiện thêm nhiều thông tin ẩn giấu. Đầu tiên, số tín chỉ tối đa của một kỳ thi năm nhất là 10. Nếu muốn tăng tốc thu thập tín chỉ, họ buộc phải nâng cấp năm học của mình.
Sau khi kết thúc kỳ thi tuyển chọn giảng viên, kế hoạch tiếp theo của Tiêu Tịch là tham gia kỳ thi nâng cấp năm học.
Tổng số tín chỉ của hắn hiện tại đã đạt 18 điểm, trong khi yêu cầu để lên năm ba chỉ là 15 điểm. Điều này có nghĩa là, chỉ sau hai kỳ thi, hắn đã thu thập được số tín chỉ mà những người khác phải mất hàng chục kỳ thi mới có thể đạt được.
Lần này, hắn thu hoạch vô cùng phong phú. Không chỉ đạt hạng nhất và tiễn toàn bộ thí sinh còn lại xuống mồ, hắn còn tiện thể dọn sạch đám quái vật kỳ dị trên Đảo Chú Dữ.
Hắn nhận được tổng cộng bốn rương báu, trong đó có rương thám hiểm, rương thanh tẩy và rương cốt truyện.
Trong thế giới kiểm tra, độ thám hiểm sẽ tăng khi thí sinh khám phá cốt truyện. Khi đạt 30%, họ sẽ nhận được rương thám hiểm thế giới.
Độ thanh tẩy tăng khi thí sinh tiêu diệt các sinh vật quái dị. Khi đạt 30%, họ sẽ nhận được rương thanh tẩy thế giới.
Số phần trăm càng cao, phần thưởng bên trong rương càng giá trị.
Rương cốt truyện nhân vật và thế giới có xác suất nhận được khi thí sinh gi ết chết nhân vật cốt truyện hoặc hoàn thành nhiệm vụ ẩn.
Ngoài ra, đá huyết tinh là một loại tài nguyên quan trọng trong học viện, với tỷ lệ quy đổi là 1 viên đá huyết tinh bằng 10.000 điểm huyết tinh.
Mà Tiêu Tịch hiện tại có tận 6 viên, có thể nói là phất lên chỉ sau một đêm.