Trong mấy tháng nay, những người đó là người duy nhất lên đảo.
Nghĩ đến đây, ông ta nhanh chóng gọi đội trưởng đội bảo vệ đến.
Đội trưởng bảo vệ giải thích: "Ngài không cho bọn họ lên đảo nên tôi đã bảo bọn họ kia rời đi rồi. Hơn nữa tôi thấy bọn họ khờ khạo lắm, chắc không làm thế đâu?"
Tiến sĩ Trần ngờ vực.
"Có hình ảnh giám sát không?"
Đội trưởng bảo vệ gật đầu, lấy ảnh chụp lúc đó ra.
Lúc mặt Tiêu Hòa hiện ra trên ảnh, sắc mặt tiến sĩ Trần lập tức thay đổi, ông ta tức giận chỉ vào người trên màn hình.
"Đây là Tiêu Hòa! Còn cả nghệ sĩ dưới trướng cô ta nữa, ngay cả bọn họ mà anh cũng không nhận ra à?"
Bảo vệ lắc đầu ngu ngơ.
Bọn họ đến hòn đảo này làm việc đã hai năm, vì chỉ có nhân viên của phòng thí nghiệm mới sử dụng được tín hiệu, trong hai năm qua toàn bộ đội bảo vệ đều sống cuộc sống tách biệt với thế giới bên ngoài, làm sao có thể biết đến minh tinh?
Tiến sĩ Trần vẫn còn tức giận, trong lòng vô cùng hối hận.
Lúc đó ông ta nên phát hiện ra điều bất thường, những hòn đảo gần đây đều là tài sản của Quang Minh Sinh Vật, du khách bình thường sao có thể đến chỗ khỉ ho cò gáy này?
Chắc chắn là có âm mưu từ trước!
"Bọn họ lên đảo đã làm gì?"
"Không làm gì cả."
Bảo vệ nhớ lại tình hình lúc đó, kể lại: "Lúc đó, người này đột nhiên đau bụng, chúng tôi đưa cậu ta đến phòng y tế, lúc đi tôi còn cố ý khóa chặt cửa, tôi có thể đảm bảo, bọn họ tuyệt đối không rời khỏi đó!"
Lúc quay lại, anh ta cũng kiểm tra cẩn thận, ổ khóa vẫn treo trên cửa.
Tiến sĩ Trần trực tiếp ra lệnh:
"Lấy hình ảnh giám sát ra đây!"
Rất nhanh, hình ảnh giám sát bên trong phòng bảo vệ đã được tìm ra.
Màn hình ghi lại rõ ràng cảnh hai bảo vệ đưa Từ Nhất Chu đang đau rời đi, Tiêu Hòa đi tới gần cửa, chỉ vài động tác đã tháo được ổ khóa, tất cả mọi người theo cô đi ra ngoài.
Một lúc lâu mới quay lại, sau đó khóa chặt cửa lại, mọi việc diễn ra vô cùng trôi chảy, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Xem xong đoạn video này, sắc mặt tiến sĩ Trần xanh mét, nghiến răng chỉ vào màn hình nói:
"Người bị đau bụng kia năm trước vừa mới giành giải Ảnh đế, diễn xuất được đánh giá là vô cùng tốt, còn người này là Hoắc An, Chung Tử Xuyên, Ôn Khả Khả... Những người này đều được huấn luyện đặc biệt, không phải là người bình thường! Sao anh có thể để bọn họ lên đảo!"
Lúc này, bảo vệ cũng hoảng.
Anh ta đột nhiên nhớ đến những việc làm trong hai năm qua của phòng thí nghiệm, liền hỏi ngay: "Có phải bọn họ đến đây vì chuyện xả nước thải không?"
Trong hình ảnh phát trực tiếp, Tiêu Hòa cầm camera, đang dọc theo đường ống dưới đáy biển tiến về phía này.
Hiện giờ số lượng khán giả trong phòng phát trực tiếp đã vượt quá tám con số, một khi nguồn gốc đường ống bị phơi bày, sẽ gây chấn động toàn cầu.
Nghĩ đến đây, tiến sĩ Trần hoảng hốt.
"Nhanh lên, nghĩ cách cắt tín hiệu phát trực tiếp của Tiêu Hòa!"
Sau khi nhận lệnh, tất cả mọi người nhanh chóng bắt tay vào làm.
Tiến sĩ Trần nghiến răng nói: "Từ Đảo Sương Mù bơi đến đây ít nhất cũng cần vài tiếng đồng hồ, trước khi Tiêu Hòa đến, chúng ta cắt đứt tín hiệu sẽ có thể bảo toàn được...."
Vừa nói đến đây, đột nhiên bị bảo vệ ngắt lời. "Không, không kịp rồi... Với tốc độ bây giờ của cô ta, căn bản không mất đến vài tiếng."