Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng (Dịch Full)

Chương 1025 - Chương 1027

Dùng kỹ năng sinh tồn thời mạt thế ta huấn luyện đỉnh lưu hot toàn mạng Chương 1027
 

Trước khi đóng cửa, cô nghe thấy tổng giám đốc lẩm bẩm một câu:
 

 
 

"Năm năm rồi, mấy người là nhóm khách tham quan thứ hai của hòn đảo này."
 

 
 

——
 

 
 

Hai ngày sau, Tiêu Hòa thương lượng xong với những người khác, trong sự tiễn đưa của toàn thể nhân viên công ty, họ khởi hành, đi thuyền hai ngày mới đến được hòn đảo nhỏ không người ở, tên là Đảo Sương Mù này.
 

 
 

Lúc này, Tiêu Hòa mới hiểu câu nói cuối cùng mà tổng giám đốc nói ngày đó.
 

 
 

Đây là một hòn đảo nằm rất xa bờ biển, vị trí hẻo lánh, không một bóng người, điều kiện địa lý không tốt cũng đành, ngay cả nước biển xung quanh hòn đảo cũng không bình thường.
 

 
 

Lúc đi thuyền ra đây, ban đầu mọi thứ đều bình thường, nhưng đến gần vùng biển này thì nước biển xung quanh dần chuyển sang màu đen, tiến lại gần ngửi thử thì bốc ra một mùi hôi thối.
 

 
 

Nước biển vừa đen vừa hôi, hòn đảo cũng ảm đạm.
 

 
 

Cây cối gầy gò, lá cây úa vàng, mặt đất không mọc lấy một ngọn cỏ, nhìn vào không thấy chút sức sống nào.
 

 
 

Nơi như vậy mà nói là điểm du lịch, đến ở bình thường cũng không được.
 

 
 

Mọi người vừa lên bờ đã nhìn chằm chằm hòn đảo hoang vắng.
 

 
 

"Đội trưởng, hòn đảo nghỉ dưỡng mà tổng giám đốc mua thực sự ở đây sao ạ?"
 

 
 

Trước khi đến đây họ đã điều tra thông tin về Đảo Sương Mù, tìm được rất nhiều bức ảnh đều là núi non xanh biếc, chim hót hoa thơm, là một nơi hệt như đào nguyên.
 

 
 

Nhưng cảnh tượng hiện ra trước mắt lại hoàn toàn khác trong ảnh.
 

 
 

Tiêu Hòa nhanh chóng lấy điện thoại vệ tinh ra gọi điện hỏi thăm.
 

 
 

Tổng giám đốc: "Đúng đó, không sai đâu."
 

 
 

Mọi người nghe xong lời này thì im lặng một lúc lâu.
 

 
 

Tiêu Hòa: "Có phải ông dư tiền không có chỗ xài hay không?"
 

 
 

Nghe vậy, tổng giám đốc bất lực cười khổ.
 

"Cô nghĩ tôi cố tình sao? Lúc đó tôi cũng bị lừa!"
 

 
 

Đảo Sương Mù là sản nghiệp của Quang Minh Sinh Vật, năm năm trước cho thuê quyền sử dụng, được quảng cáo là đào nguyên ngoài biển, thiên đường nghỉ dưỡng, người bán hàng khéo ăn nói, tổng giám đốc nhất thời vui mừng, mua luôn mười năm quyền sử dụng.
 

 
 

Mua xong, ông ta còn vui vẻ tưởng tượng một thời gian dài, lại tốn nửa năm làm xong việc trên tay, chuẩn bị đưa gia đình đi nghỉ dưỡng.
 

 
 

Nhưng không ngờ đến tận nơi mới phát hiện "hình ảnh chỉ mang tính chất tham khảo".
 

 
 

Quang Minh Sinh Vật là một trong những doanh nghiệp lớn quốc tế, tổng giám đốc tuy trong lòng không vui nhưng cũng không dám trực tiếp gây hấn, chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, trở thành một kẻ rước họa vào thân.
 

 
 

Chỉ là từ đó về sau, ông ta không còn đến hòn đảo đó nữa, cho đến khi muốn Tiêu Hòa đi nghỉ dưỡng mới nhớ đến.
 

 
 

"Vậy nên ngài để chúng tôi đến đây nghỉ dưỡng sao?" Tiêu Hòa hỏi ngược lại.
 

 
 

Tổng giám đốc cười trừ.
 

"Tôi luôn thấy hòn đảo đó có gì đó lạ lắm, những bức ảnh chụp trước kia rõ ràng rất đẹp, cách đây vài năm có người đi cũng nói đẹp lắm, sao dạo gần đây lại thành bộ dạng quỷ quái đó? Cô vừa nghỉ dưỡng, vừa giúp tôi xem thử rốt cuộc là thế nào."
 

 
 

Tiêu Hòa: "..." Ông có chắc là để tôi đến đây nghỉ dưỡng chứ không phải để tôi làm thêm giờ không?
 

 
 

Tổng giám đốc suy nghĩ một lúc, nói: "Lúc trước tôi mua 10 năm quyền sử dụng Đảo Sương Mù, bây giờ còn 5 năm nữa, nếu cô giúp tôi tìm ra nguyên nhân, thời gian sử dụng còn lại tôi sẽ tặng miễn phí cho cô, thế nào?"
 

 
 

Nghe điều kiện này, Tiêu Hòa lập tức động lòng.
 

 
 

"Thành giao!"
 

 
 

Cách đây không lâu, Đảo Sương Mù đúng là một nơi tươi đẹp, nhưng không biết từ lúc nào lại đột nhiên thành ra thế này.
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

Bình Luận (0)
Comment