Đừng Để Mất Người Yêu Bá Đạo

Chương 61

Dịch & chỉnh sửa: sxdnp

Hôm nay, lại là một ngày mà tất cả chủ đề trong giới eSports đều bị Thẩm Hi độc chiếm.

Chỉ khác là, từ việc bị bôi nhọ khắp nơi mấy ngày trước, giờ đây cả thế giới đều đang sụt sùi than khóc.

Bởi lẽ, “đóa hoa cao ngạo” ấy vừa tuyên bố yêu đương, lại còn khẳng định chắc nịch rằng sẽ không chia tay. Điều này chẳng khác nào khiến trái tim của các fan nữ vỡ vụn thành từng mảnh.

Thực ra, thường thì chuyện yêu đương trong giới eSports sẽ không bị phản ứng mạnh mẽ như trong làng giải trí, nơi idol yêu ai là trời sập.

Nhưng Thẩm Hi lại là ngoại lệ.

Dù chỉ mới gia nhập LPL chưa đầy một năm, anh đã thu hút được lượng fan lý trí và fan nhan sắc chiếm gần nửa giới eSports. Cộng thêm thành tích xuất sắc của đội WKY, mọi hành động của anh đều khiến công chúng dõi theo.

Quan trọng nhất, là sự trái ngược quá lớn!

Ai theo dõi LPL một chút đều biết, Thẩm Hi là người yên tĩnh, trầm lặng đến mức gần như tự thu mình.

Lạnh lùng, kiêu ngạo, hờ hững.

Ngoài trò chơi, dường như chẳng có thứ gì có thể khiến Thẩm Hi bận tâm.

Thậm chí, anh còn bị cư dân mạng trêu chọc gọi là “người vô cảm”.

Trong và ngoài giới eSports, những người công khai lẫn âm thầm bày tỏ tình cảm với anh nhiều không đếm xuể. Phạm vi đối tượng trải dài từ fan nữ, bình luận viên nữ, hot girl mạng, cho đến cả những nữ minh tinh nghiện game từng công khai khen ngợi anh.

Thế nhưng, đừng nói là đáp lại, Thẩm Hi thậm chí còn chẳng thèm nhấc mí mắt.

Lúc nào cũng là gương mặt lạnh nhạt, thờ ơ.

Ấy vậy mà giờ đây, “đóa hoa cao ngạo” ấy lại thẳng thắn thừa nhận chuyện yêu đương trong một buổi phỏng vấn…

Thật sự là chuyện mà fan không thể nào tưởng tượng nổi.

Phát điên.

Cộng đồng fan ngay lập tức nổ tung.

Tất cả các phương tiện truyền thông liên quan đến eSports, dù chỉ có chút liên hệ mơ hồ, đều đồng loạt đưa tin và bàn luận về sự kiện chấn động này.

【Tôi thất tình rồi, cô gái kia chắc chắn kiếp trước đã cứu cả hệ mặt trời!!!】

【Phải là cả hệ ngân hà nha? G Thần nhất định là rất thích cô ấy nên mới nói mấy câu kiểu như sẽ không chia tay……】

【Sự ghen tuông khiến tôi xa cách, vặn vẹo và rên rỉ】

【Hôm nay, tôi lại mất chồng, cuộc sống… đúng là thật nhiều thăng trầm!】

【Vậy nên, buổi hẹn hò hôm đó là thật à?】

【Vậy nên, cô gái đó rốt cuộc là ai… không thấy sẽ không từ bỏ, cô gái ấy phải như thế nào mới xứng với G Thần của tôi chứ】

……

Sau đó, không ai biết cả.

Chính vào lúc toàn bộ fan đang khóc lóc, điên cuồng tìm kiếm người đã câu mất nam thần của bọn họ là ai.

Tằng Phan và Thẩm Hi đã đỗ xong xe và cùng nhau đi vào trung tâm thương mại.

Hẹn hò là do Thẩm Hi đề nghị, nên Tằng Phan đành phải theo bước chân anh, bị dẫn đến trung tâm thương mại cũng không kêu ca gì.

Bây giờ hẹn hò, không ngoài dự đoán là sẽ cùng nhau ăn cơm và dạo phố.

Nhưng mà.

Không quan trọng là làm cái gì, mà là ở cùng ai.

Không biết ai đã từng nói điều đó, nhưng vào khoảnh khắc này, Tằng Phan mới thực sự hiểu được ý nghĩa sâu xa bên trong.

Nghĩ đến đây, cô không kìm được mà ngẩng đầu, liếc nhìn người đàn ông đang đi bên cạnh.

Hôm nay, Thẩm Hi rõ ràng đã dành thời gian chăm chút cho bản thân.

Mái tóc anh được cắt ngắn hơn một chút, từng tầng lớp rõ ràng, mang theo vẻ đẹp lộn xộn nhưng đầy cuốn hút. Vầng trán trắng trẻo lộ ra, tạo cảm giác tươi mát giữa cái nóng mùa hè.

Anh mặc một chiếc áo thun đen bó sát và chiếc quần thể thao đen, ống quần được tùy ý xắn lên, để lộ một đoạn bắp chân thon dài.

Thẩm Hi rất cao, dáng người mảnh khảnh nhưng rắn chắc.

Bởi lớp áo mỏng manh, từng chuyển động của anh khiến đường nét cơ bắp trên đôi chân lấp ló hiện ra, vừa mềm mại uyển chuyển, vừa toát lên sức hút nam tính trưởng thành.

Dường như có sự đồng điệu vô hình, ngay khi cô ngẩng đầu nhìn anh, Thẩm Hi cũng vừa lúc cúi xuống, ánh mắt chạm vào cô.

Bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt của anh chăm chú.

Hô hấp của Tằng Phan như bị gián đoạn.

Cô là người đầu tiên dời ánh mắt, cố tỏ ra bình tĩnh mở miệng hỏi: “Chúng ta…”

Câu nói của cô còn chưa kịp thốt ra đã nghẹn lại trên môi.

Cúi đầu xuống.

Bàn tay cô đã bị Thẩm Hi nắm chặt trong lòng bàn tay anh.

Ngón tay anh thon dài, nhưng đầu ngón lại có một lớp chai mỏng.

Cảm giác lớp chai mỏng lướt qua làn da nơi lòng bàn tay có chút lạ lẫm, khiến Tằng Phan khẽ giật mình muốn rút tay về.

Nhưng anh lại nắm chặt hơn.

“Đừng cử động.”

Lòng bàn tay anh ấm áp, khô ráo.

Khoảnh khắc đó, hơi nóng từ tay anh như mang theo dòng điện nhẹ, len lỏi khắp cơ thể cô.

Tằng Phan chỉ cảm thấy mặt mình bắt đầu nóng lên.

Nhưng lần này, cô không giãy dụa nữa, mà ngoan ngoãn để anh nắm tay.

Rõ ràng đã từng hôn nhau.

Thế nhưng, chỉ một cái nắm tay đơn giản thế này lại khiến cô cảm nhận được nhịp đập xao xuyến trong lòng, đến mức đầu óc cũng trở nên mơ màng trước sự thân mật dịu dàng này.

Phụ nữ mà…

Tằng Phan còn đang cảm thán về sự khó hiểu của phụ nữ, thì bản thân đã bị Thẩm Hi kéo đến rạp chiếu phim trên tầng thượng từ lúc nào.

Cuối tuần, rạp chiếu phim đông nghịt người.

Dù Thẩm Hi đã mua vé từ trước, hai người vẫn phải xếp hàng một lúc lâu mới nhận được vé của mình.

Tằng Phan cầm vé, còn chưa kịp xem tên của bộ phim điện ảnh là gì, đã bị Thẩm Hi dắt đi đến chỗ bán đồ ăn vặt.

Bỏng ngô, kem, nước hoa quả… đều là mấy món ăn vặt mà các cặp đôi yêu thích.

Hai người đứng đó, Tằng Phan khẽ quét mắt một lượt, liền phát hiện trước mặt hầu như toàn là các cặp đôi.

Họ thân mật dựa vào nhau, nói chuyện và cười khẽ.

Còn cô và Thẩm Hi…

Tằng Phan bỗng cảm thấy không được tự nhiên lắm.

Dù rằng, cô cũng đang nắm tay Thẩm Hi, cùng là một đôi tình nhân.

Cô khẽ kéo tay áo anh, giọng nói hiếm hoi dịu dàng và nhẹ nhàng: “Chúng ta đi thôi.”

Nghe vậy, Thẩm Hi khẽ chớp mắt.

Một lúc sau.

Anh từ tốn cúi đầu, nhìn Tằng Phan, giọng trầm thấp mang theo sự bối rối lộ rõ: “Em không thích à?”

Không phải trong sách nói con gái đều thích đồ ngọt sao…

Sự bối rối của anh quá mức chân thật.

Dáng vẻ cúi mắt kia phảng phất chút ấm ức dịu dàng.

Trái tim Tằng Phan cũng mềm nhũn theo.

Thật ra cô không phải không thích, chỉ là đã quen với việc kìm nén, nhất thời vô thức…

“Thích.”

“Vậy thì em cũng phải có.” Ánh mắt Thẩm Hi hướng về phía trước, nơi những cặp đôi đang ngọt ngào cầm trên tay hộp bắp rang bơ. Giọng nói của anh, hiếm hoi có chút cố chấp.

Tằng Phan không phản bác nữa.

Thẩm Hi cũng im lặng.

Hai người lặng lẽ xếp hàng, bầu không khí ấm áp đến mức chẳng ai có thể chen vào.

Dù hàng dài, nhưng di chuyển rất nhanh. Chẳng mấy chốc, hai người đã lấy được bắp rang bơ và nước uống.

Nhìn Thẩm Hi cẩn thận ôm lấy hộp bắp rang bơ đầy ắp, tưởng chừng chỉ cần run nhẹ sẽ rơi vãi khắp nơi, Tằng Phan không nhịn được bật cười, đồng thời đưa tay nhận lấy ly nước từ nhân viên phục vụ.

Trong lòng cô khẽ thở phào một hơi.

May quá… Không có ai nhận ra họ.

Nhưng, đúng là cuối tuần đông người thật. Đọc Full Tại TruyenGG.bio

Chỉ là, hơi thở vừa thả lỏng chưa được bao lâu, cô liền nghe thấy phía sau vang lên một cuộc tranh cãi nhỏ.

“Anh nhìn bạn trai người ta đi!! Ngoài ăn với ngủ như con heo, anh còn biết làm gì nữa? Tôi giữ anh để làm gì hả??”

Tằng Phan theo bản năng quay đầu lại, ánh mắt liền bắt gặp cách đó không xa, một đôi tình nhân đang cãi vã.

Giọng của chàng trai không lớn, nhưng lại khiến Tằng Phan không khỏi toát mồ hôi lạnh.

“Em có thích G Thần thêm bao nhiêu thì anh ta cũng đã có bạn gái rồi. Em nói xem, vậy con heo này có giá trị lắm không?”

Ngữ điệu của chàng trai pha chút bất đắc dĩ, nhưng chẳng kém phần châm biếm.

Tằng Phan: ????

Mẹ kiếp, thế mà cũng đụng phải fan?

Lại còn là fan nữ não tàn??

Để tránh bị fan nhận ra, Tằng Phan theo bản năng đưa tay kéo chiếc mũ lưỡi trai trên đầu xuống, che kín hơn nửa gương mặt của Thẩm Hi.

Động tác vừa nhanh vừa tự nhiên, bàn tay cũng rất dứt khoát buông ra.

Nhưng Tằng Phan lại không hề nhận ra, dưới vành mũ, Thẩm Hi đang mím chặt môi. Đôi mắt sâu thẳm tựa như mặt biển trước cơn bão, lặng im nhưng ẩn chứa cảm giác nặng nề không thể kìm nén.

Anh chậm rãi đưa tay, tháo mũ xuống.

Khoảnh khắc ấy, bầu không khí bỗng chùng xuống.

Im lặng hồi lâu, giọng anh khàn khàn vang lên, phá tan sự tĩnh lặng.

“Anh không đáng để gặp người khác à?”

“Không phải…” Nhìn sắc mặt khó coi của anh, Tằng Phan nhỏ giọng giải thích: “Có người hâm mộ…”

“Anh không sợ.”

“Nhưng mà…”

Tằng Phan còn đang chần chừ muốn nói điều gì, thì Thẩm Hi bất ngờ cúi người xuống. Một tay anh vẫn giữ hộp bắp rang bơ thật vững, tay còn lại ôm lấy cô, kéo cả người cô vào lòng.

Những ngón tay thon dài của anh, dịu dàng mà không cho phép phản kháng, luồn vào mái tóc mềm mại của cô.

Tằng Phan bị ép phải ngẩng đầu lên.

Gương mặt trắng nõn tinh tế của cô như một đóa hồng rực rỡ, đôi môi đỏ mọng tựa như được phủ lên một lớp ánh sáng mờ ảo.

Ánh mắt Thẩm Hi khóa chặt lấy cô, trong đáy mắt anh tràn ngập bóng dáng cô. Hô hấp của anh khẽ ngừng lại.

Anh chậm rãi cúi đầu xuống.

Tằng Phan còn chưa kịp phản ứng, nơi khóe môi đã cảm nhận được cái chạm nhẹ nhàng, mềm mại của anh.

Cô ngây người.

Chỉ có thể đứng yên tại chỗ, cảm nhận hơi ấm thoáng qua trên môi mình.

Mơ hồ bên tai vang lên tiếng người xung quanh reo hò trêu chọc.

Gương mặt Tằng Phan bỗng chốc đỏ bừng.

Đến cả cần cổ trắng ngần cũng phủ một tầng hồng nhàn nhạt.

Tằng Phan không dám quay đầu nhìn người bên cạnh, chỉ kéo Thẩm Hi chạy thẳng vào rạp chiếu phim tối om, như thể sau lưng có một con thú dữ đuổi theo.

Nhưng, thực ra sau lưng cô chẳng có con thú dữ nào, chỉ có tiếng cãi nhau của cặp đôi kia vang vọng không ngừng.

“Thật sự trông giống G Thần của em quá…”

“Đừng mơ nữa, trời còn chưa tối, mà bạn trai thật của người ta thì đang đứng ngay đây.”

“Thì sao chứ? Anh không phải ngày nào cũng gọi Lâm Chí Linh là nữ thần của anh đấy à?”

“Thế em có được nửa sự dịu dàng, thông minh của Lâm Chí Linh không?”

“Còn anh thì sao, có được nửa nhan sắc và kỹ năng của G Thần không???”

“… Cút đi.”

“… Anh dám chửi em??? Tôi nói cho anh biết, chia tay!”

“Chia thì chia, yêu đương làm lỡ việc tôi theo đuổi idol!”

Những người xung quanh nghe mà há hốc mồm: “……”

Còn có kiểu này nữa sao?

Thật sự là được mở mang tầm mắt rồi!

……

Tăndg Phan ôm chặt hộp bắp rang bơ trong tay, hoàn toàn không hay biết rằng, “bộ phim Hàn Quốc đời thực” của cô và Thẩm Hi vừa rồi đã khiến một cặp đôi chia tay.

Thực tế, cho đến khi đèn trong rạp tắt hẳn, màn đêm bao phủ, cô vẫn chưa thể thoát ra khỏi cơn choáng váng từ nụ hôn bất ngờ ấy.

Trên màn ảnh lớn, những đoạn quảng cáo nhấp nháy, ánh sáng mờ nhạt hắt lên khuôn mặt của Thẩm Hi, làm nổi bật những đường nét trầm ổn mà lạnh lùng. Lúc này, Tằng Phan mới từ trạng thái xấu hổ dần dần tỉnh táo lại.

Cảm giác ấy không phải nhẹ nhõm, mà là sợ hãi.

Hồi tưởng lại cảnh vừa rồi, xung quanh có biết bao nhiêu người. Ai biết được trong số đó có bao nhiêu fan hâm mộ của Liên Minh Huyền Thoại? Nếu bị nhận ra thì…

Nghĩ đến đây, Tằng Phan không kìm được mà quay đầu, ánh mắt cẩn thận dò xét xung quanh.

Nhưng cô còn chưa kịp nhìn rõ, bên tai đã vang lên giọng nói trầm ổn, lạnh nhạt của người đàn ông bên cạnh: “Không ai để ý đâu.”

“Nhưng mà vừa rồi…”

“Anh đã che cho em.”

“Hả?”

“Không ai nhìn thấy mặt chúng ta.”

“Vậy…”

“Chắc chắn không bị phát hiện.”

Lời vừa dứt, Thẩm Hi khẽ nghiêng người, tiến sát lại gần cô.

Hơi thở của anh phả nhẹ lên vành tai nhạy cảm của cô, để lại một cảm giác run rẩy khó tả.

Trong khoảng không gian ngắn ngủi ấy, Tăng Phan thoáng nhận ra hương thơm nhàn nhạt trên người Thẩm Hi, mùi thuốc lá dịu nhẹ hòa quyện với sự tươi mát của bạc hà.

Cô cảm thấy như mình sắp ngừng thở.

Chờ đợi hồi lâu, nhưng anh lại không có thêm bất kỳ động tác nào.

Trong bóng tối, giọng nói trầm thấp của anh nhẹ đến mức như một tiếng thở dài, dễ dàng bị âm thanh sôi động của phần mở màn lấn át.

Thế nhưng, kỳ lạ thay, Tăng Phan lại nghe thấy rất rõ.

Anh nói —

Đừng sợ, em không cần phải trốn tránh.

Không phải lời yêu đương, nhưng lại khiến lòng cô rung động hơn bất cứ câu tình tứ nào.

Tằng Phan khẽ nghiêng đầu, trong bóng tối nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Thẩm Hi.

Làn da anh ấm áp, nơi đầu ngón tay chạm vào như có dòng điện ấm áp chạy qua.

Đúng vậy.

Cô đang lo lắng điều gì chứ?

Thẩm Hi ngồi ngay cạnh cô, trái tim cô liền cảm thấy ngọt ngào và bình yên hơn bao giờ hết.

Đúng lúc này, phần nhạc mở đầu kết thúc, một loạt tiếng ồn ào vang lên. Trên màn hình lớn, bốn chữ to hiện lên rõ nét, tựa như nét bút sắt chạm bạc.

《Du hành giữa các vì sao》

Bộ phim chính thức bắt đầu.

Mọi người trong rạp đều chăm chú dõi theo màn hình lớn, đắm chìm vào không gian khoa học viễn tưởng kỳ ảo. Chỉ riêng Tằng Phan, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.

Cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sao lại như vậy?
—————

☆ Tác giả: Được rồi, mọi người còn nhớ bộ phim này chứ? QAQ Đây chính là quả bom phục bút dài hơi từ giai đoạn đầu, cuối cùng cũng được bật mí, haha!

Màn “tuyên bố chủ quyền” đúng là ngầu đến nổ tung, có phải không? Lúc nào cũng để người mình yêu trong tim, thật sự không thể nào đáng yêu hơn!

Mà nói nhỏ nè, tôi đang đi công tác, lại còn bị dày vò bởi những ngày “đèn đỏ”, bản thân còn chưa thấy ngọt ngào nổi, thế mà lại phải ngồi nhìn người ta yêu đương phát cẩu lương, trong lòng thật sự đắng nghét!

Bình Luận (0)
Comment