Chuông cửa bấm gấp lại dữ dội, lộ ra hương vị hấp tấp. Hoàng Thu Thu không được tự nhiên đẩy Tạ Dịch Chi ra, thu thập tốt tâm tình, đi về phía cửa phòng.
"..." Cô đứng trước huyền quan không nhúc nhích.
Ngoài cửa được lắp camera, đứng trước cửa là có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.
Tạ Dịch Chi không nghe thấy tiếng mở cửa, xoay người nhìn lại, chỉ thấy trong màn hình hiển thị ngoài cửa có một người đàn ông ăn mặc kỳ dị, cánh tay lộ ra bên ngoài tráng kiện, cơ bắp khoa trương ở trong màn hình bại lộ không sót một chút nào. Mũ là màu xanh lá cây, hoàn toàn che hết khuôn mặt của người nọ. Bây giờ là ban ngày, lại không phải là ngày lễ gì, người như vậy đứng trước cửa ấn chuông, như thế nào cũng không giống người tốt.
*Huyền quan là không gian gần cửa ra vào nơi bước vào phòng khách theo quan niệm phong thủy.
Tạ Dịch Chi kéo Hoàng Thu Thu rời khỏi huyền quan: "Gọi bảo vệ."
Căn hộ này là do lúc trước Cốc Thành Kính yêu cầu, nhất định phải là tiểu khu cao cấp, nước M có vài chỗ quá loạn, ông ấy sợ Hoàng Thu Thu xảy ra chuyện.
Tiểu khu cao cấp có một loạt các biện pháp an ninh, loại tình huống giống như thế này, bảo vệ sẽ xử lý, chỉ là không biết người ngoài cửa trà trộn vào như thế nào.
"Có số điện thoại của bảo vệ không?" Không khí xung quanh Tạ Dịch Chi trầm thấp, nhưng khi đối mặt với Hoàng Thu Thu vẫn là giọng điệu nhẹ nhàng.
Hoàng Thu Thu gật đầu, xoay người đi đến bàn trà lấy điện thoại di động của mình, muốn gọi điện thoại cho bảo vệ dưới lầu.
Dường như người bên ngoài đã chờ đến không kiên nhẫn, cũng lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho người nào đó.
"Ong——" Hoàng Thu Thu vừa mới tìm được số điện thoại của phòng bảo vệ từ trong danh bạ, điện thoại di động đã vang lên trước.
"Này, tôi đến rồi, cô có ở nhà không? Tôi đã đến căn hộ của cô rồi." Giọng nói lớn của Avida từ trong điện thoại truyền đến rõ ràng, Hoàng Thu Thu theo bản năng nhìn về phía màn hình camera.
"Người đội mũ xanh ngoài cửa là anh?" Hoàng Thu Thu kinh hãi nghi vấn nói.
"Cô có ở nhà không? Mau mở cửa, bên ngoài nóng chết rồi!" Giọng điệu của Avida kích động, dường như bên ngoài không phải là ánh mặt trời, mà là axit sunfuric.
Hoàng Thu Thu cúp điện thoại, đi tới cửa chính, muốn đi mở cửa nhưng lại bị Tạ Dịch Chi nắm chặt tay: "Bảo vệ còn chưa tới."
"Không sao đâu, là Avida." Hoàng Thu Thu lắc đầu, giải thích, "Lúc trước chúng tôi đã liên lạc qua, anh ta nói muốn tới tìm tôi."
Avida?
Đương nhiên Tạ Dịch Chi không xa lạ đối với cái tên này, chẳng qua lúc này mới qua được mấy năm, biến hóa của một người lại lớn như vậy?
Năm đó khi làm stylist cho Tạ Dịch Chi, bộ dạng của Avida không khác gì người hút thuốc phiện, cũng phù hợp với hình tượng nghệ thuật trong giới lúc bấy giờ, hoàn toàn không giống với người đàn ông cường tráng đứng ở cửa như lúc này.
Anh ấn nút âm thanh, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên: "Ngẩng đầu lên, để cho chúng tôi nhìn thấy mặt."
Anh cần phải xác định xem hai người có phải là cùng một người hay không.
Avida đứng ngoài cửa ôm cánh tay tráng kiện của mình nghe được một giọng nam, không khỏi sửng sốt. Với ánh mắt sáng suốt nhiều năm của anh ta, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hoàng Thu Thu ở hậu trường phòng hòa nhạc Hilling, cô quá đơn thuần, không giống người đã có bạn trai.
Giọng nam này tuyệt đối ở độ tuổi hai bảy hai tám, là một người đàn ông trẻ tuổi.
Mặc dù Avida sợ tia cực tím làm cháy mặt mình, nhưng để có thể vào cửa sớm, anh ta vẫn nghe lời cởi mũ, kề sát khuôn mặt của mình vào camera.
"Là anh ta." Hoàng Thu Thu ở một bên nhỏ giọng nói, "Lúc trước chúng tôi từng gặp qua một lần ở hậu trường."
Tạ Dịch Chi đem ánh mắt nhìn về phía màn hình, quả thật mấy năm nay khuôn mặt của đối phương không thay đổi nhiều, chỉ là có thêm chút thịt, thoạt nhìn càng khỏe mạnh hơn.
Nhưng mà...
Tạ Dịch Chi lạnh lùng nhìn cánh cửa bị mở ra, không rõ vì sao luôn xuất hiện một ít người quấn quanh bên cạnh cô.
"Xin chào." Hoàng Thu Thu khách khí chào hỏi, cố gắng không để ánh mắt của mình rơi vào trang phục kỳ lạ của Avida.
Avida vừa nhìn thấy Hoàng Thu Thu mở cửa, đầu tiên là lộ ra một nụ cười nhiệt tình, đảo mắt liền nhìn thấy một người không thể quen thuộc hơn, giật mình tại chỗ, ngay cả chuyện vội vàng vào nhà cũng quên mất.
"Ngài, ngài là Tạ Dịch Chi?" Mặc dù Avida lạnh lùng cự tuyệt đề nghị của người không thua gì ân nhân tái tạo của anh ta, mấy ngày sau lại không thể ngủ ngon.
Năm đó ở giải vô địch thế giới, Tạ gia chọn một đống tư liệu các stylist cho Tạ Dịch Chi. Thời điểm đó Avida lâm vào khốn cảnh, nghèo khổ đến cực điểm, phải gửi sơ yếu lý lịch đi khắp nơi, mong muốn kiếm được chút tiền sinh hoạt.
Nếu như không phải Tạ Dịch Chi chọn anh ta từ một đống sơ yếu lý lịch, cũng sẽ không có Avida của ngày hôm nay.
Mặc dù năm đó là do Tạ Dịch Chi không kiên nhẫn với sự thúc giục của người nhà, tùy ý chọn ra một bản sơ yếu lý lịch từ trong đó mà thôi, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn qua một cái.
Hoàng Thu Thu quay đầu nhìn Tạ Dịch Chi, khóe mắt còn mang theo màu đỏ mỏng khiến lòng Tạ Dịch Chi nghẹn lại.
"Anh đến tìm Thu Thu nói về chuyện tạo hình?" Tạ Dịch Chi khôi phục lại vẻ lạnh nhạt, lui về phía sau một bước cho người tiến vào, ý tứ tuyên bố chủ quyền tương đối rõ ràng.
"Đúng vậy, đội ngũ tạo hình của tôi đã đến, tới tìm cô ấy thương lượng chuyện định ra phong cách." Avida lăn lộn trong giới thời trang nhiều năm, xưng là nhân tinh cũng không quá đáng, liếc mắt một cái liền nhìn ra hai người này chơi mèo vờn chuột. Lời nói của anh ra rõ ràng, làm cho áp suất thấp quanh Tạ Dịch Chi tiêu tan một chút.
Ánh mắt Avida không ngừng quan sát giữa hai người, trong lòng phức tạp: Xem ra quan hệ trong giới âm nhạc này cũng rất dây dưa.
Lần này trong giải đấu thanh niên thế giới có một bạn gái cũ, một người bạn gái hiện tại, xem ra Tạ Dịch Chi muốn đứng về phía bạn gái hiện tại.
Không đúng, ánh mắt Avida ngưng tụ ở khóe mắt Hoàng Thu Thu, hai người này sẽ không vì bạn gái cũ kia mà giận dỗi chứ.
Chậc chậc.
Ánh mắt khiển trách của Avida rơi vào trên người Tạ Dịch Chi, cảm thấy anh lăng nhăng. Lại mang theo đồng tình nhìn thoáng qua Hoàng Thu Thu.
Bị một người đàn ông to lớn dùng ánh mắt kỳ quái này nhìn, mặc dù Hoàng Thu Thu chậm chạp nhưng cũng không chịu nổi.
"..." Khí lạnh trên người Tạ Dịch Chi một lần nữa bốc lên, anh chắn trước mặt Hoàng Thu Thu, "Có phương án gì thì lấy ra, chúng tôi chọn."
Ánh mắt Avida vui mừng, nhìn Hoàng Thu Thu giống như mình nhìn trúng hạt giống tốt, đột nhiên phát hiện sau lưng cô còn có một cây đại thụ cao chót vót.
"Tôi chuẩn bị tổng cộng sáu phong cách, hai người có thể tự mình lựa chọn." Avida lấy ra một quyển sách như album ảnh từ trong một cái túi khoa trương.
Tạ Dịch Chi và Hoàng Thu Thu ngồi trên cùng một chiếc ghế sô pha, trước mặt là cuốn sách của Avida, phía trên vẽ sáu loại phong cách, cùng với trang phục phối hợp.
Avida ngồi bên cạnh giống như một nhân viên bán hàng, giải thích từng loại phong cách cùng với lợi thế của nó.
Nội tâm đang tràn ngập buồn bực của Tạ Dịch Chi bị cắt đứt, bỗng nhiên liên tưởng đến cái gì đó, khóe môi khẽ nhếch lên, ngay cả ánh mắt nhìn Avida cũng hòa hoãn lại.
Anh nghiêm túc nhìn về phía sáu bộ phương án phong cách trên quyển sổ, ngẩng đầu nói với Avida: "Chúng tôi cần phải thử thì mới có thể chọn ra."
Hoàng Thu Thu khẽ nhíu mày: "Tùy tiện chọn bộ nào cũng được."
Theo cô, những bộ đồ này đều đẹp, dù sao cô cũng không thể chọn được. Hơn nữa nhìn qua có vẻ những bộ trang phục này đều rất phức tạp, cô không muốn đi thử.
"Có thể không cần làm tóc, nhưng quần áo thì phải thử." Trong lúc nói chuyện, Tạ Dịch Chi giơ tay v.uốt ve mái tóc dài của Hoàng Thu Thu, quay đầu nói cho Avida nghe.
Loại động tác thân mật này giống như tình nhân, ba người ở đây đều không cảm thấy có gì không đúng.
Avida vừa vào cửa đã đoán ra được quan hệ của hai người này. Mà đối với loại động tác thân mật không thực chất này của Tạ Dịch Chi, Hoàng Thu Thu đã quen, càng đừng nói đến lúc trước cô mới nằm sấp trong lòng Tạ Dịch Chi khóc.
"Hoàn toàn có thể." Avida nhét cuốn sổ vào túi, "Bây giờ chúng ta lập tức đi xem trang phục?"
Do thời tiết, Avida phải đợi nhiều ngày mới có thể đến nước M. Trong thời gian này, anh ta đã tụ tập đông đủ người trong đoàn đội của mình, cùng nhau chỉnh sửa sáu loại phong cách này, đồng thời cũng chuẩn bị xong trang phục, đóng gói vận chuyển tới đây.
Lúc ấy trợ lý ở một bên đều nhìn đến đau thịt: "Giám đốc, sáu bộ trang phục này đều là chúng ta tự mua? Vì sao bản thân cô ấy không ra tiền?"
Những sự kiện khác đều có thương hiệu tài trợ miễn phí. Hiện tại đột nhiên tự mình bỏ tiền ra mua, trong lòng trợ lý thật sự luyến tiếc.
"Phải biết nhìn xa trông rộng." Một nhà tạo mẫu tóc vặn vẹo bước chân đi đến, "Năm đó Avida nhà chúng ta nổi tiếng trong giải đấu thế giới, nếu lần này lại một lần nữa đạt được danh tiếng tốt trong giải đấu này, vậy nhất định phòng làm việc của chúng ta có thể tiến lên một cấp độ."
"Lần này là chuyện riêng tư của tôi, mấy người không nên có chủ ý khác." Avida nằm trên ghế sô pha lười biếng nói.
Nhìn người phải nhìn nhìn mắt duyên, hiện giờ Avida vừa có tiền vừa có danh tiếng, không quá coi trọng những thứ này. Thật vất vả mới có được người nhìn thuận mắt, làm stylist cho cô thì có sao, hơn nữa lúc trước còn do anh ta tự mình hứa hẹn.
.....
Đội ngũ stylist đã sớm chờ đợi, Avida đẩy cửa ra, lập tức nhìn thấy người bên trong ăn mặc giống như người ở dị giới.
Nhìn như vậy, Avida cũng không tính là ăn mặc khác thường, ít nhất còn có thể nhìn ra được giống như một người bình thường, chỉ là trang phục kỳ quái.
"Đây là đội ngũ của tôi." Avida giới thiệu hai người cho mọi người trong phòng, mọi người nghe được mấy chữ "Tạ Dịch Chi", ánh mắt lập tức phát sáng.
Cũng may có Avida áp chế, mọi người mới không có xông lên như ong vỡ tổ.
"Đi lấy trang phục." Avida vẫy tay bảo trợ lý lấy sáu bộ trang phục ra.
Mỗi bộ trang phục đều là Avida đã trả tiền để mua, anh ta còn nhìn trúng mấy bộ khác, nhưng những bộ trang phục đó không phải chỉ cần tiền là mua được.
Hơn nữa không biết Hoàng Thu Thu có thể đi được bao xa trong giải đấu này, nếu chuẩn bị nhiều, chỉ sợ những chuẩn bị đó sẽ là vô ích.
Vốn dĩ Avida thích violin của Hoàng Thu Thu, nhưng những người có thể tham gia giải đấu thế giới, có người nào mà không có chút tài năng. Chuẩn bị sáu bộ đã đủ rồi, anh ta nghĩ ít nhất Hoàng Thu Thu có thể đánh bại ba sinh viên của học viện khác.
"Trước tiên thay bộ này." Avida tùy ý lấy ra một bộ váy dài nửa người màu tím từ trong sáu bộ, đưa cho Hoàng Thu Thu Thu.
Nghĩ đến Hoàng Thu Thu là người Trung Quốc, cho nên Avida cố ý tìm một bộ lễ phục mang theo một ít họa tiết Trung Quốc, tốn không ít thời gian.
Một phòng toàn người xa lạ, Hoàng Thu Thu ít nhiều có chút không được tự nhiên, cô nhận lấy váy không nhúc nhích.
"Phòng thử đồ ở đâu?" Tạ Dịch Chi quay đầu nhìn về phía Avida.
Avida bừng tỉnh: "Bên tay phải, bị cái rương chặn lại. Tim, tránh ra một chút."
"Đi qua đi." Tạ Dịch Chi che đi biểu tình nơi đáy mắt, mang theo Hoàng Thu Thu đi qua, chính mình đứng ở bên ngoài phòng thử đồ.
Trong một hoàn cảnh xa lạ, sẽ vô thức dựa vào những người mà mình quen biết, mặc dù hai người vừa mới xảy ra một chút chuyện.
Hoàng Thu Thu không để ý mất mặt, trong mắt nhìn về phía Tạ Dịch Chi mang theo sự ỷ lại mà chính mình không nhận ra.
"Anh ở bên ngoài chờ em." Tạ Dịch Chi ghé bên tai Hoàng Thu Thu thấp giọng trấn an, "Thay xong là có thể đi ra."