Đạo diễn nhìn thấy cảnh này, vô cùng lo lắng.
Phân đoạn này vốn là muốn tăng sự ăn ý giữa các cặp đôi, vun đắp tình cảm.
Bây giờ thì hay rồi, tình cảm của các cặp đôi nam nữ không tăng lên, ngược lại giữa các khách mời nữ với nhau lại nảy sinh những thứ kỳ lạ.
"Thôi, thôi, ăn cơm trước đã."
Đạo diễn phất tay, thấy trời đã tối bèn nhanh chóng cho người chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến.
Ôn Khả Khả thay một chiếc váy dạ hội màu xanh, trên váy đính những hạt sáng lấp lánh như sao, mang theo chút tinh nghịch, vừa xuất hiện đã khiến mọi người kinh ngạc.
Cô ấy ngồi lặng lẽ dưới gốc cây, ánh đèn chiếu vào khuôn mặt trắng trẻo, cả người vừa dịu dàng vừa nền nã.
Nhưng đã đợi đủ hai mươi phút, Ngô Đại Phong vẫn chưa xuất hiện.
Ê-kíp chương trình đều sốt ruột.
"Sao anh ta vẫn chưa đến?" Đạo diễn vội vàng hỏi.
Một nhân viên công tác nhỏ giọng trả lời: "Hình như là chuyện buổi chiều khiến anh ta không vui, nhân viên có đi giục mấy lần nhưng anh ta không chịu đến, có thể là muốn cho Ôn Khả Khả một bài học."
Tình huống này ở mùa trước cũng từng xảy ra.
Lạt mềm buộc chặt là thủ đoạn thường dùng của những gã đàn ông tồi.
Xem ra lần này, anh ta muốn dùng thủ đoạn này với Ôn Khả Khả.
Đạo diễn cau mày, có chút không vui.
Anh ta quay sang nói với Tiêu Hòa: "Cô Tiêu, tôi sẽ cho người đi tìm anh ta về ngay."
Tiêu Hòa gật đầu, không có vẻ gì là tức giận.
"Không sao, từ từ thôi."
Đang nói, cuối cùng cũng có một bóng người chậm rãi đi đến từ xa.
Ngô Đại Phong cuối cùng cũng đến.
Thấy Ôn Khả Khả ngồi dưới gốc cây, anh ta lại cố tình bước chậm lại.
Anh ta cố ý đối xử với các khách mời nữ lúc gần lúc xa, như vậy sẽ dễ dàng nắm bắt được trái tim của bọn họ, khống chế được cô ấy trong tay.
Lúc này thấy Ôn Khả Khả vẫn đang đợi mình, Ngô Đại Phong chậm rãi ngồi xuống, tùy tiện bịa ra một cái cớ.
"Xin lỗi, anh đi vệ sinh nên đến muộn, em không để bụng chứ?"
Ôn Khả Khả lắc đầu, biểu cảm chân thành và quan tâm nhìn anh ta.
"Anh ơi, sao anh cứ đi vệ sinh mãi thế, anh có bị thận hư không? Nguyên nhân gây thận hư là do dâm dục và thức khuya đó ạ, anh ơi, anh thuộc loại nào?"
Đúng vậy, cả ngày hôm nay chỉ nghe thấy anh ta đi vệ sinh.
Biểu cảm tự tin và bình tĩnh trên khuôn mặt Ngô Đại Phong lập tức nứt toác.
Phòng phát sóng trực tiếp vốn đang yên lặng chiêm ngưỡng nhan sắc của Ôn Khả Khả, trong nháy mắt bùng nổ tiếng cười như sấm.
[Tất nhiên là loại trước rồi!]
[Viết là khách mời nam, đọc là gã đàn ông tồi.]
[Phụt hahaha em gái dễ thương độc mồm quá! Tôi thích rồi!]
[Mọi người mau xem! Mặt Ngô Đại Phong xanh lè rồi kìa!]
[Ôn Khả Khả xông lên đi! Trị cho mấy gã đàn ông tồi này một trận!]
[Cảm ơn ê-kíp chương trình, mùa trước làm tôi tức đến đau tim, mùa này, sướng đến phát điên luôn!]
...
Vài nhân viên công tác cũng đang cố nhịn cười, mặt đỏ bừng.
Không biết tại sao, buổi chiều thấy Ôn Khả Khả khiêng thuyền độc mộc đánh vào mặt các khách mời nam, lúc đó còn thấy hơi sốc, nhưng bây giờ lại thấy cực kỳ thoải mái!
Những khách mời nam này là loại người như thế nào, nhân viên công tác nhìn rõ mồn một.
Trước đây khi ghi hình chương trình, mọi người đã thấy hơi bất bình, từ lâu đã mong có người trị mấy tên này.
Chỉ là không ai ngờ, người trị họ lại là Ôn Khả Khả.