Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi

Chương 37

Chính mình ăn mặc cần kiệm, thắt lưng buộc bụng, đập hết số tiền tiết kiệm được vào hắn, kết quả cái tên phá của này lại mua cái thứ như thế kia rồi đem về đây.

Tống Yếm nhất thời cũng không biết là đau lòng giùm số tiền mình cho không, hay là tức giận vì gu thẩm mỹ thẳng nam không còn lời nào để nói của Hạ Chi Dã. Tóm lại hôm nay tâm tình vốn đã không tốt, vậy không bằng cứ đánh nhau một trận trước rồi rồi sau.

Vì thế Hạ Chi Dã vốn đang êm đẹp dựa vào cửa ban công chờ Tống Yếm cảm động xoay người cho hắn một cái ôm, kết quả giây tiếp theo đã thấy một nắm đấm trắng nõn lạnh lùng cứng ngắt.

Hạ Chi Dã phản xạ có điều kiện giơ tay lên nắm lấy cổ tay của cậu, còn chưa kịp hỏi thì một năm đấm khác đã bay tới đây, hắn chỉ có thể dùng tay đồng thời túm chặt cái cổ tay kia, sau đó lôi lên phía trước.

Cả người Tống Yếm ngã vào trong lồng ngực Hạ Chi Dã, giãy hai lần mà không thoát được, lạnh lùng nói: "Buông ra."

"Cậu nói lý do muốn đánh tôi trước đã."

"Thế cậu nói xem lý do lại mua cái thứ này về trước đi? Là do thấy tiền mình rất nhiều hay là không muốn mua quà tỏ tình nữa hả?"

Giọng điệu vừa lạnh lùng vừa hung dữ, Hạ Chi Dã cũng không tức giận, chỉ nhìn cậu, nhẹ giọng cười cười: "Mua cái thứ như vậy về là bởi vì đại thiếu gia mười ngón tay không dính nước mùa xuân như người nào đó rất ghét việc giặt quần áo."

"..."

"Quả thật tiền không được nhiều lắm, nhưng mà ngẫm lại vẫn có cách để gom góp thêm một ít, không đến mức để cho ngón tay quý giá của người nào đó bị dung dịch giặt quần áo làm cho bỏng da."

"..."

"Còn quà tỏ tình ấy à, quà thì đã tặng rồi, chỉ thiếu một lời tỏ tình mà thôi."

"..."

"Cho nên câu trả lời này có khiến bạn học Tống Yếm của chúng ta vừa lòng không hửm?"

Bạn học Tống Yếm mười ngón tay không dính nước mùa xuân còn cực kỳ quý giá: "..."

Thế nên người này gần đây bán tài liệu học tập rồi còn chủ động rủ chơi game chung, không phải là do muốn mua một món quà rất đắt đi tỏ tình, mà là mua máy giặt cho mình.

Ngay cả việc mà bản thân mình không có để ý, Hạ Chi Dã đã ghi tạc trong lòng thậm chí còn biến nó thành hành động, kết quả mình lại không biết tốt xấu muốn đánh người ta.

Trong lòng Tống Yếm đột nhiên có chút cảm động và chột dạ, ngẩng đầu lên, vừa lúc đối diện hai trong mắt chứa đầy ý cười dung túng của Hạ Chi Dã, vội vàng nhanh chóng dời tầm mắt: "Đừng có lấy bộ dạng dỗ dành con gái này đối phó với tôi, tôi không nuốt nổi kiểu này."

"Yến cưa của chúng ta nuốt nổi kiểu nào?"

Vẻ mặt Tống Yếm hờ hững: "Liên quan cái đéo gì đến cậu, người cậu muốn tỏ tình cũng chẳng phải tôi."

"Thế thì khó mà nói."

"?"

"Cậu không phát hiện ra chỉ thiếu mộ cái tủ lạnh hồng nhạt hoặc là TV màu hồng nhạt là có thể trực tiếp gom đủ ba vật đi hỏi cưới à."

"..." Tống Yếm, "Muốn chết à?"

Hạ Chi Dã: "Không muốn... Áu ---"

Còn chưa đáp xong, Tống Yếm đã trực tiếp nâng đầu gối lên dùng sức đá vào đùi tỏng của Hạ Chi Dã, làm hắn đâu đến hít hà một hơi, sau đó nhân cơ hội rút cổ tay mình ra, xoay người rời đi, cứ như một sát thủ lãnh khốc vô tình.

Nhưng mà lúc sát thủ vừa xoay người lại liếc nhìn màu hồng phấn vô cùng tươi đẹp ngay góc ban công, vì thế sát thủ mềm lòng: "Bộ dáng vừa rồi của cậu hẳn là dùng được."

Hạ Chi Dã: "?"

"Dùng bộ dáng vừa rồi đi tỏ tình, hẳn là dùng được. Còn có, cảm ơn." Tống Yếm nói xong, đi vào phòng tắm đóng cửa lại.

Hạ Chi Dã ngẩn người, sau đó mới cúi đầu cười một cái.

Có người bên ngoài thì thông minh lanh lợi, thực tế thì lại ngốc nghếch ngơ ngẩn, bản thân mình đã ám chỉ rõ ràng như thế mà còn chưa hiểu, đến cùng là trì độn đến mức nào rồi vậy.

Hơn nữa nhìn một món quà to như thế mà tỏ vẻ một chút cũng chẳng có.

Vừa mới nghĩ, cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra.

Hạ Chi Dã nhướng mày: "Sao vậy?"

"Không sao cả." Tống Yếm vẫn mặt không cảm xúc, "Chỉ là muốn nói cảm ơn."

Nói xong, cửa phòng lập tức khép lại.

Không để cho Hạ Chi Dã có cơ hội nói một chữ.

Hạ Chi Dã: "..."

Cho nên vừa rồi Tống Yếm có đỏ tai à?

Đệt.

Có chút đáng yêu.

Còn chưa kịp hồi tưởng lại biểu tình vừa lạnh lùng vừa dễ thương xụ mặt đỏ tai của người nào đó một chút, cửa ký túc xá đã bị gõ vang: "Tống Yếm có đó không?"

Hạ Chi Dã mở cửa, phát hiện là nam sinh lớp bên cạnh: "Cậu ấy đang tắm, sao vậy."

"Ồ, không có gì, chỉ là con gái trong lớp nhờ tôi chuyện cái này cho cậu ấy." Nam sinh nói xong thì đưa một bức thư cho hắn.

Phong bì màu lam nhạt, có dán tem tình yêu, còn có mùi thơm nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết là mưu đồ gây rối.

"Thư tình?"

"Ừm."

"Cất về đi, cậu ấy không nhận."

"Tại sao?"

"Cậu ấy có đối tượng."

"Không mà, hôm nay mới hỏi, cậu ấy độc thân."

"Cậu ấy sắp có rồi."

"?"

"Đi thong thả không tiễn."

Không đợi nam sinh suy nghĩ xem lơi này có ý gì, Hạ Chi Dã đã tiễn người lẫn thư ra khỏi cửa phòng.

Trước kia sao hắn lại không phát hiện Tống Yếm có nhiều người thích như vậy, bây giờ đánh một trận bóng rổ lại lòi ra một mớ, cố tình người nào đó lại là tên đầu gỗ, thích hắn thì không nói, hắn thích lại thì nhìn không ra.

Xem ra không trực tiếp thổ lộ là không được.

Nhưng nếu muốn thổ lộ, hoa hồng nhất định phải có, bữa tối dưới ánh nên cũng không thể thiếu, nhẫn giấu trong bánh kem gì gì đó cũng không tồi, sau khi bên nhau còn phải mặc đồ đôi, giày đôi, vòng cổ đôi, dù sao người khác ai cũng có, không thể để Tống Yếm chịu thiệt được.

Làm một thẳng nam mới vừa cong không lâu, Hạ Chi Dã nhờ vào số lượng tri thức dự trữ không nhiều lắm về cách tỏ tình trong phim thần tượng mà thực hiện một tính toán khá thô sơ giản lược, sau đó lấy điện thoại, nhấn mở Wechat của Hạ Du: Chị, cho em mượn một vạn.

Bà đây đẹp mà ngầu:?

Wild: Có việc cần dùng gấp.

Bà đây đẹp mà ngầu: Quy tắc cũ.

Wild: Được.

Bà đây đẹp mà ngầu: Chuyển khoản 5000.

Bà đây đẹp mà ngầu: Phục vụ đúng chỗ sẽ trả hết, đừng nói chị gái không thương em, online.

Wild: Hiện giờ bên cạnh em không có máy tính.

Bà đây đẹp mà ngầu: Không sao, game LOL không thích hợp với chị, chị đã liên tục chiến đấu ở các chiến trường Vương Giả Vinh Diệu để lên vương giả.

Wild:... Được.

Nghĩ đến kỹ thuật gà mờ mà không tự biết của Hạ Du, Hạ Chi Dã cảm thấy bản thân mình vì tình yêu mà hy sinh quá nhiều.

Đeo tai nghe, kết nối cuộc gọi của Hạ Du, đăng nhập trò chơi, sau đó nhìn nhìn kim cương bậc một của Hạ Du rơi vào trầm mặc.

Sau một hồi lâu, mở miệng: "Không phải chị nói là vương giả à?"

"Vương giả là do anh rể em kéo chị, gần đây chị với ổng cãi nhau, không muốn để ysbtowis ổng, kết quả bị đập tụt rank, nếu không thì cần em làm gì." Hạ Du nói đến đúng lý hợp tình.

Hạ Chi Dã thế mà hết cách phản bác: "Nhưng mà chị có nhận ra một vấn đề không."

"Nói xem."

"Em vương giả vinh quang."

"..."

Cơ chế đánh đôi của vương giả vinh quang có hạn chế nhất định với chênh lệch cấp bậc, nếu cấp bậc cách quá xa thì không thể cùng nhau chơi game, với kỹ thuật gãy chân không gì sánh kịp của Hạ Du, sự chênh lệch giữa bọn họ đã chẳng còn cách dùng tình thân bù đắp.

*Gãy chân: Đây là từ lóng trêи mạng dùng để chỉ những nghệ sĩ đã lâu không hoạt động, không có tác phẩm tiêu biểu.

Hạ Du: "Vậy em trả lại tiền cho chị mau."

"..."

Trả tiền, bạn trai phải làm sao đây.

Hạ Chi Dã lần đầu tiên biểu hiện ra sự chuyên nghiệp tương ứng của một người chơi chung: "Em đi mượn nick."

Nói xong mở Wechat, đăng lên vòng bạn bè: Mượn tài khoản kim cương hoặc tin diệu của Vương Giả Vinh Diệu khu Wechat, giúp kéo điểm.

Mới vừa đăng một giây, một cái avatar phấn nộn đã xông ra.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Anh ơi! Anh ơi! Nhìn em! Mau nhìn em! Anh xứng đáng có được tài khoản V10 full- skin full-hero!

Wechat của hắn và Thẩm Gia Ngôn là kết bạn trước khi Thẩm Gia Ngôn đi về, mục đích là muốn giám sát hắn có bắt nạt Tống Yếm hay không.

Nhưng Thẩm Gia Ngôn lại không muốn để Tống Yếm biết việc hắn đã nhận ra bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian chính là Thẩm Gia Ngôn, cho nên mới không nói cho Tống Yếm.

Mà hiển nhiên sự xúc động muốn lên cấp của Thẩm Gia Ngôn đã làm cậu chàng hoàn toàn quên bén đi việc này.

Vì thế Hạ Chi Dã xóa bài, nhấn mở avatar của Thẩm Gia Ngôn.

Wild: Nick.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Ngay đây ngay đây, tôi là kim cương một, có được không.

Wild: Ừ, được, nhưng tôi nhớ lúc trước cậu sắp lên vương giả rồi à, Chu Tử Thu không kéo cho cậu hả?

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Đừng nói nữa, tôi với cậu ta cãi nhau một trận, không muốn để ý đến cậu ta nên tự đánh đơn, kết quả mất điểm rồi bị đập đến tự kỷ.

Hạ Chi Dã: "..."

Quả nhiên, chuyện riêng của cùi bắp đều giống nhau.

Wild: Vậy câu gửi mật khẩu tài khoản qua đây đi.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Được được, cảm ơn anh nhé, em đi ngủ trước đây, hy vọng sau khi thức dậy có thể nhìn thấy mười sáu ngôi sao em làm mất tối qua trở về, anh vất vả rồi.

Wild: Không có gì, người một nhà.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Được, cảm ơn chị dâu.

"..."

Trong một khoảnh khắc, Hạ Chi Dã không biết nên khen năng lực lĩnh ngộ của Thẩm Gia Ngôn mạnh, hay là nên khen năng lực lĩnh ngộ của cậu chàng quá mạnh.

Thôi, chị dâu thì cứ là chị dâu.

Nếu không nếu cậu chàng gọi hắn là anh rể bị Tống Yếm biết được, có khi sẽ chết không toàn thây.

Hạ Chi Dã đăng nhập tài khoản Thẩm Gia Ngôn.

Gửi ID qua cho Hạ Du: "Kết bạn với tài khoản này đi."

"Hiệu suất không tồi, xem ra lần này thật sự rất thiếu tiền."

Hạ Chi Dã từ trước đến nay đều là kiểu người tản mạn, cũng sẽ không vì năm đấu gạo mà khom lưng, có rất ít khi chính thức dẫn cô đi leo rank như thế này, giọng điệu Hạ Du khó tránh khỏi có chút chế nhạo.

Hạ Chi Dã ngược lại cũng chẳng phủ nhận: "Sau này sẽ trả cho chị."

"Ai thèm chút tiền đó của em." Hạ Du trợn trắng mắt, "Chủ yếu chỉ là chị tương đối tò mò rốt cuộc có chuyện gì mà có thể làm một người coi tiền tài như cặn bã giống em lại tự nguyện dẫn chị đi tăng hạng mà thôi."

"Nhân sinh đại sự."

Hạ Chi Dã nhẹ nhàng ném ra một câu.

Hạ Du ngẩn người, sau đó mới phản ứng kịp: "Đù má! Hạ Chi Dã! Em có người mình thích à?"

"Ừm."

"Thật tốt quá! Em trai cuối cùng cũng thông suốt rồi! Em mà không thông suốt nữa thì chắc chị cho rằng em thích con trai mất!!!"

"..." Hạ Chi Dã, "Quả thật em thích con trai."

"?" Cách sóng vô tuyến điện thoại, Hạ Chi Dã cũng có thể cảm nhận được Hạ Du đang dại ra, "Em mới vừa nói cái gì cơ? Em lặp lại lần nữa?"

"Em thật sự thích con trai."

"..."

Hạ Du đột nhiên mất hứng thú với game, hủy bỏ chuẩn bị, trầm mặc lâu ơi là lâu, mới hỏi, "Vậy em có chắc chắn đối phương cũng có thể chấp nhận chưa?"

"Chắc chắn."

"Em chắc chắn chắc chắn chưa?"

"Em chắc chắn chắc chắn."

"Nói hết xem nào."

"Lần đầu tiên ăn cơm cậu ấy đã chủ động gắp đồ ăn cho em, lần đầu tiên đến nhà em đã vác tài khoản phụ kết ban rồi tìm em chơi game, còn giúp đóng dấu tài liệu học tập cho em, đeo vòng tay tình nhân với em, lén mua giày tặng em mà nói là người yêu thầm đưa cho em, còn nói nếu muốn ở bên em là do thích em mới ở bên em chứ không phải thích quà em tặng mới ở bên em."

Hạ Chi Dã chậm rì rì nói ra, trực tiếp làm cho Hạ Du ngơ ngác luôn rồi.

Đây là con trai nhà ai vậy?

Nghe như quả thật yêu tha thiết Hạ Chi Dã.

"Vậy em chắc chắn muốn tỏ tình?"

"Ừm."

Tống Yếm thích hắn như vậy, hắn cũng thích Tống Yếm như thế, vậy thì có lý do gì mà không tỏ tình, chờ người khác tới giành à?

"Chỉ là..."

Hạ Du đầu bên kia điện thoại tựa như còn muốn nói gì đơ, cửa phòng tắm lại vừa lúc mở ra.

"Em cúp trước."

Hạ Chi Dã cúp điện thoại.

Tống Yếm xoa tóc đi ra: "Gọi điện cho ai đó?"

Hạ Chi Dã nhìn người bạn trai tương lai xinh đẹp vừa mới tắm xong, lười biếng cười nói: "Không có gọi điện thoại, chỉ là vật mic trong game thôi."

Ngoại trừ việc chủ động mời 'Tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền', Hạ Chi Dã chơi game đều sẽ rủ mình, hôm nay sao lại không đợi mình đã vô thanh vô tức chơi trước rồi.

Tống Yếm đột nhiên nghĩ đến gì đó, giọng điệu càng lạnh lùng hơn: "Chị gái lúc trước thường xuyên tìm cậu?"

"Ừ, là chị ấy."

Hạ Chi Dã thế mà rất thẳng thắn bình tĩnh.

Tống Yếm lạnh mặt trong tích tắc.

Trai đểu.

Có người thích rồi mà vẫn cặp với phú bà.

Tống Yếm dùng sức vung khăn lông, nằm lên giường, biểu tình đầy vẻ 'ông đây không vui'.

Sau đó mở Wechat, phát hiện tin nhắn lúc nãy mình gửi cho Thẩm Gia Ngôn vẫn chưa được trả lời, nghĩ nghĩ, lấy tài khoản 'Tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền' đăng nhập vào game, nhìn thấy tài khoản của Hạ Chi Dã thế mà không online, vì thế quay về acc Wechat một lần nữa.

Vừa liếc mắt đã thấy 'Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian' đang tổ đội.

Khó trách không trả lời tin nhắn của mình, hóa ra là đang chơi game.

Tống Yếm trực tiếp gửi vào khung trò chuyện riêng của bạn tốt: "Có?"

Hạ Chi Dã vừa định mời Tống Yếm chơi chung, nhìn thấy tin nhắn của Tống Yếm gửi tới, trả lời một chữ: Ừm.

YAN: Lúc trước nhờ mày bán giúp cái đồng hồ kia ra sao rồi?

Bán đồng hồ?

Chẳng lẽ Tống Yếm thiếu tiền?

Hạ Chi Dã biết giả mạo Thẩm Gia Ngôn nói chuyện quả thật không tốt, nhưng nếu như trực tiếp hỏi Tống Yếm, nhất định sẽ không nói. Cơ mà đã đến nông nỗi đi bán đồng hồ thì chắc chắn là đã gặp chuyện.

Vì thế suy nghĩ một hồi, vẫn trả lời: Làm sao vậy.

YAN: Hạ Chi Dã mua cho tao một cái máy giặt, tao muốn trả tiền lại cho cậu ấy.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian:?

YAN: Bản thân cậu ấy còn thiếu tiền, tao không muốn cậu ấy lãng phí trêи người tao.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Có lẽ cậu ấy không thiếu tiền đâu, hơn nữa tiêu xài trêи người mày thì sao có thể gọi là lãng phí được.

YAN: Cậu ấy không thiếu tiền thì sẽ không đi chơi game cùng với phú bà.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian:? Phú bà?

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Từ từ, chẳng lẽ mày đang ghen.

YAN: Mày nói lời nhảm nhí gì đó, tao ghen gì với cậu ấy.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Không phải mày thích cậu ấy à?

YAN: Mày có bệnh đúng không?

Hạ Chi Dã quay đầu nhìn biểu tình của Tống Yếm, trêи mặt không có chút hoảng loạn hay thẹn thùng khi bị lộ tẩy, chỉ có sự táo bạo 'người nói chuyện với mình là cái tên ngu ngốc thuộc chủng loại nào vậy' đầy cả mặt.

Hạ Chi Dã: "..."

Chẳng lẽ Tống Yếm ở chỗ nào cũng ngạo kiều như vậy à?

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Mày không thích cậu ấy thì tại sao lại đeo vòng tay tình nhân với cậu ấy?

YAN: Không phải là do mày một hai đòi mua à?

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian:?

YAN: Mua một tặng một, cậu ấy không cần tốn tiền.

Bé dâu tươi ngọt ngào nhất thế gian: Có ý gì?

Tống Yếm cảm thấy hôm nay Thẩm Gia Ngôn có chút kỳ quái, câu hỏi rất có mục tiêu, lời nói đầu cũng bắt kịp mấy lời sau, hơi khác với bộ dáng oa oa xèo xèo nói bậy một hơi lúc bình thường.

Nhưng diện mạo xấu xí sai trái cảm thấy giữa cậu và Hạ Chi Dã có gian tình này thì lại không có gì khác nhau cả.

Thế nên cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ trả lời: Giải tích cặn kẽ sẽ có hơi phúc tạp, một hai phải đơn giản khái quát thì mày có thể hiểu là giúp đỡ người nghèo tại địa phương chỉ định.

Địa phương chỉ định, giúp đỡ người nghèo?

Hạ Chi Dã nhìn mấy chữ này xuất hiện trêи màn hình điện thoại, rơi vào trầm mặc thật lâu.

Hết chương 37.

Tác giả có lời muốn nói:

Yên tâm, sẽ không ngược!!!

Chỉ là mạch não bắt đầu trùng kênh! Bắt đầu yêu đương một cách nghiêm túc!!!

Bình Luận (0)
Comment