Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
Như thế nào lại hôn mê bất tỉnh.
Văn Sâm ôm cô, nhìn tiểu huynh đệ đang sưng to của mình, cắn răng cầm lấy tay của cô gái đang ngất xỉu.
" Đừng giả chết, thấy cô mệt nên dùng tay vậy".
" Dám buông ra, em liền đem cô thao tỉnh tin không?".
Nam sinh hung tợn uy hiếp ở bên tai, nhưng cô một chút phản ứng đều không có.
Ngôn Hi mềm sụp mà ngã vào trong lòng cậu, mềm như bông, hai mắt nhắm chặt, giống như bị thao hư.
Văn Sâm không được cô đáp lại, đầu óc đang đắm chìm trong dục vọng nhanh chóng thanh tỉnh, nhìn những giọt mồ hôi thấm ướt cả tóc tai dán ở khuôn mặt tái nhợt của cô, cô gái hơi thở mong manh, trong lòng không khỏi căng thẳng.
Có phải vừa rồi cậu quá càn rỡ rồi không?. Chơi thật quá đáng?.
" Hi Hi, Hi Hi?".
Văn Sâm nhẹ nhàng vỗ khuôn mặt nhỏ để đánh thức cô.
Nhưng Ngôn Hi vẫn như cũ, một chút phản ứng cũng không có.
Lúc này cậu hoàn toàn luống cuống, trái tim đập mãnh liệt, đem quần áo mặc chỉnh tề cho cô, bế cô lên chạy ra ngoài.
" Hi Hi, Hi Hi chị tỉnh lại, em mang chị đến bệnh viện......".
" Đừng!".
Nghe được hai chữ ' bệnh viện', Ngôn Hi bỗng chốc mở mắt.
" Cậu, cậu không phải còn tham gia nhảy cao sao?".
" Hi Hi, chị tỉnh rồi?".
Văn Sâm nghe được thanh âm của cô, trái tim cuối cùng cũng bình tĩnh lại, kích động mà hôn lung tung trên mặt cô, hôn hôn....ý thức được điều gì không thích hợp.
" Chị Ngôn Hi, vừa rồi chị lừa em sao?".
Động tác cậu dừng lại, ánh mắt cấp bách nhìn cô, lên tiếng chất vấn.
Ngôn Hi nuốt một ngụm nước bọt, chớp chớp mắt.
" Không có.....".
Kì thật cô chính là lừa cậu, nếu không giả ngất xỉu, cậu nhất định vẫn tiếp tục làm cô, nhưng cô không phải hoàn toàn lừa cậu, cô vốn dĩ đã không thể chịu nổi.
" Còn không có, tiểu động*, thiếu chút nữa hù chết em".
*Tiểu động: đồ lừa đảo, dối trá.
Vân Sâm kích động mà ngậm lấy môi cô.
Hơi thở nam sinh cường thế mà chiếm lấy khoang miệng của cô, Ngôn Hi không kịp giải thích đã bị môi lưỡi bá đạo quen thuộc của cậu hôn đến quên trời đất.
Nụ hôn kết thúc, cả hai thở hổn hển, một sợi chỉ bạc mơ hồ được kéo ra giữa hai người.
Mặt Ngôn Hi đỏ như đèn lồng, khiến Văn Sâm nhìn đến yêu thích không buông tay.
" Tiểu động, đói bụng không?. Muốn ăn cái gì?. Em đưa chị đi ăn ngon".
" Cậu....từ bỏ?".
Ngôn Hi còn tưởng cậu vừa rồi hôn cô, là bởi vì còn muốn tiếp tục làm, không nghĩ tới lại buông tha cho cô dễ dàng như vậy.
" Thì ra chị rất chờ mong cái này, nếu như vậy em liền nghe lời chị!".
Văn Sâm cười, duỗi tay định kéo váy cô.
" Tôi không có ~".
Ngôn Hi hoảng loạn che mông đầy đặn của mình lại.
" Được, hôm nay buông tha chị, em nghe thấy bụng chị kêu".
Văn Sâm cọ chóp mũi cô, Ngôn Hi nương theo ánh mặt trời mà nhìn cậu, cậu giống như không tức giận nữa.
Quả nhiên nam nhân ăn uống no đủ thì tâm tình sẽ trở nên thật tốt!.
" Vậy cậu có đi tham gia nhảy cao không?".
" Có đi hay không đều không sao cả, em nghe theo chị Ngôn Hi, chị muốn em đi thì em sẽ đi."
Cậu khi ở dưới giường, quả thật chính là một con chó con tri kỷ, cô muốn gì cậu cũng làm, Ngôn Hi nghĩ, nếu cậu khi ở trên giường cũng như vậy thì tốt rồi.
" Vậy cậu đi đi, tôi sẽ ở trên khán đài nhìn cậu".
" Trên khán đài?. Chị Ngôn Hi không đến sân tập cổ vũ em sao?".
"........".
Ngôn Hi nhìn cậu một cái, lên tiếng giải thích.
" Trường học không cho phép cô trò yêu đương, tôi đến đó....sẽ bị phát hiện".
Cô nói xong, sắc mặt đang lấp lánh ánh mặt trời của tiểu chó săn liền đen xuống.
" Trường học là nhà em mở, em muốn cùng cô yêu đương, ai dám nói xấu?".
" Nhà cậu mở?. Đại học A không phải công lập sao?"
Ngôn Hi vẻ mặt kinh ngạc.
Văn Sâm: "........".
" Ừm?".
" Có tài trợ, chị có phải cố ý hay không?. Căn bản là không nghĩ sẽ thừa nhận quan hệ của chúng ta, cũng không đem em giới thiệu với người khác?".
Văn Sâm gắt gao mà ôm cô, biểu tình bướng bỉnh, một hai bức cô phải cho cậu một danh phận.
" Không có a ~". Ngôn Hi vô tội lắc đầu, " Tôi chỉ là không muốn bị bàn tán".
Cô đã nói như vậy, Văn Sâm không còn lời nào để nói.